Câu chuyện cảm động về hai cô mèo.

nguyenthao1412

New member
Xu
0
Có những buổi chiều hắt hiu tê tái bới gió ko ngập tràn hơi ấm và nắng lại đỏ vàng mỏi mệt, cứ tek mờ…… nhạt ……dần rồi tắt hẳn. Chắc có lẽ ko ai đủ rảnh dỗi mà đếm xem trong đại ngàn kia bao nhiêu lá vàng đã đổ nhưng với quãng thời gian đặc biệt này, chí ít ta cũng cố lục lại kí ức, biết đâu lại chẳng tìm thấy cái gì đó như hoàng hôn đang se sắt lòng ta???? Tôi cũng thả hồn phiêu diêu tự tại, bay lên và trở về với ngày xa xăm không thể nào quên. Tất cả , bắt đầu và có lẽ kết thúc như thế…………………………
Hồi tôi 6 tuổi, cũng vừa lúc phải chuyển đến ở nhà mới. Nhà mặt đường phố hàng bông, mà thực ra cũng chẳng có gì cho tôi phiền lòng, tôi đã được bà cho bế xanh, bạn mèo dễ thương của tôi theo cùng. Cả ngày tôi chới vs xanh, chán thì ngồi trước cửa ngắm xe cộ vút wa mà tưởng tượng vẽ vời ra muôn vàn câu chuyện. cũng là một cái thú. Có điều tôi chỉ tự kể cho mình, dẫu đến xanh mún cũng ko được nghe. Bà pít tôi ưa tĩnh nên ko bao giờ hỏi gì khi thấy tôi ngồi một mình lẩm bẩm nhưng lại pảo các bác: con pé có vẻ ngớ ngẩn cô độc…Zậy sao???tôi chẳng wan tâm. Tôi chỉ để ý, xanh của tôi trông rất tức cười , là bởi lẽ trên ng bạn chả có tí xanh nào, kể cả đôi ,mắt cũng nâu như bộ lông dày mượt , đuôi ngắn 1 mẩu và thân hình tròn hết mực. đấy là do tui vất vả nuôi nấng pạn , tôi thực là 1 cô chủ tốt phải ko? Cái thú vị nhứt là pạn mèo hơn tôi tận 7 tuổi…Chắc vì già nên càng lúc pạn càng ít chơi đùa, chỉ cuộn mình trong ổ, hết ngủ lại lim dim , tôi gọi sao cũng ko dậy…
( còn tiếp…câu chuyện chỉ mới bắt đầu…)
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top