BÚT TRE
Email anh viết thật bay
bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.
Phụ nữ thường rất hay lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần...cu( cù )
Trung thu là tết thiếu nhi
Mà sao người lớn lại đi là nhiều
Đi nhiều rồi lại làm liều
làm liều rồi lại có nhiều thiếu nhi
Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng ăn, nhổ toẹt lầu bầu :"Đếch ăn"
Làm thơ phải có khúc đầu
Kế đến khúc giữa , hạ hầu khúc đuôi
Làm thơ khác viết văn xuôi
Khúc đuôi phải ở phía sau khúc đầu
Nhà tui buổi sáng nắng vào
Buổi trưa nắng đứng , buổi chiều đi ra
Nhà tui ngộ lắm mấy cha
Tối là tắt nắng , sáng ra nắng vào
Việc học ngày nay đã lỗi thời
Mười thằng đi học, bảy thằng chơi
Ba thằng vô lớp, hai thằng ngủ
Còn lại thằng kia cũng gật gù
Cánh cò bay lả bay la
Anh cầm cây súng, bay qua anh "bùm"
Anh đi công tác bản Muờng
Tè xong một cái lên đường về quê
Nhớ nhung về thị xã Phan
Thiết tha mơ tưởng cô hàng nước măm
Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Con đò dịch đít sang ngang
Bên kia có một cái làng thò ra
Mấy em mặc váy đánh cầu
lông bay phấp phới trên đầu các anh
Anh đi công tác Pờ Lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em em vẫn ở nhà
Cửa (nhà) mình em mở người ra kẻ vào
Tiễn anh lên bến ô tô
Đêm về em khóc ... tồ tồ cả đêm"
Hoan hô cục trưởng Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
Hoan hô anh La Văn Cầu
Cánh tay bị đứt nhưng đầu vẫn nguyên
Không đi không biết Tam Đao (Tam Đảo)
Đi thì không biết chỗ nào mà ngu (ngủ)
Một giường nó nhét hai cu (cụ)
Thôi thì cố nhịn đến chu nhật về...
Bắc Ninh có cậu Nguyễn-Trùng-
-Dương, vật khỏe quá cả vùng thất kinh
Bà con toàn thể xã ta
Ðồng tâm phấn khởi giồng cà dái dê
Dái dê to mập dài ghê
Nãm sau ta cứ dái dê ta trồng
Anh đi công tác Plây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào vê
Họp xong anh ghé buôn mê
Thuột xong một cái thì về với em
Hôm nay giải phóng Sài Gòn
Bà con phấn khởi chạy bon ra đường
Có cô nang ngủ trên giường
Vội vàng tỉnh dậy, bị thường vào tay
Ô tô cấp kíu đến ngay
Ðưa vào bệnh viện ba ngày thì khoi...
Hoan hộ đại tướng Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Ðiện Biên trở về
Hoan hô anh Nguyễn Đình Dề
Trước là Thổ Phỉ nay về với ta
Hoan hô anh Nguyên Văn Ba
Trước là thổ phỉ nay ta đã về.
Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào
Chưa đi chưa biết Ðồ Sơn
Ði về mới biết chẳng hơn đồ nhà
Ðồ nhà tuy xấu tuy già
Nhưng là ñồ thật hơn là Ðồ Sơn
Bốn ông chung một đĩa lòng
lợn ngồi chễm chệ với thùng bia to
Ước gì em biến thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu vào đùi
Ước gì anh biến thành chầy
Để em làm cối anh Giã ngày Giã đêm
Không vô không biết bút tre
vô rồi mới biết muốn tè ra ngay
Chưa ăn chưa biết cu đơ
Ăn rùi mới biết nó đờ cu ra
Vợ là cơm nguội ở nhà
Nhưng là đặc sản của cha láng giềng!
(Sưu tầm) :big_smile: :byebye: :beat_brick:
Email anh viết thật bay
bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.
Phụ nữ thường rất hay lươi (lười)
Riêng em anh thấy là người cần...cu( cù )
Trung thu là tết thiếu nhi
Mà sao người lớn lại đi là nhiều
Đi nhiều rồi lại làm liều
làm liều rồi lại có nhiều thiếu nhi
Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng ăn, nhổ toẹt lầu bầu :"Đếch ăn"
Làm thơ phải có khúc đầu
Kế đến khúc giữa , hạ hầu khúc đuôi
Làm thơ khác viết văn xuôi
Khúc đuôi phải ở phía sau khúc đầu
Nhà tui buổi sáng nắng vào
Buổi trưa nắng đứng , buổi chiều đi ra
Nhà tui ngộ lắm mấy cha
Tối là tắt nắng , sáng ra nắng vào
Việc học ngày nay đã lỗi thời
Mười thằng đi học, bảy thằng chơi
Ba thằng vô lớp, hai thằng ngủ
Còn lại thằng kia cũng gật gù
Cánh cò bay lả bay la
Anh cầm cây súng, bay qua anh "bùm"
Anh đi công tác bản Muờng
Tè xong một cái lên đường về quê
Nhớ nhung về thị xã Phan
Thiết tha mơ tưởng cô hàng nước măm
Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần
Con đò dịch đít sang ngang
Bên kia có một cái làng thò ra
Mấy em mặc váy đánh cầu
lông bay phấp phới trên đầu các anh
Anh đi công tác Pờ Lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em em vẫn ở nhà
Cửa (nhà) mình em mở người ra kẻ vào
Tiễn anh lên bến ô tô
Đêm về em khóc ... tồ tồ cả đêm"
Hoan hô cục trưởng Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
Hoan hô anh La Văn Cầu
Cánh tay bị đứt nhưng đầu vẫn nguyên
Không đi không biết Tam Đao (Tam Đảo)
Đi thì không biết chỗ nào mà ngu (ngủ)
Một giường nó nhét hai cu (cụ)
Thôi thì cố nhịn đến chu nhật về...
Bắc Ninh có cậu Nguyễn-Trùng-
-Dương, vật khỏe quá cả vùng thất kinh
Bà con toàn thể xã ta
Ðồng tâm phấn khởi giồng cà dái dê
Dái dê to mập dài ghê
Nãm sau ta cứ dái dê ta trồng
Anh đi công tác Plây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào vê
Họp xong anh ghé buôn mê
Thuột xong một cái thì về với em
Hôm nay giải phóng Sài Gòn
Bà con phấn khởi chạy bon ra đường
Có cô nang ngủ trên giường
Vội vàng tỉnh dậy, bị thường vào tay
Ô tô cấp kíu đến ngay
Ðưa vào bệnh viện ba ngày thì khoi...
Hoan hộ đại tướng Võ Nguyên
Giáp ta thắng trận Ðiện Biên trở về
Hoan hô anh Nguyễn Đình Dề
Trước là Thổ Phỉ nay về với ta
Hoan hô anh Nguyên Văn Ba
Trước là thổ phỉ nay ta đã về.
Ở trong hang đá đi ra
Vươn vai một cái rồi ta đi vào
Chưa đi chưa biết Ðồ Sơn
Ði về mới biết chẳng hơn đồ nhà
Ðồ nhà tuy xấu tuy già
Nhưng là ñồ thật hơn là Ðồ Sơn
Bốn ông chung một đĩa lòng
lợn ngồi chễm chệ với thùng bia to
Ước gì em biến thành trâu
Để anh là đỉa anh bâu vào đùi
Ước gì anh biến thành chầy
Để em làm cối anh Giã ngày Giã đêm
Không vô không biết bút tre
vô rồi mới biết muốn tè ra ngay
Chưa ăn chưa biết cu đơ
Ăn rùi mới biết nó đờ cu ra
Vợ là cơm nguội ở nhà
Nhưng là đặc sản của cha láng giềng!
(Sưu tầm) :big_smile: :byebye: :beat_brick: