Hôm nay cầm bài kiểm tra điểm cao chót vot, lẽ ra người ta vui lắm, mà sao em thấy buồn quá cô ơi. Chảng phải đó là kết quả mà em đã rất cố gắng để có ư? Hình như nó dễ dàng quá khiến em buồn. Nếu cách đây 5 năm em sẽ không miêu tả cảm xúc của em như vậy. có lẽ là háo hức và khoe ngay với mẹ. nhưng giwof là 1 học sinh lớp 11, điểm cao lại làm người ta buồn thì thật buồn cười. Hôm nay cầm bài kiểm tra em đã không thèm liếc nó dù chỉ 1 cái. Nếu là 5 năm trước có lẽ em sẽ vui lắm đây, nhưng có lẽ giờ chỉ là có lẽ, giờ khác xưa rồi. hình như càng lớn, con người ta càng giả tạo hả cô. cố gắng che dấu đi mọi thứ là điều người ta vẫn làm. hồi bé em thấy hạnh phúc vì những con điểm cao lắm, nào là khoe mẹ, khoe ba, hì. giờ cảm xúc ấy còn không khi mọi thứ chỉ là giả dối. những vấn đề tiêu cưucj sẽ bao giờ kết thúc. em cá là nếu cô chấm bài này khéo cô cho điểm 1 nhưng dù sao thì em vẫn muốn viết 1 bài văn như thế này. chào cô ^^