CA NGỢI NGƯỜI KHÁC ĐỂ ĐỀ CAO BẢN THÂN
Có một lần, voi có được sự sủng ái, tín nhiệm của đại vương sư tử. Tin tức này lan truyền khắp rừng, và cũng như mọi lần, mọi người bắt đầu phỏng đoán. Voi vừa không đẹp lại vừa không được mọi người yêu quý, càng chẳng có vẻ gì thư thái, phong độ. Nó dựa vào thế gì mà được đại vương ân sủng? Bầy thú ngồi thảo luận với nhau.
“Nếu nó mà có cái đuôi mềm mại thì tôi còn không cảm thấy lạ.“ – Hồ li nói, uốn éo cái đuôi của mình- “hoặc giả, nó dựa vào bộ móng của nó để được đại vương, như thế thì có gì đặc biệt. Mà ai chẳng biết là nó làm gì có bộ móng vuốt như thế.”
“Hay đại vương để ý nó nhờ đôi ngà dài? E rằng mọi người toàn nghĩ đó là cái sừng.” – Một con trâu đực góp lời.
“Việc này không được minh bạch cho lắm, nó dùng cái gì để được sự ủng hộ của mọi người, dùng cái gì để đạt được vị trí cao quý đó, tôi có thể đoán ra ngay, nếu không có đôi tai dài, chắc chắn nó sẽ không thể chiếm được tình cảm của đại vương!” Con lừa nói, vỗ vỗ đôi tai dài của mình.
LỜI BÌNH
Mặc dù chúng ta không để ý, nhưng rõ ràng là chúng ta luôn dùng lời lẽ ca ngợi người khác để đề cao mình. Ca ngợi người khác là một đức tính tốt, tuy nhiên không nên để những lời đề cao bản thân tiềm ẩn bên trong những lời đề cao người khác.