Ca dao (152)
Đừng học đừng chậm như rùa
Làm người lù đù sao đủ miếng ăn
Dối gian trộm cướp cả đời
Đứng trước mặt người nói chuyện đi tu
Dấu chân đã nhạt từ lâu
Sợ quên cả bóng bên nhau đêm về
Khôn ngoan để sống an toàn
Ăn ở tốt đẹp muôn vàn người thương
Còn sống ăn ở quá sang
Đến khi chết xuống chẳng mang được gì
Lợp nhà che nắng che mưa
Đến khi đêm thừa lại ngủ ngoài sân
Nâng khăn sửa túi là thường
Đừng để túi cạn cho vương cái nghèo
Ai ngu đan túi đựng trời
Ai ngu chờ ẵm trăng rơi rằm về
Cái già từng bước theo chân
Tuy rằng dừng bước vẫn không dừng già
Trái tiêu dù nhỏ vẫn cay
Tiến sành giá nhỏ cũng hay nếu bòn
----------------------------------------------------------
Ca dao (153)
Đồng tiền ngồi đếm biết ngay
Cái già sao đếm được ngày ra đi
Đàng hoàng cho rõ đàng hoàng
Đừng ngồi nấu vàng lại trộn chì thêm
Khen mình như tấm lụa đào
Hết duyên rồi lại xôn xao tìm chồng
Cây cong hay chọn mực cong
Đến khi lấy chồng chê lùn chê cao
Thấy bóng thì lại thương thầm
Đến khi biết tánh năm chân chẳng vừa
Gian người bớt một thêm hai
Đến khi gặp gái chẳng còn đồng xu
Đêm đen ngồi vẽ vầng trăng
Vẽ cả hình bóng đêm nằm xa nhau
Miệng người vang vọng khắp trời
Hơi đâu nghe nhặt cho vơi nỗi lòng
Chát chua vào miệng mới hay
Biếng làm biếng học sao hay cuộc đời
Hè nào trời đổ hạt sương
Đừng chờ duyên số cho buồn ngày mai