Cần Thơ: Chuyện về cô bé mồ côi đậu 2 ngành đại học
Cha bỏ đi từ khi em còn trong bụng mẹ. Mẹ lâm bệnh nặng nên bà ngoại đón em về nuôi, nhưng rồi đến năm 2006 thì bà qua đời. Nước mắt khóc bà chưa khô thì 4 tháng sau người thân yêu nhất - mẹ em cũng lặng lẽ đi vào cõi vĩnh hằng.
Côi cút về nhà người dì ở, cũng may bà con chòm xóm, thầy cô, bạn bè yêu thương đùm bọc nên em mới có đủ sức vượt qua tất cả nỗi đau, phấn đấu trở thành cô học trò chăm ngoan học giỏi như bây giờ.
Hoàn cảnh mà chúng tôi nêu trên là của em Trương Thị Huỳnh Mai, ngụ ấp Thạnh Quới 1, xã Trung Hưng, huyện Cờ Đỏ, TP. Cần Thơ.
Côi cút một mình
Thông tin từ một người bạn cho biết, Huỳnh Mai đang ở KTX của trường THPT chuyên Lý Tự Trọng, nhưng khi đến đây thì được biết Mai đã dọn vào KTX tường ĐH Cần Thơ mấy ngày nay.
View attachment 2246
Bao năm nay, Huỳnh Mai côi cút một mình, nhưng sự phấn đấu vươn lên trong học tập và cuộc sống - Mai xứng đáng là tấm gương cho nhiều bạn trẻ nôi theo.
Bao năm nay, Huỳnh Mai côi cút một mình, nhưng sự phấn đấu vươn lên trong học tập và cuộc sống - Mai xứng đáng là tấm gương cho nhiều bạn trẻ nôi theo.
Khi gặp Mai, chúng tôi không khỏi bất ngờ trước dáng người nhỏ bé và gương mặt thơ ngây như cô nữ sinh mới học lớp 9, lớp 10. Huỳnh Mai nhỏ nhẹ kể lại tình cảnh của gia đình mình: “Em nghe bà ngoại kể lại, cha em bỏ đi từ khi em còn nằm trong bụng mẹ. Khi sinh em ra, em chẳng biết mình sống với mẹ được bao lâu, vì khi em biết là em đang ở chung với bà ngoại rồi. Lúc đó em rất muốn về ở với mẹ nhưng ngoại không cho vì sợ mẹ lây bệnh lao cho em”.
Huỳnh Mai ngừng giọng một chút rồi kể tiếp: “Sau này em mớii biết mẹ em bị bệnh lao rất nặng, còn bà ngoại thì bệnh sốt huyết giảm tiểu cầu. Cũng do không tiền chữa bệnh nên sức khỏe của ngoại và mẹ mỗi ngày một yếu. Riêng bệnh của ngoại thì phải tiếp máu hoài, mấy dì ai cũng nghèo nhưng cũng cố gắng hỏi nợ lo cho bà ngoại kéo dài sự sống đến năm 2006 thì ngoại em mất!”
Đôi mắt trong sáng thơ ngây của cô tân sinh viên ngành Tài chính Ngân hàng đượm buồn.
“Những ngày tháng trước khi mẹ mất, đến bây giờ em không thể quên được! Mẹ gầy ốm, xanh xao lắm và cũng vì buồn phiền chuyện cha bỏ đi, mẹ mắc thêm căn bệnh trầm uất nặng nên càng ngày bệnh của mẹ càng nặng hơn, rồi mẹ cũng qua đời!”, Huỳnh Mai nghẹn ngào nước mắt!
Được biết, sau khi bà ngoại và mẹ của Huỳnh Mai mất, khi đó Mai mới học lớp 8, Mai được một người dì đưa về chăm sóc và tiếp tục cho Mai đi học. Nhưng đến năm lớp 10 thì có một ân nhân nhận đỡ đầu cho Huỳnh Mai rồi đưa em về Cần Thơ sống. Khi Mai làm đơn xin vào trường chuyên Lý Tự Trọng để học, BGH nhà trường xét thấy hoàn cảnh của Mai quá khó khăn nên đã chấp nhận cho em vào học theo diện chính sách.
Ước mơ giảng đường đã giúp em đứng dậy
“Nếu như không có sự động viên giúp đỡ của các ân nhân, thầy cô, bạn bè trong thời gian qua thì có lẽ em đã gục ngã! Cũng may chính nhờ sự động viên đó đã giúp em vươn lên và nhất là ước mơ bước vào giảng đường đại học luôn thôi thúc em, buộc em phải quên đi tất cả nỗi đau, mà cố gắng đứng dạy tiến lên phía trước.” Huỳnh Mai bùi ngùi cho biết.
Trong kỳ tuyển sinh ĐH, CĐ năm học 2010 – 2011, Huỳnh Mai đậu hai ngành của trường ĐH Cần Thơ với số điểm khá cao. Ở khối A, Huỳnh Mai đậu ngành Tài chính với số điểm 18,5 điểm, còn ở khối B, Huỳnh Mai cũng đậu luôn ngành Hóa học với số điểm là 16.
Nói về bí quyết học tập của mình, Mai khiếm tốn cho biết: “Em thường đặt ra câu hỏi tại sao bạn ấy giải được bài tập đó mà mình giải không được? Tại sao mình không học đều các môn như bạn ấy? Và em lần mò, hỏi thầy, hỏi bạn để bổ sung những kiến thức mà mình đã hổng và luôn nhắc mình phải cố gắng học thật tốt!”
Thầy giáo Lương Thanh Tâm – giáo viên chủ nhiệm của Mai (lớp 12 A4) cho biết: “Trong học kỳ 1, học lực của em Mai ở loại trung bình thôi, thế nhưng sau lần nhắc nhở và động viên em, Mai đã tiến bộ lên rất nhiều, rõ nét nhất là kết lả điểm trung bình cuối năm lớp 12 và kết quả thi đại học vừa rồi. Chúng tôi luôn kỳ vọng vào sức học của em và luôn cầu chúc mọi điều tốt lành nhất sẽ đến với em Huỳnh Mai!”
Theo như Mai cho biết, trong thời gian qua cũng có nhiều nhà hảo tâm, các tổ chức tặng em một số học bổng và cũng nhờ số tiền này mà Mai đã đóng được học phí đầu năm học. Ngoài ra Mai còn cho biết, số tiền còn dư có thể giúp em học hết năm sau. Nhưng còn 2 năm tiếp theo thì Mai chưa biết tính sao, nhưng có thể Mai sẽ xin chạy bàn hay làm thêm môt việc gì đó để có tiền trang trải học phí và tiền sinh hoạt.
Chia tay Huỳnh Mai, chúng tôi có cảm giác như vừa khép lại một câu chuyện cổ tích.
Theo Dân Trí.