Tiền tài, danh vọng rồi cuối cùng cũng về đến yêu thương.
Anh luôn muốn hơn người khác cái này, cái kia. Những người mà anh không giỏi bằng mà anh quen biết, anh cũng muốn giỏi hơn họ ở một cái gì đó. Anh muốn giữ riêng cho mình những bí kíp, không muốn chỉ bài khi kiểm tra mặc dù anh có thể. Anh đã và sẽ đánh mất dần tình bạn... Mặc dù anh biết trên đời còn rất nhiều người tài giỏi hơn anh nhưng khao khát giỏi hơn ai đó là điều khó thay đổi... Nhưng anh sẽ thay đổi từ hôm nay. Bởi anh nghĩ rằng nước Việt Nam ta nói riêng và Nhân loại nói chung, có càng nhiều người tài giỏi để giúp đời thì thế giới này sẽ ngày càng tốt đẹp hơn. Và anh sẽ giúp đỡ bạn bè bất cứ cái gì anh có thể giúp (Anh tự biết vụ tiền bạc), để họ có thể giỏi nhất với khả năng của họ. Còn anh, anh chỉ cần anh giỏi nhất với khả năng của mình là lắm mãn nguyện rồi!
Dường như em chưa có suy nghĩ là sẽ so sánh mình với người khác. Mỗi người chúng ta đều có một thế mạnh riêng, họ có thể làm những việc mà người khác không thể làm được, nhưng, chúng ta có được thì người khác cũng phải có được, người khác cũng phải làm được, và điều quan trọng là họ đã làm thế nào và cách họ làm ra sao để có được những điều đó kìa, "không gì là không thể", đúng! Nhưng bạn có thể hay không? Bạn có cách để làm nó có thể hay không? Thì từ đấy, việc chúng ta đi so sánh mình với người khác cũng chẳng còn ăn thua gì nữa, 1 thân người, 2 tay, 2 chân và 1 cái đầu thì ai cũng có, và hơn nữa, những người khuyết tật thì sao, họ vẫn có thể "tạo ra" những kỳ tích! Vậy, chúng ta học được gì? 1 kinh nghiệm từ những thứ đó? Ồ, đúng đấy chứ! Thế so sánh, ganh ghét với họ làm gì nhỉ? Họ là họ, ta là ta, ta không giỏi bằng họ, bởi vì họ có những cách khác với ta, cách của họ "tiến bộ" hơn của ta, thế sao không học hỏi, tìm tòi với nhau để tìm ra cái 'tốt nhất' có thể làm nhỉ? Âm thầm mà đua với người khác thì ích gì, ta một mình ta, còn họ thì cứ tiếp tục tìm cách chinh phục hết đỉnh núi năng lực của mình, họ cố gắng, và lúc ấy.. chúng ta vẫn là chúng ta, họ vẫn là họ, thế đến khi chúng ta đã hơn dc họ thì sao nhỉ? Bởi từ trước họ chưa có ý nghĩ là sẽ đua với mình thì bây giờ họ cũng chẳng có chút.. hụt hẫng nào cả! Học chỉ thất vọng khi họ đã chưa cố gắng hết những gì mình có thể thôi, chứ chẳng ngó ngàng gì tới bạn cả, và lần sau họ sẽ cố gắng hơn
Phải chi ai cũng có thể "kiên quyết" tìm ra hết những khả năng mà mình có, và sau đó chia sẻ, hợp tác với người khác để tìm ra hướng đi tốt nhất thì tốt biết mấy nhỉ?
Chiến thắng bản thân là chiến thắng hiểm hách nhất!