Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 7
Cảm nhận bài Mùa xuân của tôi
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Sen Biển" data-source="post: 194108" data-attributes="member: 110786"><p><strong>Bài văn Cảm nhận bài Mùa xuân của tôi số 4</strong></p><p></p><p>Có lẽ mùa xuân là đề tài gợi nhắc nhiều xúc cảm đối với văn nghệ sĩ. Vũ Bằng là một trong số cây bút viết hay, viết sâu sắc về mùa xuân bằng giọng thơ tinh tế và đầy chất thơ. Với sở trường tùy bút và bút kí ông đã vẽ nên bức tranh mùa xuân đất bắc tuyệt vời qua "Mùa xuân của tôi".</p><p></p><p>"Mùa xuân của tôi" là dòng tản mạn ghi chép lại những xúc cảm sâu lắng và ngọt ngào nhất của Vũ Bằng về mùa xuân, về những giao thoa của đất trời khi bước sang một năm mới, một mùa mới ấm áp. Với giọng văn nhẹ nhàng, dìu dặt, tác giả đã kéo người đọc về với những mùa xuân bình yên, tươi đẹp, căng tràn sức sống. Bởi rằng mùa xuân là mùa đẹp nhất, thi vị và duyên dáng nhất trong một năm.</p><p></p><p>Trải dọc bài thơ chính là tấm chân tình của tác giả dành cho mùa xuân đất bắc. Sự hòa quyện với thiên nhiên, với đất trời, với con người. Từ những câu văn đầu tiên, tác giả đã vẽ nên đặc trưng của thời tiết và khí xuân miền Bắc với "mưa rêu rêu gió lành lạnh" không nơi nào có được. Chính đặc trưng này làm nền tảng để tác giả có thể vẽ thêm nhiều vẻ đẹp khác nhau nữa. Những thanh âm như tiếng nhạn kêu, câu hát huê tình quyện với sự ấm áp của nhang trầm, của không khí đoàn tụ gia đình khiến tác giả thổn thức nhớ thương. Có lẽ chính những điều ấm áp và bình dị đó khiến tác giả không nguôi khi nhớ về.</p><p></p><p>Mùa xuân đẹp ở cảnh sắc thiên nhiên nhưng chính từ lòng người cũng toát lên vẻ đẹp quyến rũ, nồng nàn đó. Tác giả đã viết "Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống trong người căng lên như máu". Mùa xuân khiến cho trái tim con người muốn cựa quậy, muốn thổn thức và muốn bùng cháy. Xuân đến "tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra, và đập mạnh hơn những ngày đông giá". Cái rét của mùa xuân là cái rét ngọt ngào từ không "căm căm" như mùa đông xứ Bắc nữa. Vũ Bằng ới những cảm nhận tinh tế, ngôn ngữ giàu chất thơ và nhiều hình ảnh so sánh mới lạ đã khiến người đọc hồi tưởng về những mùa xuân đã qua, mùa xuân của quê hương, của lòng người mênh mang.</p><p></p><p>Và xuân đến, tháng giêng chính là biểu tượng tươi đẹp nhất, cũng là nơi hội tụ của những vẻ đẹp ngọt ngào. Như Xuân Diệu từng nói "Tháng giêng ngon như một cặp môi gần". Trong văn Vũ bằng không ngọt ngào, hối hả như Xuân Diệu nhưng lại đằm thắm và da diết nhất khiến cho người đọc lâng lâng, mê đắm. Khi tháng giêng về cũng là lúc đất trời bắt đầu có sự chuyển giao kì diệu và đầy tinh tế. Nét đẹp tháng giêng đất bắc là nét đẹp dịu dàng mà đằm thắm, có sự hòa quyện giữa con người với thiên nhiên đất trời. Và có lẽ lòng người cũng đồng điệu theo những nhịp điệu của mùa xuân.</p><p></p><p>Thật vậy "mùa xuân của tôi" của Vũ Bằng là những dòng cảm xúc nhẹ nhàng, tinh khôi và đầy tươi mới nhất khi viết về mùa xuân,. Nó gợi nhắc cho người đọc về những thanh âm trong trẻo và ngọt lành của mùa xuân tươi đẹp.</p><p></p><p><strong>Bài văn Cảm nhận bài Mùa xuân của tôi số 5</strong></p><p></p><p>Mùa xuân là mùa đoàn tụ là mùa mọi người được đoàn viên với gia đình, là khi con người chúng ta dành cho nhau những tình cảm ấm áp. Từng đàn én bay liệng và hình ảnh những đóa đào đóa mai hiện ra là những dấu hiệu đầu tiên cảu mùa xuân. Những hạt mưa phùn của mùa xuân cũng trở nên khác ngày thương, không qua to không quá bé, nó như để làm dịu đi không khí và tăng thêm cái se se của thời tiết ngày xuân. Những cành lộc non phơi phới trải mình ra đón cái tươi mới, cái tinh tinh túy của trời đất, vươn ra đâm chồi nảy lộc.</p><p></p><p>Mùa xuân còn là mùa của ngày tết truyền thống, mọi người cùng quây quần bên nhau với nồi bánh chưng, lửa đỏ rực, rồi tí tách cháy. Những mâm ngũ quả cùng với cành đào chúm chím nụ, tạo nên một cái tết đậm chất truyền thống của người Việt. Và với sự tinh tế và tài tình cảu mình Bằng Việt đã sáng tác ra bài Mùa xuân của tôi như một kỉ niệm một khoảnh khắc , những kỉ niệm của tác giả về xuân Hà Nội.</p><p></p><p>Được trích từ tùy bút " tháng giêng mơ về trăng non, rét ngọt " in trong tập " thương nhớ mười hai". Tác phẩm mùa xuân của tôi đươc viết khi tác giả Bằng việt sống trong cảnh chia cắt đất nước, và hơn thế tác giả phải sống trong vùng của Mỹ ngụy xâm chiếm. Trong tình trạng này, tình yêu dành cho quê hương đất nước càng trỗi dậy, cháy bỏng và bằng cách thể hiện tình yêu và tình cảm của mình trong những trang sách qua những câu chữ của mình để bày tỏ sự nhớ mong da diết về những kỉ niệm ngày xuân đất trời hà nội.</p><p></p><p>Với sự tài tình trong sử dụng biện pháp so sánh, khi so sánh tình yêu dành cho mùa xuân hà nội với những tình yêu lớn lao "ai bảo được non đừng thương nước, ong bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió, ai cấm được trai đừng thương gái, ai cấm được mẹ yêu con, ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Những tình cảm như vô hình ấy lại hiện hữu rất rõ khi ai đó lại đọc được những tâm tư tình cảm ẩn chứa dưới những từ ngữ.</p><p></p><p>Những hình ảnh về cuộc sống sinh hoạt đời thường cùng với những cảnh vật thân quen của mùa xuân được tái hiện rõ ràng trong tác phẩm. Những hình ảnh ấy thật giản dị, đó là hình ảnh những người Hà thành luôn mang trong mình một khí chất, một phong thái thanh lịch , nhẹ nhàng. Hình ảnh mùa xuân " mưa riêu riêu" hai từ riêu riêu khiến chúng ta xốn xang bao nhiêu. Không chỉ có hình ảnh mưa phùn - một nét đặc trưng của mùa xuân mà còn cả những âm thanh quen thuộc " tiếng trống chèo" vang vọng lại từ xa và cả những câu hát thấm đượm tình cảm mặn mà mà bao năm gắn bó tác giả có được.</p><p></p><p>Với giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại thấm đầy chất văn chất thi ca trong tác phẩm, mùa xuân của tôi gợi lại cho độc giả bao điều mới lạ về một mùa xuân rất riêng mà cũng rất gần gũi thân thương ở Hà nội. Tình yêu quê hương , yêu con người thấm nhuần vào từng câu chữ , với những hình ảnh và từ ngữ tả thực , tác phẩm mùa xuân của tôi dễ dàng đi vào lòng người.</p><p></p><p><strong>Bài văn Cảm nhận bài Mùa xuân của tôi số 6</strong></p><p></p><p>Mùa xuân mang tới cho lòng người những ấm áp cùng những tình cảm của con người với nhau. Nhắc tới mùa xuân chúng ta sẽ hình dung ra ngày hình ảnh của những cánh én xuân về cùng những đóa mai vàng, đào phai. Có những khi, những trận mưa xuân cũng mang những sắc thái riêng của nó mà không phải mùa nào cũng có. Mưa xuân phơi phới, nhảy nhót trên những cành lộc non làm cho chúng được hấp thụ những tinh hoa của đất trời, giúp chúng tỉnh giấc sau giấc ngủ đông dài và làm cho chúng như tỉnh giấc, đâm chồi nảy lộc và bắt đầu một thời kì mới.</p><p></p><p>Mùa xuân còn là mùa của Tết. Mỗi dịp tết đến xuân về là người người lại cùng nhau quây quần bên những bánh chưng xanh, mâm ngũ quả. Và Bằng Việt cũng là một nhân sĩ như vậy. Vào mùa xuân xa quê hương, tác giả đã sáng tác ra bải Mùa xuân của tôi để nói về những kỉ niệm của tác giả về mùa xuân Hà Nội- mùa xuân của những kỉ niệm và của những niềm vui, nỗi nhớ.</p><p></p><p>Bài văn được trích từ tùy bút “ tháng Giêng mơ về trăng non, rét ngọt in trong tập “ thương nhớ mười hai”. Tác phẩm được viết trong hoàn cảnh khi tác giả phải sống trong cảnh chia cắt đất nước và bất hạnh thay, tác giả phải sống trong vùng bị Mỹ- ngụy xâm chiếm. Ở nơi bị địch kìm kẹp, tình yêu của tác giả dành cho quê hương đất nước càng như cháy bỏng nhưng lại không biết làm thế nào để bày tỏ. Cuối cùng, tác giả chỉ còn cách thể hiện tình cảm của mình qua nhưng trang sách, qua những câu chữ để nói lên tình yêu và nỗi nhớ tha thiết của mình về những kỉ niệm về mùa xuân của đất trời Hà Nội- quê hương của tác giả.</p><p></p><p>Và đối với tình yêu nồng nàn của mình dành cho mùa xuân - tác giả sử dụng biện pháp so sánh, so sánh tình yêu dành cho Hà Nội với tình yêu của những điều chân lí “ ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió, ai cẩm được trai đừng thương gái, ai cấm được mẹ yêu con, ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân”. Tình cảm ấy như hiện lên trong người đọc một cách rõ ràng hơn bao giờ hết. Những tình cảm ấy vốn chỉ là khái niệm trừu tượng thì nay chúng hiện lên một cách thật rõ ràng.</p><p></p><p>Mùa xuân tới thì càng khiến cho tác giả càng nhớ về những hình ảnh trong cuộc sống sinh hoạt đời thường cùng những cảnh vật thân quen của mùa xuân” mùa xuân của tôi- mùa xuân Bắc việt”. Những hình ảnh ấy không phải là những gì cao sang mà chỉ là những hình ảnh nhẹ nhàng, gần gũi với chính cuộc sống của mỗi người- những con người Hà thành luôn mang trong mình một khí chất, một phong thái thanh lịch và nhẹ nhàng. Đó đơn giản là mùa xuân có “mưa riêu riêu”- là những cơn mưa đặc trưng của đất trời Hà Nội.</p><p></p><p>Những cơn mưa phùn như tưới lên nhẹ nhàng những cành cây, nhánh cỏ giúp cho chúng có thể hấp thụ được hết những tinh hoa đất trời, là mùa của những cơn gió lành lạnh. Nếu chúng ta đi ngoài đường thì chúng ta sẽ có những hạt mưa nhỏ bay bay, đậu trên vạt áo cùng những tiếng nhạn kêu như thông báo mùa xuân của một năm mới đã bắt đầu. Và đặc biệt hơn nữa không chỉ tác giả như hồi tưởng lại được hình ảnh xuân những năm về trước mà còn cảm nhận được những âm thanh “ tiếng trống chèo” từ vang vọng lại từ xa và cả những câu hát thấm đượm tình cảm của những cô gái đẹp như thơ mông- những câu hát huê tình trong những ngày hội chơi xuân.</p><p></p><p>Cả bài tùy bút, tác giả đã dùng giọng văn du dương, trầm bổng và giàu những chất thơ của Vũ bằng như mang những người đọc như đưa chúng ta về với khung cảnh của những mùa xuân yên vui rộn ràng với những con người xa quê hương như tác giả. Nhất là với những con người mà tình yêu dành cho quê hương đã ngấm vào da thịt với hàng loạt những từ ngữ miêu tả trực tiếp tình cảm của mình như “ mùa xuân của tôi- mùa xuân thần thánh của tôi”.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Sen Biển, post: 194108, member: 110786"] [B]Bài văn Cảm nhận bài Mùa xuân của tôi số 4[/B] Có lẽ mùa xuân là đề tài gợi nhắc nhiều xúc cảm đối với văn nghệ sĩ. Vũ Bằng là một trong số cây bút viết hay, viết sâu sắc về mùa xuân bằng giọng thơ tinh tế và đầy chất thơ. Với sở trường tùy bút và bút kí ông đã vẽ nên bức tranh mùa xuân đất bắc tuyệt vời qua "Mùa xuân của tôi". "Mùa xuân của tôi" là dòng tản mạn ghi chép lại những xúc cảm sâu lắng và ngọt ngào nhất của Vũ Bằng về mùa xuân, về những giao thoa của đất trời khi bước sang một năm mới, một mùa mới ấm áp. Với giọng văn nhẹ nhàng, dìu dặt, tác giả đã kéo người đọc về với những mùa xuân bình yên, tươi đẹp, căng tràn sức sống. Bởi rằng mùa xuân là mùa đẹp nhất, thi vị và duyên dáng nhất trong một năm. Trải dọc bài thơ chính là tấm chân tình của tác giả dành cho mùa xuân đất bắc. Sự hòa quyện với thiên nhiên, với đất trời, với con người. Từ những câu văn đầu tiên, tác giả đã vẽ nên đặc trưng của thời tiết và khí xuân miền Bắc với "mưa rêu rêu gió lành lạnh" không nơi nào có được. Chính đặc trưng này làm nền tảng để tác giả có thể vẽ thêm nhiều vẻ đẹp khác nhau nữa. Những thanh âm như tiếng nhạn kêu, câu hát huê tình quyện với sự ấm áp của nhang trầm, của không khí đoàn tụ gia đình khiến tác giả thổn thức nhớ thương. Có lẽ chính những điều ấm áp và bình dị đó khiến tác giả không nguôi khi nhớ về. Mùa xuân đẹp ở cảnh sắc thiên nhiên nhưng chính từ lòng người cũng toát lên vẻ đẹp quyến rũ, nồng nàn đó. Tác giả đã viết "Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống trong người căng lên như máu". Mùa xuân khiến cho trái tim con người muốn cựa quậy, muốn thổn thức và muốn bùng cháy. Xuân đến "tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra, và đập mạnh hơn những ngày đông giá". Cái rét của mùa xuân là cái rét ngọt ngào từ không "căm căm" như mùa đông xứ Bắc nữa. Vũ Bằng ới những cảm nhận tinh tế, ngôn ngữ giàu chất thơ và nhiều hình ảnh so sánh mới lạ đã khiến người đọc hồi tưởng về những mùa xuân đã qua, mùa xuân của quê hương, của lòng người mênh mang. Và xuân đến, tháng giêng chính là biểu tượng tươi đẹp nhất, cũng là nơi hội tụ của những vẻ đẹp ngọt ngào. Như Xuân Diệu từng nói "Tháng giêng ngon như một cặp môi gần". Trong văn Vũ bằng không ngọt ngào, hối hả như Xuân Diệu nhưng lại đằm thắm và da diết nhất khiến cho người đọc lâng lâng, mê đắm. Khi tháng giêng về cũng là lúc đất trời bắt đầu có sự chuyển giao kì diệu và đầy tinh tế. Nét đẹp tháng giêng đất bắc là nét đẹp dịu dàng mà đằm thắm, có sự hòa quyện giữa con người với thiên nhiên đất trời. Và có lẽ lòng người cũng đồng điệu theo những nhịp điệu của mùa xuân. Thật vậy "mùa xuân của tôi" của Vũ Bằng là những dòng cảm xúc nhẹ nhàng, tinh khôi và đầy tươi mới nhất khi viết về mùa xuân,. Nó gợi nhắc cho người đọc về những thanh âm trong trẻo và ngọt lành của mùa xuân tươi đẹp. [B]Bài văn Cảm nhận bài Mùa xuân của tôi số 5[/B] Mùa xuân là mùa đoàn tụ là mùa mọi người được đoàn viên với gia đình, là khi con người chúng ta dành cho nhau những tình cảm ấm áp. Từng đàn én bay liệng và hình ảnh những đóa đào đóa mai hiện ra là những dấu hiệu đầu tiên cảu mùa xuân. Những hạt mưa phùn của mùa xuân cũng trở nên khác ngày thương, không qua to không quá bé, nó như để làm dịu đi không khí và tăng thêm cái se se của thời tiết ngày xuân. Những cành lộc non phơi phới trải mình ra đón cái tươi mới, cái tinh tinh túy của trời đất, vươn ra đâm chồi nảy lộc. Mùa xuân còn là mùa của ngày tết truyền thống, mọi người cùng quây quần bên nhau với nồi bánh chưng, lửa đỏ rực, rồi tí tách cháy. Những mâm ngũ quả cùng với cành đào chúm chím nụ, tạo nên một cái tết đậm chất truyền thống của người Việt. Và với sự tinh tế và tài tình cảu mình Bằng Việt đã sáng tác ra bài Mùa xuân của tôi như một kỉ niệm một khoảnh khắc , những kỉ niệm của tác giả về xuân Hà Nội. Được trích từ tùy bút " tháng giêng mơ về trăng non, rét ngọt " in trong tập " thương nhớ mười hai". Tác phẩm mùa xuân của tôi đươc viết khi tác giả Bằng việt sống trong cảnh chia cắt đất nước, và hơn thế tác giả phải sống trong vùng của Mỹ ngụy xâm chiếm. Trong tình trạng này, tình yêu dành cho quê hương đất nước càng trỗi dậy, cháy bỏng và bằng cách thể hiện tình yêu và tình cảm của mình trong những trang sách qua những câu chữ của mình để bày tỏ sự nhớ mong da diết về những kỉ niệm ngày xuân đất trời hà nội. Với sự tài tình trong sử dụng biện pháp so sánh, khi so sánh tình yêu dành cho mùa xuân hà nội với những tình yêu lớn lao "ai bảo được non đừng thương nước, ong bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió, ai cấm được trai đừng thương gái, ai cấm được mẹ yêu con, ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân". Những tình cảm như vô hình ấy lại hiện hữu rất rõ khi ai đó lại đọc được những tâm tư tình cảm ẩn chứa dưới những từ ngữ. Những hình ảnh về cuộc sống sinh hoạt đời thường cùng với những cảnh vật thân quen của mùa xuân được tái hiện rõ ràng trong tác phẩm. Những hình ảnh ấy thật giản dị, đó là hình ảnh những người Hà thành luôn mang trong mình một khí chất, một phong thái thanh lịch , nhẹ nhàng. Hình ảnh mùa xuân " mưa riêu riêu" hai từ riêu riêu khiến chúng ta xốn xang bao nhiêu. Không chỉ có hình ảnh mưa phùn - một nét đặc trưng của mùa xuân mà còn cả những âm thanh quen thuộc " tiếng trống chèo" vang vọng lại từ xa và cả những câu hát thấm đượm tình cảm mặn mà mà bao năm gắn bó tác giả có được. Với giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại thấm đầy chất văn chất thi ca trong tác phẩm, mùa xuân của tôi gợi lại cho độc giả bao điều mới lạ về một mùa xuân rất riêng mà cũng rất gần gũi thân thương ở Hà nội. Tình yêu quê hương , yêu con người thấm nhuần vào từng câu chữ , với những hình ảnh và từ ngữ tả thực , tác phẩm mùa xuân của tôi dễ dàng đi vào lòng người. [B]Bài văn Cảm nhận bài Mùa xuân của tôi số 6[/B] Mùa xuân mang tới cho lòng người những ấm áp cùng những tình cảm của con người với nhau. Nhắc tới mùa xuân chúng ta sẽ hình dung ra ngày hình ảnh của những cánh én xuân về cùng những đóa mai vàng, đào phai. Có những khi, những trận mưa xuân cũng mang những sắc thái riêng của nó mà không phải mùa nào cũng có. Mưa xuân phơi phới, nhảy nhót trên những cành lộc non làm cho chúng được hấp thụ những tinh hoa của đất trời, giúp chúng tỉnh giấc sau giấc ngủ đông dài và làm cho chúng như tỉnh giấc, đâm chồi nảy lộc và bắt đầu một thời kì mới. Mùa xuân còn là mùa của Tết. Mỗi dịp tết đến xuân về là người người lại cùng nhau quây quần bên những bánh chưng xanh, mâm ngũ quả. Và Bằng Việt cũng là một nhân sĩ như vậy. Vào mùa xuân xa quê hương, tác giả đã sáng tác ra bải Mùa xuân của tôi để nói về những kỉ niệm của tác giả về mùa xuân Hà Nội- mùa xuân của những kỉ niệm và của những niềm vui, nỗi nhớ. Bài văn được trích từ tùy bút “ tháng Giêng mơ về trăng non, rét ngọt in trong tập “ thương nhớ mười hai”. Tác phẩm được viết trong hoàn cảnh khi tác giả phải sống trong cảnh chia cắt đất nước và bất hạnh thay, tác giả phải sống trong vùng bị Mỹ- ngụy xâm chiếm. Ở nơi bị địch kìm kẹp, tình yêu của tác giả dành cho quê hương đất nước càng như cháy bỏng nhưng lại không biết làm thế nào để bày tỏ. Cuối cùng, tác giả chỉ còn cách thể hiện tình cảm của mình qua nhưng trang sách, qua những câu chữ để nói lên tình yêu và nỗi nhớ tha thiết của mình về những kỉ niệm về mùa xuân của đất trời Hà Nội- quê hương của tác giả. Và đối với tình yêu nồng nàn của mình dành cho mùa xuân - tác giả sử dụng biện pháp so sánh, so sánh tình yêu dành cho Hà Nội với tình yêu của những điều chân lí “ ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió, ai cẩm được trai đừng thương gái, ai cấm được mẹ yêu con, ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân”. Tình cảm ấy như hiện lên trong người đọc một cách rõ ràng hơn bao giờ hết. Những tình cảm ấy vốn chỉ là khái niệm trừu tượng thì nay chúng hiện lên một cách thật rõ ràng. Mùa xuân tới thì càng khiến cho tác giả càng nhớ về những hình ảnh trong cuộc sống sinh hoạt đời thường cùng những cảnh vật thân quen của mùa xuân” mùa xuân của tôi- mùa xuân Bắc việt”. Những hình ảnh ấy không phải là những gì cao sang mà chỉ là những hình ảnh nhẹ nhàng, gần gũi với chính cuộc sống của mỗi người- những con người Hà thành luôn mang trong mình một khí chất, một phong thái thanh lịch và nhẹ nhàng. Đó đơn giản là mùa xuân có “mưa riêu riêu”- là những cơn mưa đặc trưng của đất trời Hà Nội. Những cơn mưa phùn như tưới lên nhẹ nhàng những cành cây, nhánh cỏ giúp cho chúng có thể hấp thụ được hết những tinh hoa đất trời, là mùa của những cơn gió lành lạnh. Nếu chúng ta đi ngoài đường thì chúng ta sẽ có những hạt mưa nhỏ bay bay, đậu trên vạt áo cùng những tiếng nhạn kêu như thông báo mùa xuân của một năm mới đã bắt đầu. Và đặc biệt hơn nữa không chỉ tác giả như hồi tưởng lại được hình ảnh xuân những năm về trước mà còn cảm nhận được những âm thanh “ tiếng trống chèo” từ vang vọng lại từ xa và cả những câu hát thấm đượm tình cảm của những cô gái đẹp như thơ mông- những câu hát huê tình trong những ngày hội chơi xuân. Cả bài tùy bút, tác giả đã dùng giọng văn du dương, trầm bổng và giàu những chất thơ của Vũ bằng như mang những người đọc như đưa chúng ta về với khung cảnh của những mùa xuân yên vui rộn ràng với những con người xa quê hương như tác giả. Nhất là với những con người mà tình yêu dành cho quê hương đã ngấm vào da thịt với hàng loạt những từ ngữ miêu tả trực tiếp tình cảm của mình như “ mùa xuân của tôi- mùa xuân thần thánh của tôi”. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 7
Cảm nhận bài Mùa xuân của tôi
Top