Qua đoạn trích có thể thấy vẻ đẹp của TH hiện lện ở mấy khía cạnh:
-Tôn trọng phụ nữ: coi Kiều là tâm phúc tương tri. Ở những đoạn trước Từ đã từng rất coi trọng Kiều khi 'thiếp danh đưa đến hương khuê', hỏi Kiều 'mắt xanh chưa để ai vào có ko', đánh giá Kiều 'bõ chi cá chậu chim lồng mà chơi', 'anh hùng đoán giữa trần ai mới già', so sánh lời Kiều với 'khiến ng lại nhớ câu Bình nguyên quân'... Từ còn hẹn sẽ rước nàng nghi gia như 1 ng vợ chính thức, như trước kia khi Từ chuộc nàng la khỏi lầu xanh mà vẫn 'ngỏ lời nói với băng nhân' (mai mối đàng hoàng) khác với Thúc sinh lén lút đưa nàng về. Tóm lại Từ coi Kiều là tri kỷ, là vợ
-Tin tưởng ở lòng chung thủy của Kiều (và sau này Kiều cũng ko phụ lòng tin ấy 'Nàng rằng trước đã hẹn lời. Dẫu trong nguy hiểm dám rời ước xưa')
-Phân định rõ sự nghiệp và gia đình, dám tạm rời xa tình yêu để theo đuổi sự nghiệp. Khác với Sở bá vương ra trận còn mang theo Ngu cơ, vua Trần đánh Chiêm thành còn mang theo nhiều cung nữ (nàng Bích Châu)... thì sao thành công được
-Tin tưởng tuyệt đối ở thắng lợi cuối cùng của mình đến mức vẽ ra viễn cảnh như thật và quả quyết chỉ 1 năm sau là thành công
Như vậy vẻ đẹp tinh thần của Từ Hải hiện lên khá rõ nhưng cũng chính vì những phẩm chất ấy mà về sau chàng đã phải chết đứng, chết mà ko nhắm mắt. Hiện nay chúng ta có nên học tập chàng ko hay là muốn chết thiêu như nhà báo Hoàng Hùng