Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Nhân Vật Lịch Sử
Các nhân vật lịch sử Việt Nam
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Mr.Quangvd" data-source="post: 16999" data-attributes="member: 3995"><p><strong>Nguyễn Văn Xiển - Tôn Thất Thuyết</strong></p><p></p><p>Xiển Ngộ tên thật là Nguyễn Văn Xiển. Sinh vào khoảng 1860, người làng Hoàng Bột, huyện Hoằng Hoá (Thanh Hoá) cùng quê với Trạng Quỳnh. Ông thông minh hoạt bát, học giỏi, nhưng thi mãi không đỗ, thường có những hành động, cử chỉ ngạo ngược. Người đời cho ông là "Ngộ chữ" (điên vì nhiều chữ quá) và gọi ông là Xiển Ngộ. Cái tên này đã thành phổ biến khắp vùng Thanh Hoá. Nhưng hành động ngỗ ngược của ông đã thành ra những giai thoại nhiều người biết.</p><p> Một hôm, Xiển Ngộ đến Thanh Hoá đi thi, lại hỏng lần nữa. ông buồn rầu, cùng các bạn hỏng thi ngồi than phiền, chực mượn rượu tiêu sầu, nhưng sờ túi, các thầy đồ đều hết tiền cả. Một bạn đố Xiển dám vào xin tiền Tôn Thất Thuyết, lúc ấy đang làm tổng đốc Thanh Hoá, có tiếng là hách dịch lắm. Xiển nhận làm ngay, nhưng bắt anh em phải cuộc.</p><p> </p><p> Sáng sớm hôm sau, Tôn Thất Thuyết ra công đường thấy một người quỳ ở sân, Thuyết quát lính hỏi tên kia muốn kêu gì. Xiển đứng dậy trình ngay:</p><p> </p><p> - Con muốn chết, đến đây để nhờ lưỡi gươm của cụ lớn hoá kiếp cho.</p><p> </p><p> Tôn Thất Thuyết quát:</p><p> </p><p> - Tên này thật là điên cuồng ngu ngộ. Vì sao mày lại muốn chết?</p><p> </p><p> Xiển đáp:</p><p> </p><p> - Bẩm cụ lớn, con là học trò thi hỏng, nhà lại nghèo, sống thêm hỗ bút hỗ nghiên, nên muốn chết cho rảnh.</p><p> </p><p> Thuyết thấy Xiển có vẻ thư sinh nho nhã, nói năng lại hoạt bát, liền bảo:</p><p> </p><p>- Nếu là học trò giỏi mà thi hỏng thì cũng đáng thương. Còn như học trò lười, dốt, thì chết đi cũng phải. Bây giờ ta sẽ ra đề cho ngươi vịnh thử bài thơ xem ngươi là học trò hạng nào.</p><p> </p><p> Rồi Thuyết lấy ngay đầu đề là "điên cuồng ngu ngộ".</p><p> </p><p> Xiển ứng khẩu đọc luôn bốn câu thơ như sau:</p><p> Cao Tổ điên hào kiệt</p><p> Võ Ðế ngộ thần tiên</p><p> Tăng Ðiểm cuồng thiên địa</p><p> Nhan Tử ngu thánh thần.</p><p> Nghĩa là :</p><p> Cao Tổ điên đảo người hào kiệt</p><p> Vũ Ðế giác ngộ chuyện thần tiên</p><p> Tăng Ðiểm ngông cuồng với trời đất</p><p> Nhan Tử ngu ngơ mà thánh hiền.</p><p> ( Bốn nhân vật kể trên đều là những bực vua chúa thánh hiền tài giỏi trong sử sách: Hán Cao Tổ có tài thuyết phục làm cho những người tài giỏi phải theo mình. Hán Vũ Ðế thích tìm hiểu chuyện thần tiên để rút kinh nghiệm xử thế. Tăng Ðiểm (Tăng Tử) là học trò giỏi bực nhất của Khổng Tử. Lúc nói chí hướng của mình, ông không thích làm quan làm giàu mà thích sống thanh cao. Nhan Tử (Nhan Hồi) học trò giỏi nhất của Khổng Tử. Bề ngoài, ông có vẻ như người ngu đần, nhưng thực ra là bậc thánh hiền.)</p><p> </p><p> Nghe bài thơ, Tôn Thất Thuyết biết Xiển là người tài giỏi, học rộng, trí nhanh; trong chớp mắt biến bốn chữ chê thành bốn chữ khen, để tỏ chí khí của mình. Thuyết bèn thưởng cho Xiển 30 quan tiền, và an ủi, khuyên lơn Xiển nên cố gắng học nữa.</p><p> </p><p> Thế là Xiển Ngộ đã được cuộc. Các bạn phải khao một bữa chén linh đình.</p><p> <em><strong>(Nguồn Internet)</strong></em></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Mr.Quangvd, post: 16999, member: 3995"] [b]Nguyễn Văn Xiển - Tôn Thất Thuyết[/b] Xiển Ngộ tên thật là Nguyễn Văn Xiển. Sinh vào khoảng 1860, người làng Hoàng Bột, huyện Hoằng Hoá (Thanh Hoá) cùng quê với Trạng Quỳnh. Ông thông minh hoạt bát, học giỏi, nhưng thi mãi không đỗ, thường có những hành động, cử chỉ ngạo ngược. Người đời cho ông là "Ngộ chữ" (điên vì nhiều chữ quá) và gọi ông là Xiển Ngộ. Cái tên này đã thành phổ biến khắp vùng Thanh Hoá. Nhưng hành động ngỗ ngược của ông đã thành ra những giai thoại nhiều người biết. Một hôm, Xiển Ngộ đến Thanh Hoá đi thi, lại hỏng lần nữa. ông buồn rầu, cùng các bạn hỏng thi ngồi than phiền, chực mượn rượu tiêu sầu, nhưng sờ túi, các thầy đồ đều hết tiền cả. Một bạn đố Xiển dám vào xin tiền Tôn Thất Thuyết, lúc ấy đang làm tổng đốc Thanh Hoá, có tiếng là hách dịch lắm. Xiển nhận làm ngay, nhưng bắt anh em phải cuộc. Sáng sớm hôm sau, Tôn Thất Thuyết ra công đường thấy một người quỳ ở sân, Thuyết quát lính hỏi tên kia muốn kêu gì. Xiển đứng dậy trình ngay: - Con muốn chết, đến đây để nhờ lưỡi gươm của cụ lớn hoá kiếp cho. Tôn Thất Thuyết quát: - Tên này thật là điên cuồng ngu ngộ. Vì sao mày lại muốn chết? Xiển đáp: - Bẩm cụ lớn, con là học trò thi hỏng, nhà lại nghèo, sống thêm hỗ bút hỗ nghiên, nên muốn chết cho rảnh. Thuyết thấy Xiển có vẻ thư sinh nho nhã, nói năng lại hoạt bát, liền bảo: - Nếu là học trò giỏi mà thi hỏng thì cũng đáng thương. Còn như học trò lười, dốt, thì chết đi cũng phải. Bây giờ ta sẽ ra đề cho ngươi vịnh thử bài thơ xem ngươi là học trò hạng nào. Rồi Thuyết lấy ngay đầu đề là "điên cuồng ngu ngộ". Xiển ứng khẩu đọc luôn bốn câu thơ như sau: Cao Tổ điên hào kiệt Võ Ðế ngộ thần tiên Tăng Ðiểm cuồng thiên địa Nhan Tử ngu thánh thần. Nghĩa là : Cao Tổ điên đảo người hào kiệt Vũ Ðế giác ngộ chuyện thần tiên Tăng Ðiểm ngông cuồng với trời đất Nhan Tử ngu ngơ mà thánh hiền. ( Bốn nhân vật kể trên đều là những bực vua chúa thánh hiền tài giỏi trong sử sách: Hán Cao Tổ có tài thuyết phục làm cho những người tài giỏi phải theo mình. Hán Vũ Ðế thích tìm hiểu chuyện thần tiên để rút kinh nghiệm xử thế. Tăng Ðiểm (Tăng Tử) là học trò giỏi bực nhất của Khổng Tử. Lúc nói chí hướng của mình, ông không thích làm quan làm giàu mà thích sống thanh cao. Nhan Tử (Nhan Hồi) học trò giỏi nhất của Khổng Tử. Bề ngoài, ông có vẻ như người ngu đần, nhưng thực ra là bậc thánh hiền.) Nghe bài thơ, Tôn Thất Thuyết biết Xiển là người tài giỏi, học rộng, trí nhanh; trong chớp mắt biến bốn chữ chê thành bốn chữ khen, để tỏ chí khí của mình. Thuyết bèn thưởng cho Xiển 30 quan tiền, và an ủi, khuyên lơn Xiển nên cố gắng học nữa. Thế là Xiển Ngộ đã được cuộc. Các bạn phải khao một bữa chén linh đình. [I][B](Nguồn Internet)[/B][/I] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Nhân Vật Lịch Sử
Các nhân vật lịch sử Việt Nam
Top