Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 9
Ngữ văn 9
Cảm nhận về hình ảnh Bếp Lửa
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Butchi" data-source="post: 108516" data-attributes="member: 7"><p><strong><em>Bài làm:</em></strong></p><p><strong><em></em></strong></p><p><em>Anh đi anh nhớ quê nhà,</em></p><p><em>Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương</em></p><p><em></em></p><p>Đó là tâm trạng của người xa quê. Những cái bình thường quen thuộc hàng ngày tưởng chừng như chẳng có gì đáng nhớ đến khi xa rồi mới biết chẳng thể nào quên. Nhưng nỗi nhớ ấy ở mỗi người lại nhớ mỗi kiểu khác nhau. Kẻ nhớ “ canh rau muống”, người “nhớ cà dầm tương”, có khi lại “nhớ cô tát nước”, có lúc lại “nhớ ánh trăng quê”… còn riêng Bằng Việt trong những năm tháng đi du học ở Liên Xô, nhà thơ lại nhớ da diết cái “Bếp lửa” của người bà:</p><p></p><p><em>Một bếp lửa chờn vờn sương sớm</em></p><p><em>Một bếp lửa ấp iu nồng đượm…</em></p><p><em></em></p><p>Bài thơ “Bếp lửa” được ra đời từ đây. Chúng ta hãy cùng nhau ngâm nga, cùng đọc lại từng lời thơ để hòa hồn mình lâng lâng theo dòng cảm xúc đang dâng trào của tác giả.</p><p></p><p>Thật xúc động biết bao ! Từ một đất nước công nghiệp chỉ toàn bếp điện, bếp hơi, với những ống khói con tàu, tác giả lại nhớ về “bếp lửa” đang “chờn vờn” trong sương sớm. Và từ “bếp lửa” lại nhớ đến hình ảnh người bà : Cháu thương bà biết mấy nắng mưa.</p><p></p><p>Cả một hồi ức kỉ niệm lại hiện về trong tâm trí nhà thơ. Suốt một quãng đường vất vả bà cháu bên nhau. Mới lên bốn tuổi đã quen mùi khói. Làng đói kém, bố đi đánh xe thật là vất vả. <em>Nghĩ lại đến giờ sống mũi còn cay. ! </em> Hồi tưởng những năm tháng cháu cùngbà hôm sớm có nhua. Bà kể chuyên những ngày ở Huế, bà dạy cháu làm , bà chăm cháu học, bà dặn cháu viết thư cho bố ở chiến khu, bà sớm chiều nhen bếp lửa. Lời thơ kể sao mà ngậm ngùi tha thiết quá. Nó gợi trong lòng người đọc bao niềm xúc động sâu xa. Làm sao quên được những “ năm giặc đốt cháy làng cháy tàn cháy rụi “. Bà đã dặn cháu:</p><p></p><p><em>Bố ở chiến khu, bố còn việc bố</em></p><p><em>Mày có viết thư chớ kể này kể nọ</em></p><p><em>Cứ bảo nhà vẫn được bình yên !</em></p><p><em></em></p><p>Hình ảnh người bà hiện lên trong lời thơ ấy đẹp làm sao! Bà lúc nào cũng sẵn sàng chịu đựng. Bà dặn “đừng có kể này kể nọ” cứ bảo “ở nhà vẫn được bình yên”. Bà là thế đấy ! Bà có khác nào những bà tiên trong chuyện đời xưa lúc nào cũng chở che, yêu thương con cháu, luôn tận tụy vì cháu, vì con. Nhưng ở đây không chỉ có thế. Vượt lên trên tình thương ấy, bà còn là người đã làm việc âm thầm lặng lẽ, biểu lộ ý thức trách nhiệm của mình đối với Tổ quốc. Bà đã cùng chia sẻ, cùng chịu đựng gian khổ, hy sinh cho cuộc kháng chiến chống ngoại xâm này. Càng ngày càng lớn lên, tác giả càng thấy rõ tấm lòng cao quý của bà. Người đã “lận đận biết mấy nắng mưa” để nhen nhóm trong lòng đứa cháu yêu của mình ngay từ tuổi ấu thơ một tình cảm rộng lớn hơn tình bà cháu thông thường, đó là “một ngọn lửa chứa chan niềm tin dai dẳng” đối với đất nước, con người.</p><p></p><p><em>Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm</em></p><p><em>Nhóm niềm yêu thương khoai sắn ngọt bùi</em></p><p><em>Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui</em></p><p><em>Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ</em></p><p><em>Ôi kì lạ và thiêng liêng – bếp lửa</em></p><p><em></em></p><p>Hình ảnh “bếp lửa” được lặp lại nhiều lần trong bài thơ có giá trị tu từ độc đáo. Đây là hình ảnh tả thực trong cuộc sống đời thường. Song đối với người đi xa quê hương lại là cả một dấu ấn khó phai mờ, Bởi vì chính bên bếp lửa hồng ấy, hình ảnh người bà “ còm cỏi”, “chờn vờn”, “sương sớm” in đậm trong tâm trí tác giả từ tuổi nhỏ. Nhờ “bếp lửa” mà thời thơ ấu của nhà thơ êm đềm ấm áp như những câu chuyện cổ tích bà thường hay kể. Tình bà cháu ở đây được ghi lại bằng những chi tiết cụ thể như những dấu ấn của cảm xúc. Những kỉ niệm hiện lên thật rõ nét. Đó là những kỉ niệm chứa chan tình yêu thương bà. Làm sao có thể quên được những công lao to lớn ấy. Bên “bếp lửa” bà đã dạy cháu, chăm sóc. Bà và bếp lửa đã tác động đến sự trưởng thành về thể chất cũng như tâm hồn nhà thơ.</p><p></p><p>Nhưng hình ảnh “bếp lửa” ở đây còn có ý nghĩa tượng trưng. Đó là ngọn lửa của tình yêu thương, ngọn lửa của niềm tin, của tâm hồn dân tộc đã nhóm dậy trong lòng nhà thơ những cảm xúc và suy nghĩ chân tình đẹp đẽ và thấm đượm như trong bài thơ. Hình ảnh bếp lửa trong quá khứ, trong hiện tại đan cài vào nhau, nâng cảm xúc và suy tư của nhà thơ bay bổng dạt dào, hướng về gia đình về cội nguồn, về quê hương đất nước. Sức hấp dẫn của bài thơ chính là ở chỗ đó.</p><p></p><p>Với giọng thơ ân tình tha thiết nhà thơ hồi tưởng lại những năm tháng cùng bà “nhóm lửa”. Hình ảnh “chim tu hú kêu trên những cánh đồng xa “ gợi lên không khí một buổi sớm tinh mơ vắng vẻ hiu quạnh… Cùng với hình ảnh chim tu hú, hình ảnh bà cũng hiện lên còm cỏi, đơn côi, vất vả trong tâm trí của nhà thơ. Những cảm xúc ấy lại được diễn tả bằng một loạt vần nối tiếp nhau “xa, nhà, Huế, thế, về,học , nhọc ,xa…” tạo nên một âm hưởng kéo dài liên tục không dứt. Nhạc điệu bài thơ càng về cuối càng tha thiết trầm lặng, thể hiện nỗi nhớ nhung da diết của nhà thơ:</p><p></p><p> <em>Giờ cháu đi xa – có ngọn khói trăm tàu</em></p><p><em> Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả</em></p><p><em> Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở</em></p><p><em> Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?...</em></p><p><em></em></p><p>Chính tình bà cháu cao đẹp và thiêng liêng kì diệu đã nhen nhóm trong lòng Bằng Việt niềm tin yêu đến với cuộc sống con người trên quê hương đất nước.</p><p></p><p>Đây là một bài thơ dạt dào cảm xúc. Tác giả đã khéo léo sử dụng các biện pháp nghệ thuật đặc sắc, cách gieo vần, láy điệp từ và những hình ảnh có sức liên tưởng độc đáo tạo nên giá trị cho bài thơ. Ta cảm nhận được ở đây tấm lòng biết ơn sâu nặng, nhớ nhung da diết, tấm chân tình của nhà thơ đối với người bà yêu dấu!.</p><p></p><p>Đọc bài thơ một lần nữa, chúng ta cảm thấy lòng trào dâng niềm cảm xúc. Bài thơ đã khơi dậy trong ta một tình cảm cao đẹp đối với gia đình, quê hương, đất nước. Càng suy ngẫm, thấm từng lời thơ của Bằng Việt, ta càng hiểu thế nào là nỗi nhớ quê hương. Ôi làm sao có thể quên cho được:</p><p></p><p> <em>Một bếp lửa chờn vờn sương sớm</em></p><p><em> Một bếp lửa ấp iu nồng đượm…</em></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Butchi, post: 108516, member: 7"] [B][I]Bài làm: [/I][/B] [I]Anh đi anh nhớ quê nhà,[/I] [I]Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương [/I] Đó là tâm trạng của người xa quê. Những cái bình thường quen thuộc hàng ngày tưởng chừng như chẳng có gì đáng nhớ đến khi xa rồi mới biết chẳng thể nào quên. Nhưng nỗi nhớ ấy ở mỗi người lại nhớ mỗi kiểu khác nhau. Kẻ nhớ “ canh rau muống”, người “nhớ cà dầm tương”, có khi lại “nhớ cô tát nước”, có lúc lại “nhớ ánh trăng quê”… còn riêng Bằng Việt trong những năm tháng đi du học ở Liên Xô, nhà thơ lại nhớ da diết cái “Bếp lửa” của người bà: [I]Một bếp lửa chờn vờn sương sớm[/I] [I]Một bếp lửa ấp iu nồng đượm… [/I] Bài thơ “Bếp lửa” được ra đời từ đây. Chúng ta hãy cùng nhau ngâm nga, cùng đọc lại từng lời thơ để hòa hồn mình lâng lâng theo dòng cảm xúc đang dâng trào của tác giả. Thật xúc động biết bao ! Từ một đất nước công nghiệp chỉ toàn bếp điện, bếp hơi, với những ống khói con tàu, tác giả lại nhớ về “bếp lửa” đang “chờn vờn” trong sương sớm. Và từ “bếp lửa” lại nhớ đến hình ảnh người bà : Cháu thương bà biết mấy nắng mưa. Cả một hồi ức kỉ niệm lại hiện về trong tâm trí nhà thơ. Suốt một quãng đường vất vả bà cháu bên nhau. Mới lên bốn tuổi đã quen mùi khói. Làng đói kém, bố đi đánh xe thật là vất vả. [I]Nghĩ lại đến giờ sống mũi còn cay. ! [/I] Hồi tưởng những năm tháng cháu cùngbà hôm sớm có nhua. Bà kể chuyên những ngày ở Huế, bà dạy cháu làm , bà chăm cháu học, bà dặn cháu viết thư cho bố ở chiến khu, bà sớm chiều nhen bếp lửa. Lời thơ kể sao mà ngậm ngùi tha thiết quá. Nó gợi trong lòng người đọc bao niềm xúc động sâu xa. Làm sao quên được những “ năm giặc đốt cháy làng cháy tàn cháy rụi “. Bà đã dặn cháu: [I]Bố ở chiến khu, bố còn việc bố[/I] [I]Mày có viết thư chớ kể này kể nọ[/I] [I]Cứ bảo nhà vẫn được bình yên ! [/I] Hình ảnh người bà hiện lên trong lời thơ ấy đẹp làm sao! Bà lúc nào cũng sẵn sàng chịu đựng. Bà dặn “đừng có kể này kể nọ” cứ bảo “ở nhà vẫn được bình yên”. Bà là thế đấy ! Bà có khác nào những bà tiên trong chuyện đời xưa lúc nào cũng chở che, yêu thương con cháu, luôn tận tụy vì cháu, vì con. Nhưng ở đây không chỉ có thế. Vượt lên trên tình thương ấy, bà còn là người đã làm việc âm thầm lặng lẽ, biểu lộ ý thức trách nhiệm của mình đối với Tổ quốc. Bà đã cùng chia sẻ, cùng chịu đựng gian khổ, hy sinh cho cuộc kháng chiến chống ngoại xâm này. Càng ngày càng lớn lên, tác giả càng thấy rõ tấm lòng cao quý của bà. Người đã “lận đận biết mấy nắng mưa” để nhen nhóm trong lòng đứa cháu yêu của mình ngay từ tuổi ấu thơ một tình cảm rộng lớn hơn tình bà cháu thông thường, đó là “một ngọn lửa chứa chan niềm tin dai dẳng” đối với đất nước, con người. [I]Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm[/I] [I]Nhóm niềm yêu thương khoai sắn ngọt bùi[/I] [I]Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui[/I] [I]Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ[/I] [I]Ôi kì lạ và thiêng liêng – bếp lửa [/I] Hình ảnh “bếp lửa” được lặp lại nhiều lần trong bài thơ có giá trị tu từ độc đáo. Đây là hình ảnh tả thực trong cuộc sống đời thường. Song đối với người đi xa quê hương lại là cả một dấu ấn khó phai mờ, Bởi vì chính bên bếp lửa hồng ấy, hình ảnh người bà “ còm cỏi”, “chờn vờn”, “sương sớm” in đậm trong tâm trí tác giả từ tuổi nhỏ. Nhờ “bếp lửa” mà thời thơ ấu của nhà thơ êm đềm ấm áp như những câu chuyện cổ tích bà thường hay kể. Tình bà cháu ở đây được ghi lại bằng những chi tiết cụ thể như những dấu ấn của cảm xúc. Những kỉ niệm hiện lên thật rõ nét. Đó là những kỉ niệm chứa chan tình yêu thương bà. Làm sao có thể quên được những công lao to lớn ấy. Bên “bếp lửa” bà đã dạy cháu, chăm sóc. Bà và bếp lửa đã tác động đến sự trưởng thành về thể chất cũng như tâm hồn nhà thơ. Nhưng hình ảnh “bếp lửa” ở đây còn có ý nghĩa tượng trưng. Đó là ngọn lửa của tình yêu thương, ngọn lửa của niềm tin, của tâm hồn dân tộc đã nhóm dậy trong lòng nhà thơ những cảm xúc và suy nghĩ chân tình đẹp đẽ và thấm đượm như trong bài thơ. Hình ảnh bếp lửa trong quá khứ, trong hiện tại đan cài vào nhau, nâng cảm xúc và suy tư của nhà thơ bay bổng dạt dào, hướng về gia đình về cội nguồn, về quê hương đất nước. Sức hấp dẫn của bài thơ chính là ở chỗ đó. Với giọng thơ ân tình tha thiết nhà thơ hồi tưởng lại những năm tháng cùng bà “nhóm lửa”. Hình ảnh “chim tu hú kêu trên những cánh đồng xa “ gợi lên không khí một buổi sớm tinh mơ vắng vẻ hiu quạnh… Cùng với hình ảnh chim tu hú, hình ảnh bà cũng hiện lên còm cỏi, đơn côi, vất vả trong tâm trí của nhà thơ. Những cảm xúc ấy lại được diễn tả bằng một loạt vần nối tiếp nhau “xa, nhà, Huế, thế, về,học , nhọc ,xa…” tạo nên một âm hưởng kéo dài liên tục không dứt. Nhạc điệu bài thơ càng về cuối càng tha thiết trầm lặng, thể hiện nỗi nhớ nhung da diết của nhà thơ: [I]Giờ cháu đi xa – có ngọn khói trăm tàu[/I] [I] Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả[/I] [I] Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở[/I] [I] Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?... [/I] Chính tình bà cháu cao đẹp và thiêng liêng kì diệu đã nhen nhóm trong lòng Bằng Việt niềm tin yêu đến với cuộc sống con người trên quê hương đất nước. Đây là một bài thơ dạt dào cảm xúc. Tác giả đã khéo léo sử dụng các biện pháp nghệ thuật đặc sắc, cách gieo vần, láy điệp từ và những hình ảnh có sức liên tưởng độc đáo tạo nên giá trị cho bài thơ. Ta cảm nhận được ở đây tấm lòng biết ơn sâu nặng, nhớ nhung da diết, tấm chân tình của nhà thơ đối với người bà yêu dấu!. Đọc bài thơ một lần nữa, chúng ta cảm thấy lòng trào dâng niềm cảm xúc. Bài thơ đã khơi dậy trong ta một tình cảm cao đẹp đối với gia đình, quê hương, đất nước. Càng suy ngẫm, thấm từng lời thơ của Bằng Việt, ta càng hiểu thế nào là nỗi nhớ quê hương. Ôi làm sao có thể quên cho được: [I]Một bếp lửa chờn vờn sương sớm[/I] [I] Một bếp lửa ấp iu nồng đượm…[/I] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 9
Ngữ văn 9
Cảm nhận về hình ảnh Bếp Lửa
Top