- Xu
- 458
CẨN THẬN KẺO BỊ ĐẨY RA KHỎI LỀU
Vào một đêm lạnh giá, một người Ả Rập đang ngồi trong lều của mình, chỉ thấy rèm cửa khẽ đong đưa, con lạc đà của anh ta ở bên ngoài cứ nhìn vào lều.
Người Ả Rập rất hòa nhã hỏi nó: “ Mày có chuyện gì à ?”
Lạc đà nói: “ Chủ nhân à, con lạnh quá rồi, xin ông cho con được thò đầu vào trong lều.”
Người Ả Rập hào phóng nói: “Được thôi.”
Con lạc đà liền thò đầu vào trong lều. Không lâu sau, lạc đà lại cầu xin chủ nhân : “ Con có thể thò cổ vào bên trong được không ạ?”. Người Ả Rập cũng đồng ý. Lạc đà liền tò cổ vào bên trong. Cả người nó ở bên ngoài nên nó quay ngang quay ngửa rất không thoải mái, nó nhanh chóng nói: “ Đúng như thế này quả là khó khăn, xin cho con được đặt hai chân trước vào bên trong, như vậy cũng chỉ chiếm một chỗ nhỏ trong lều.
Người Ả Rập lại nói: “Vậy mày hãy cho hai chân trước vào đây đi”. Người Ả Rập liền dịch người vào, nhường một chỗ nhỏ cho lạc đà vì lều quá nhỏ. Lạc đà lại tiếp tục nói: “ Thực ra con đứng như thế này, cửa lều sẽ mở làm cho cả hai chúng ta đều bị lạnh. Con có thể cho cả người vào trong được không ạ?” ông nói: “ Được thôi, ngươi vào trong này đi.” Thế nhưng lều quá bé, hai người không thể ở vừa. Vào được bên trong, lạc đà liền nói: “Tôi nghĩ lều này không thể chứa được hai người chúng ta, người ông nhỏ, tốt nhất ông nên đi ra ngoài đứng. Như vậy tôi có thể ở vừa trong chiếc lều này.”
Lạc đà nói rồi đẩy một cái một, và như thế người Ả Rập bị đẩy ra khỏi lều.
LỜI BÌNH
Yêu cầu của những kẻ được voi đòi tiên là không bao giờ có giới hạn. Cuối cùng bản thân bị đuổi ra khỏi lều chi bằng dựng một cái lều lớn hơn hoặc sắp xếp, thỏa thuận sẽ ở như thế nào trong lần đó.