Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Búp bê tóc đen
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 83649" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Arial'"><strong><p style="text-align: center"> <span style="font-size: 15px">CHAP 32: PHẦN THI <em>TỰ DO</em> (II):</span></p><p></strong></span><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tại sao mày lại ở đây?</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chưa ai kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thì Thái Vũ đã lao vào nắm lấy cổ áo Mike, vẻ giận dữ hiện rõ trên nét mặt và trong ánh mắt của cậu học trò nhỏ - một cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống con người đang đứng trước mặt mình lúc này. </span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Khỏi phải nói người bất ngờ nhất chính là nữ nhân vật chính của chúng ta - hiện giờ Kim My đang mở to mắt ra hết mức có thể để mà chứng kiến hình ảnh đáng... choáng váng bây giờ.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cậu làm gì thế hả Vũ? - Tiếng Ni Na lo lắng - Sao cậu lại quen...</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nói đi chứ! - Vũ gắt lên, cậu ta hoàn toàn lơ đẹp câu hỏi của Ni Na - Mày lại có âm mưu gì vậy hả?</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôi chẳng hiểu cậu đang nói gì cả... - Mike nhẹ nhàng gạt tay Thái Vũ ra, mặc dù không muốn nhưng Vũ cũng phải công nhận rằng hắn mạnh hơn mình rất nhiều - Tôi là bạn trai của Phương Kim My.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cái... Cái gì?</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mặt Thái Vũ tái mét, ngõ hầu cậu cơ hồ muốn đông cứng lại. </span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hắn vừa nói gì vậy? Con người gian manh đó vừa nói gì chứ? </span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Bạn trai? </span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Của Phương Kim My ư?</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mike... - My kéo nhẹ tay áo anh, ánh mắt cô lộ rõ vẻ khó hiểu - Anh quen Thái Vũ sao?</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Có một chút. - Anh vòng tay qua eo cô, kéo chặt cô vào lòng mình.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Kim My, chị... - Trông thấy hình ảnh ấy, cơ mặt Thái Vũ nhăn nhó hết cỡ. Cậu ta không ngờ cái chuyện trùng hợp này lại xảy ra đối với cậu - Chị thực sự quen hắn hay sao? Chị có biết hắn là...</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">"Xin thông báo đã đến giờ các thí sinh vào thay đồ. Cuộc thi sẽ được tổ chức trong vòng ba mươi phút nữa. Yêu cầu các thí sinh chuẩn bị..." - Tiếng tay MC cắt ngang câu chuyện của ba người, và Ni Na thì vội vàng giục giã:</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thôi có chuyện gì thì để tí nữa nói, đợi qua cuộc thi cái đã...</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chờ một chút... - Kim My đang định lên tiếng ngăn cản, nhưng chưa kịp nói hết câu thì Ni Na đã kéo cô chạy một mạch về phía phòng thay đồ cạnh nhà thể chất.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Rốt cuộc là giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì chứ?</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tại sao Thái Vũ lại quen Mike?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><em>Và rồi Kim My chợt nhận ra, vừa rồi anh đã không còn gọi cô là Meme nữa.</em></span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôi phải đi thay đồ. - Mike nói - Cậu có thể chỉ cho tôi chỗ thay chứ?</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hãy nói mục đích của mày đã! </span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Thái Vũ gằn, những chuyện về người bố thân yêu khi xưa đã nỡ vứt bỏ đứa con trai duy nhất lại trào lên trong lòng cậu. </span> <span style="font-family: 'Arial'"><em>Thân yêu</em> - một tính từ mới mỉa mai làm sao! Nếu đã vứt bỏ thì sao phải tìm lại, ông ta coi Thái Vũ không khác gì một con chó hay sao? Lúc vui vẻ thì yêu thương xoa đầu, lúc mệt mỏi thì đá nó ra xa khỏi mình...</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ờ, mà ông ta cần gì phải có thêm một con chó nữa. Chẳng phải cái gã đang đứng trước mặt cậu lúc này là một con chó cực biết nghe lời của ông ta đó hay sao? Ông ta ra lệnh là hắn làm theo liền, chẳng cần biết đúng sai, phải trái gì hết - và đó là mẫu người mà Hàn Thái Vũ căm hận nhất trên đời này. Thế mà vừa rồi, hắn lại còn dám nghênh ngang nói người cậu yêu là bạn gái của hắn, còn hắn thì ra cái vẻ tử tế là bạn trai của cô ấy... </span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hắn, ông ta, mụ dì ghẻ - những người này cuối cùng cũng cùng một giuộc với nhau cả mà thôi!</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nếu cậu muốn Kim My thua cuộc thì cứ việc! - Mike cười, anh biết chắc Hàn Thái Vũ vẫn còn nông nổi và ngây thơ lắm. Và dĩ nhiên, gương mặt tím tái của cậu ta lúc này càng khẳng định chắc chắn điều đó trong lòng Mike.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Lớp 11A4 nằm ở tầng hai - một lớp học bình thường như bao lớp học bình thường khác. Nếu nói nó có gì khác biệt vào lúc này, thì đó chỉ là cái lớp trống không mặc dù giờ học đã đến từ lâu. Mà không, nói trống không cũng không đúng bởi lúc này trong lớp còn có hai người con trai: một người thì thản nhiên thay quần áo, một người thì lúc nào cũng hằm hè cảnh giác - cứ như sợ sẽ bị xịt thuốc mê bất cứ lúc nào ấy...</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hai người ấy giữ yên lặng mãi cho đến khi cậu trai có vẻ xốc nổi hơn đá vào cái bàn một cái, rồi gắt lên đầy tức giận:</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nói mục đích của mày đi!</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôi hơn tuổi cậu đó... - Mike choàng Hakama ra ngoài áo, châm chọc cậu nhóc - Dù xét về tình về lí gì, cậu cũng phải gọi tôi một tiếng </span> <span style="font-family: 'Arial'"><em>anh</em> đấy!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mày... - Thái Vũ nghiến răng kèn kẹt mà không làm gì được, vì cậu thấy hắn nói cũng có phần... có lí.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mike phì cười:</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thôi, tôi cũng không muốn chấp nhặt cái chuyện này với cậu làm gì.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Vậy thì nói đi, lí do mày quen Kim My ấy! - Thái Vũ ngồi phịch lên cái bàn gần đấy, cậu ta thoáng đỏ mặt khi nghĩ giữa Mike và Kim My đã... có gì đó. </span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mike im lặng một lúc lâu, ánh mắt anh mung lung không nhìn vào khoảng cố định nào. Dường như phải đắn đo lắm, anh mới tìm ra được lời thích hợp để nói:</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nếu ngay từ đầu cậu nghe lời bố cậu và phu nhân Kintaru, tôi đâu có phải dùng đến hạ sách này.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Con mẹ nó, đừng có nhắc đến tên bà ta trước mặt tôi! - Thái Vũ gắt ầm lên.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><strong><em>Rầm! </em></strong></span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mike đá mạnh vào cái bàn gần đấy. Đó là lần đầu tiên, Thái Vũ nhìn thấy hắn giận. Mặc dù trước đây kể cả khi hắn tới tận nhà cậu để tìm, cậu cho hắn rơi bốn tiếng ngoài trời; cậu vẫn không hề thấy hắn nổi giận như vậy. Điều ấy đủ chứng tỏ cái bà Kintaru gì gì đó quan trọng với hắn đến nhường nào - dường như không ai có thể thay thế bà ta trong lòng hắn, bà ta là tất cả đối với cuộc đời hắn:</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tình trạng của bố cậu hiện giờ rất nguy kịch, ông ấy có thể qua đời bất cứ lúc nào... - Mike nói rất nhỏ và nhanh, làm Thái Vũ phải căng tai ra mãi mới nghe được - Chẳng lẽ phận làm con không thể thực hiện nguyện ước duy nhất của bố mình?</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôi không có bố! - Thái Vũ tiếp tục gắt - Chẳng phải ngày đó chính ông ta đã quyết định rời bỏ tôi hay sao? Người tàn nhẫn đầu tiên chính là ông ta!</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Khi ấy chắc ông Hàn có nguyên nhân nào đó khó nói... - Mike nhẹ nhàng - Giờ cậu hãy gặp ông ấy một lần và hỏi lí do tại sao đi.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đừng cố gắng chèo kéo tôi! - Vũ lạnh lùng hất tay Mike ra khỏi vai mình, cậu ta liếc ánh mắt sắc lẹm về phía anh.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Biết cái tính cố chấp khó bảo của Hàn Thái Vũ khó có thể sửa được trong chốc lát, Mike lại lẳng lặng quay đi:</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Vậy tức là cậu muốn tôi tiếp tục với Phương Kim My?</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mày nói cái gì? - Vừa nghe thấy tên cô gái ấy, lòng Thái Vũ bỗng chốc nóng như lửa đốt, cậu vội vàng đi gần lại phía Mike.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôi nói rồi, nếu cậu đồng ý gặp ông Hàn thì tôi sẽ ngay lập tức rời bỏ Phương Kim My! </span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mike lạnh nhạt, gương mặt anh không hề biểu lộ bất kì cảm xúc nào: không đau đớn, không ân hận, không day dứt... </span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><em>Không gì hết! </em></span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đối với tôi, Phương Kim My không khác gì một món đồ để thu hút cậu. Chỉ cần cậu đồng ý, tôi sẽ trả cô ta về. Còn nếu cậu vẫn muốn thi gan xem ai thắng, thì tôi không đảm bảo ngày mai Kim My sẽ còn nguyện vẹn đâu...</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Im... - Thái Vũ cúi gằm mặt xuống đất, hai nắm tay run run đầy tức giận.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chẳng phải cậu yêu cô ta sao? - Kintaru mỉa mai - Còn cô ta thì đã tỏ tình với tôi rồi. Chắc cậu cũng không muốn cô ta bị mất ngay lần đầu tiên đâu nhỉ...</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Im đi! - Kèm theo tiếng thét xé trời ấy là một cú đấm nghìn cân giáng thẳng vào mặt Mike, dĩ nhiên người ra tay không phải ai khác mà chính là Hàn Thái Vũ - Tao cảnh cáo mày, tao cấm mày đụng vào Kim My!</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cũng đau đấy... - Mike bỏ lửng câu nói rồi ngay sau đó, anh đứng vững lại. Nhận thấy vị tanh nồng tràn vào khoang miệng, Mike lấy tay quệt nhẹ vệt máu đỏ trên khoé môi.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><strong><em>Bốp!</em></strong></span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Anh cũng không khoan nhượng, nhanh tay thụi cho Thái Vũ một cú vào bụng:</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tôi cho cậu thời gian là hai ngày để suy nghĩ. Nếu cậu vẫn kiên quyết không gặp mặt bố mình, thì tôi cũng sẽ kiên quyết không rời bỏ Phương Kim My! - Sau khi buông ra một câu khẳng định, Mike quay gót đi thẳng ra ngoài mà không thèm nhìn lại đến một lần.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thằng khốn... - Thái Vũ rên lên, cậu đấm mạnh vào bức tường cạnh đấy.</span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><em>Sao lại thế hả Phương Kim My, sao lại cứ làm khổ cuộc đời anh như thế này? </em></span> <span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><em><p style="text-align: center">(to be cont)</p><p></em></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 83649, member: 50865"] [FONT=Arial][B][CENTER] [SIZE=4]CHAP 32: PHẦN THI [I]TỰ DO[/I] (II):[/SIZE][/CENTER] [/B][/FONT][FONT=Arial] - Tại sao mày lại ở đây?[/FONT] [FONT=Arial] Chưa ai kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thì Thái Vũ đã lao vào nắm lấy cổ áo Mike, vẻ giận dữ hiện rõ trên nét mặt và trong ánh mắt của cậu học trò nhỏ - một cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống con người đang đứng trước mặt mình lúc này. [/FONT] [FONT=Arial] Khỏi phải nói người bất ngờ nhất chính là nữ nhân vật chính của chúng ta - hiện giờ Kim My đang mở to mắt ra hết mức có thể để mà chứng kiến hình ảnh đáng... choáng váng bây giờ.[/FONT] [FONT=Arial] - Cậu làm gì thế hả Vũ? - Tiếng Ni Na lo lắng - Sao cậu lại quen...[/FONT] [FONT=Arial] - Nói đi chứ! - Vũ gắt lên, cậu ta hoàn toàn lơ đẹp câu hỏi của Ni Na - Mày lại có âm mưu gì vậy hả?[/FONT] [FONT=Arial] - Tôi chẳng hiểu cậu đang nói gì cả... - Mike nhẹ nhàng gạt tay Thái Vũ ra, mặc dù không muốn nhưng Vũ cũng phải công nhận rằng hắn mạnh hơn mình rất nhiều - Tôi là bạn trai của Phương Kim My.[/FONT] [FONT=Arial] - Cái... Cái gì?[/FONT] [FONT=Arial] Mặt Thái Vũ tái mét, ngõ hầu cậu cơ hồ muốn đông cứng lại. [/FONT] [FONT=Arial] Hắn vừa nói gì vậy? Con người gian manh đó vừa nói gì chứ? Bạn trai? [/FONT] [FONT=Arial] Của Phương Kim My ư?[/FONT] [FONT=Arial] - Mike... - My kéo nhẹ tay áo anh, ánh mắt cô lộ rõ vẻ khó hiểu - Anh quen Thái Vũ sao?[/FONT] [FONT=Arial] - Có một chút. - Anh vòng tay qua eo cô, kéo chặt cô vào lòng mình.[/FONT] [FONT=Arial] - Kim My, chị... - Trông thấy hình ảnh ấy, cơ mặt Thái Vũ nhăn nhó hết cỡ. Cậu ta không ngờ cái chuyện trùng hợp này lại xảy ra đối với cậu - Chị thực sự quen hắn hay sao? Chị có biết hắn là...[/FONT] [FONT=Arial] "Xin thông báo đã đến giờ các thí sinh vào thay đồ. Cuộc thi sẽ được tổ chức trong vòng ba mươi phút nữa. Yêu cầu các thí sinh chuẩn bị..." - Tiếng tay MC cắt ngang câu chuyện của ba người, và Ni Na thì vội vàng giục giã:[/FONT] [FONT=Arial] - Thôi có chuyện gì thì để tí nữa nói, đợi qua cuộc thi cái đã...[/FONT] [FONT=Arial] - Chờ một chút... - Kim My đang định lên tiếng ngăn cản, nhưng chưa kịp nói hết câu thì Ni Na đã kéo cô chạy một mạch về phía phòng thay đồ cạnh nhà thể chất.[/FONT] [FONT=Arial] Rốt cuộc là giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì chứ?[/FONT] [FONT=Arial] Tại sao Thái Vũ lại quen Mike? [I]Và rồi Kim My chợt nhận ra, vừa rồi anh đã không còn gọi cô là Meme nữa.[/I][/FONT] [FONT=Arial] - Tôi phải đi thay đồ. - Mike nói - Cậu có thể chỉ cho tôi chỗ thay chứ?[/FONT] [FONT=Arial] - Hãy nói mục đích của mày đã! [/FONT] [FONT=Arial] Thái Vũ gằn, những chuyện về người bố thân yêu khi xưa đã nỡ vứt bỏ đứa con trai duy nhất lại trào lên trong lòng cậu. [/FONT] [FONT=Arial][I]Thân yêu[/I] - một tính từ mới mỉa mai làm sao! Nếu đã vứt bỏ thì sao phải tìm lại, ông ta coi Thái Vũ không khác gì một con chó hay sao? Lúc vui vẻ thì yêu thương xoa đầu, lúc mệt mỏi thì đá nó ra xa khỏi mình... Ờ, mà ông ta cần gì phải có thêm một con chó nữa. Chẳng phải cái gã đang đứng trước mặt cậu lúc này là một con chó cực biết nghe lời của ông ta đó hay sao? Ông ta ra lệnh là hắn làm theo liền, chẳng cần biết đúng sai, phải trái gì hết - và đó là mẫu người mà Hàn Thái Vũ căm hận nhất trên đời này. Thế mà vừa rồi, hắn lại còn dám nghênh ngang nói người cậu yêu là bạn gái của hắn, còn hắn thì ra cái vẻ tử tế là bạn trai của cô ấy... [/FONT] [FONT=Arial] Hắn, ông ta, mụ dì ghẻ - những người này cuối cùng cũng cùng một giuộc với nhau cả mà thôi![/FONT] [FONT=Arial] - Nếu cậu muốn Kim My thua cuộc thì cứ việc! - Mike cười, anh biết chắc Hàn Thái Vũ vẫn còn nông nổi và ngây thơ lắm. Và dĩ nhiên, gương mặt tím tái của cậu ta lúc này càng khẳng định chắc chắn điều đó trong lòng Mike.[/FONT] [FONT=Arial] Lớp 11A4 nằm ở tầng hai - một lớp học bình thường như bao lớp học bình thường khác. Nếu nói nó có gì khác biệt vào lúc này, thì đó chỉ là cái lớp trống không mặc dù giờ học đã đến từ lâu. Mà không, nói trống không cũng không đúng bởi lúc này trong lớp còn có hai người con trai: một người thì thản nhiên thay quần áo, một người thì lúc nào cũng hằm hè cảnh giác - cứ như sợ sẽ bị xịt thuốc mê bất cứ lúc nào ấy...[/FONT] [FONT=Arial] Hai người ấy giữ yên lặng mãi cho đến khi cậu trai có vẻ xốc nổi hơn đá vào cái bàn một cái, rồi gắt lên đầy tức giận:[/FONT] [FONT=Arial] - Nói mục đích của mày đi![/FONT] [FONT=Arial] - Tôi hơn tuổi cậu đó... - Mike choàng Hakama ra ngoài áo, châm chọc cậu nhóc - Dù xét về tình về lí gì, cậu cũng phải gọi tôi một tiếng [/FONT] [FONT=Arial][I]anh[/I] đấy! - Mày... - Thái Vũ nghiến răng kèn kẹt mà không làm gì được, vì cậu thấy hắn nói cũng có phần... có lí.[/FONT] [FONT=Arial] Mike phì cười:[/FONT] [FONT=Arial] - Thôi, tôi cũng không muốn chấp nhặt cái chuyện này với cậu làm gì.[/FONT] [FONT=Arial] - Vậy thì nói đi, lí do mày quen Kim My ấy! - Thái Vũ ngồi phịch lên cái bàn gần đấy, cậu ta thoáng đỏ mặt khi nghĩ giữa Mike và Kim My đã... có gì đó. [/FONT] [FONT=Arial] Mike im lặng một lúc lâu, ánh mắt anh mung lung không nhìn vào khoảng cố định nào. Dường như phải đắn đo lắm, anh mới tìm ra được lời thích hợp để nói:[/FONT] [FONT=Arial] - Nếu ngay từ đầu cậu nghe lời bố cậu và phu nhân Kintaru, tôi đâu có phải dùng đến hạ sách này.[/FONT] [FONT=Arial] - Con mẹ nó, đừng có nhắc đến tên bà ta trước mặt tôi! - Thái Vũ gắt ầm lên.[/FONT] [FONT=Arial] [B][I]Rầm! [/I][/B][/FONT] [FONT=Arial] Mike đá mạnh vào cái bàn gần đấy. Đó là lần đầu tiên, Thái Vũ nhìn thấy hắn giận. Mặc dù trước đây kể cả khi hắn tới tận nhà cậu để tìm, cậu cho hắn rơi bốn tiếng ngoài trời; cậu vẫn không hề thấy hắn nổi giận như vậy. Điều ấy đủ chứng tỏ cái bà Kintaru gì gì đó quan trọng với hắn đến nhường nào - dường như không ai có thể thay thế bà ta trong lòng hắn, bà ta là tất cả đối với cuộc đời hắn:[/FONT] [FONT=Arial] - Tình trạng của bố cậu hiện giờ rất nguy kịch, ông ấy có thể qua đời bất cứ lúc nào... - Mike nói rất nhỏ và nhanh, làm Thái Vũ phải căng tai ra mãi mới nghe được - Chẳng lẽ phận làm con không thể thực hiện nguyện ước duy nhất của bố mình?[/FONT] [FONT=Arial] - Tôi không có bố! - Thái Vũ tiếp tục gắt - Chẳng phải ngày đó chính ông ta đã quyết định rời bỏ tôi hay sao? Người tàn nhẫn đầu tiên chính là ông ta![/FONT] [FONT=Arial] - Khi ấy chắc ông Hàn có nguyên nhân nào đó khó nói... - Mike nhẹ nhàng - Giờ cậu hãy gặp ông ấy một lần và hỏi lí do tại sao đi.[/FONT] [FONT=Arial] - Đừng cố gắng chèo kéo tôi! - Vũ lạnh lùng hất tay Mike ra khỏi vai mình, cậu ta liếc ánh mắt sắc lẹm về phía anh.[/FONT] [FONT=Arial] Biết cái tính cố chấp khó bảo của Hàn Thái Vũ khó có thể sửa được trong chốc lát, Mike lại lẳng lặng quay đi:[/FONT] [FONT=Arial] - Vậy tức là cậu muốn tôi tiếp tục với Phương Kim My?[/FONT] [FONT=Arial] - Mày nói cái gì? - Vừa nghe thấy tên cô gái ấy, lòng Thái Vũ bỗng chốc nóng như lửa đốt, cậu vội vàng đi gần lại phía Mike.[/FONT] [FONT=Arial] - Tôi nói rồi, nếu cậu đồng ý gặp ông Hàn thì tôi sẽ ngay lập tức rời bỏ Phương Kim My! [/FONT] [FONT=Arial] Mike lạnh nhạt, gương mặt anh không hề biểu lộ bất kì cảm xúc nào: không đau đớn, không ân hận, không day dứt... [/FONT] [FONT=Arial] [I]Không gì hết! [/I][/FONT] [FONT=Arial] - Đối với tôi, Phương Kim My không khác gì một món đồ để thu hút cậu. Chỉ cần cậu đồng ý, tôi sẽ trả cô ta về. Còn nếu cậu vẫn muốn thi gan xem ai thắng, thì tôi không đảm bảo ngày mai Kim My sẽ còn nguyện vẹn đâu...[/FONT] [FONT=Arial] - Im... - Thái Vũ cúi gằm mặt xuống đất, hai nắm tay run run đầy tức giận.[/FONT] [FONT=Arial] - Chẳng phải cậu yêu cô ta sao? - Kintaru mỉa mai - Còn cô ta thì đã tỏ tình với tôi rồi. Chắc cậu cũng không muốn cô ta bị mất ngay lần đầu tiên đâu nhỉ...[/FONT] [FONT=Arial] - Im đi! - Kèm theo tiếng thét xé trời ấy là một cú đấm nghìn cân giáng thẳng vào mặt Mike, dĩ nhiên người ra tay không phải ai khác mà chính là Hàn Thái Vũ - Tao cảnh cáo mày, tao cấm mày đụng vào Kim My![/FONT] [FONT=Arial] - Cũng đau đấy... - Mike bỏ lửng câu nói rồi ngay sau đó, anh đứng vững lại. Nhận thấy vị tanh nồng tràn vào khoang miệng, Mike lấy tay quệt nhẹ vệt máu đỏ trên khoé môi.[/FONT] [FONT=Arial] [B][I]Bốp![/I][/B][/FONT] [FONT=Arial] Anh cũng không khoan nhượng, nhanh tay thụi cho Thái Vũ một cú vào bụng:[/FONT] [FONT=Arial] - Tôi cho cậu thời gian là hai ngày để suy nghĩ. Nếu cậu vẫn kiên quyết không gặp mặt bố mình, thì tôi cũng sẽ kiên quyết không rời bỏ Phương Kim My! - Sau khi buông ra một câu khẳng định, Mike quay gót đi thẳng ra ngoài mà không thèm nhìn lại đến một lần.[/FONT] [FONT=Arial] - Thằng khốn... - Thái Vũ rên lên, cậu đấm mạnh vào bức tường cạnh đấy.[/FONT] [FONT=Arial] [I]Sao lại thế hả Phương Kim My, sao lại cứ làm khổ cuộc đời anh như thế này? [/I][/FONT] [FONT=Arial] [I][CENTER](to be cont)[/CENTER] [/I][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Búp bê tóc đen
Top