Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
BÚP BÊ KHIÊU VŨ VỚI AI? – Thủy Thiên Mạc
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 72453" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">1. Màn sương mờ ảo bao trùm không gian, những cây ngô đồng cách đó không xa dường như đang ẩn khuất trong cõi tiên. Đã lâu lắm rồi không nhìn thấy những buổi sáng sương mù như thế này. </span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Bố mẹ đang nói chuyện dưới tầng, giọng nói rất khẽ, nói đi nói lại cũng chỉ xoay quanh vấn đề sống tự lập của con gái. Xuân Phi quyết định chuyển đồ đạc xuống dưới tầng. Cô ngồi xuống, không nói một lời nào, cầm dĩa chia quả trứng trên đĩa thành hai phần. </span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Những lúc như thế này cô không biết phải nói gì, dường như có nói bao nhiêu lần thì cũng vô ích.</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Ăn xong có cần bố đưa đi không?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Không cần đâu ạ, Tô Kính Hy sẽ đưa người của công ty chuyển nhà đến.</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Con đúng là chẳng hiểu gì cả. </span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Bố không kìm được quát lên.</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Chẳng phải cuối tuần Kính Hy phải đưa bố mẹ nó đến Thượng Hải chơi sao?</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Anh trai bảo anh ấy đến ạ.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Mày nói với anh chuyện chuyển nhà rồi sao? </span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Mẹ ngạc nhiên, đôi lông mày chau lại. </span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Anh mày đang thi đấu ở Thượng Hải, những chuyện cỏn con như vậy mà cũng gọi điện cho anh. Gọi điện không mất tiền chắc? Cả nhà này chỉ có mày là nhiều chuyện, không biết cái gì cả.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Bà đừng mắng con nữa. Xuân Phi nó ngốc nghếch như vậy đều là do bà mắng nhiều quá đấy.</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Hứ, con gái giống hệt ông, từ một cái khuôn mà ra, không ngốc mới là lạ. May mà Thuần Uyên giống tôi. Nếu hai đứa con giống ông thì tôi không biết trông chờ vào đâu.</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Bố không nói nữa, dường như con gái giống mình cũng là chuyện không thể chấp nhận được. Trên bàn ăn chỉ có tiếng hàm răng va đập vào nhau, phát ra tiếng ken két chói tai, thỉnh thoảng vang lên tiếng cằn nhằn của mẹ:</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Lại kén ăn hả? </span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Xuân Phi bặm môi, bữa sáng ngày hôm nay thật khó nuốt. Cô không hề biết cuối tuần Tô Kính Hy phải đi Thượng Hải. Cô cũng không bao giờ quan tâm đến điều đó. Bởi vì anh trai chưa bao giờ nói cho cô biết những chuyện này.</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Anh chỉ cố gắng hết sức để cô có một cuộc sống thật tốt. Mặc dù những điều mà anh làm không phải là những điều cô muốn. An Dương Xuân Phi sống ở trung tâm thành phố.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nhưng trường của cô lại ở ngoại thành, đây là trường tư dành cho con nhà quý tộc. Từ hồi tiểu học, bố đã không ngại nắng mưa lái xe đưa cô đến trường. Xuân Phi luôn mong chờ đến một ngày được sống tự lập một mình, có thể thoát khỏi nỗi phiền muộn khi phải ngồi trên xe.</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Nhưng khi cái ngày ấy đến thật thì cô lại có cảm giác buồn khó tả.2.Lúc này là lúc mà thời tiết vô cùng oi bức. Cái nắng nóng gay gắt khiến người ta không thể chịu đựng được. Có thể dùng từ “cay độc” để ví với mặt trời. </span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Xuân Phi chống tay đứng dưới ánh nắng chói chang, chỉ đạo những người ở công ty chuyển nhà đưa đồ đạc vào khu nhà Hương Hải. Cô có cảm giác hình như mình sắp tan chảy, nếu không thì vì sao hai chân lại mềm nhũn ra thế này?</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tô Kính Hy đứng dưới bóng cây, tay cầm que kem trêu đùa cô: </span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">- Bà chủ không nóng à?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Khoảnh khắc ấy, Xuân Phi có cảm giác dường như tất cả âm thanh trên thế giới này đều rời xa cô. Âm cuối trong câu nói của Tô Kính Hy cùng với tiếng ve kêu trên cành cây trở thành tiếng tuýt tuýt liên hồi vang lên bên tai cô. </span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Cô ngã lăn ra đất, đập mình xuống nền gạch khiến Tô Kính Hy sợ đến nỗi hồn bay phách lạc.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Tô Kính Hy nghĩ:</span></span></span> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">Quả nhiên là nên cách ly cô nàng phiền phức này càng xa càng tốt, nếu không chắc chắn một ngày nào đó mình sẽ bị cô ta hại chết.Tô Kính Hy cõng Xuân Phi mặt mày tái nhợt đến phòng y tế gần đó thì thấy đã có ba bốn người nằm ngổn ngang ở đó.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy">(Còn nữa)</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Navy"></span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 72453, member: 50865"] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy]1. Màn sương mờ ảo bao trùm không gian, những cây ngô đồng cách đó không xa dường như đang ẩn khuất trong cõi tiên. Đã lâu lắm rồi không nhìn thấy những buổi sáng sương mù như thế này. Bố mẹ đang nói chuyện dưới tầng, giọng nói rất khẽ, nói đi nói lại cũng chỉ xoay quanh vấn đề sống tự lập của con gái. Xuân Phi quyết định chuyển đồ đạc xuống dưới tầng. Cô ngồi xuống, không nói một lời nào, cầm dĩa chia quả trứng trên đĩa thành hai phần. [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] Những lúc như thế này cô không biết phải nói gì, dường như có nói bao nhiêu lần thì cũng vô ích.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] - Ăn xong có cần bố đưa đi không? - Không cần đâu ạ, Tô Kính Hy sẽ đưa người của công ty chuyển nhà đến.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] - Con đúng là chẳng hiểu gì cả. - Bố không kìm được quát lên.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] - Chẳng phải cuối tuần Kính Hy phải đưa bố mẹ nó đến Thượng Hải chơi sao?[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] - Anh trai bảo anh ấy đến ạ. - Mày nói với anh chuyện chuyển nhà rồi sao? [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] - Mẹ ngạc nhiên, đôi lông mày chau lại. - Anh mày đang thi đấu ở Thượng Hải, những chuyện cỏn con như vậy mà cũng gọi điện cho anh. Gọi điện không mất tiền chắc? Cả nhà này chỉ có mày là nhiều chuyện, không biết cái gì cả. - Bà đừng mắng con nữa. Xuân Phi nó ngốc nghếch như vậy đều là do bà mắng nhiều quá đấy.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] - Hứ, con gái giống hệt ông, từ một cái khuôn mà ra, không ngốc mới là lạ. May mà Thuần Uyên giống tôi. Nếu hai đứa con giống ông thì tôi không biết trông chờ vào đâu.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] Bố không nói nữa, dường như con gái giống mình cũng là chuyện không thể chấp nhận được. Trên bàn ăn chỉ có tiếng hàm răng va đập vào nhau, phát ra tiếng ken két chói tai, thỉnh thoảng vang lên tiếng cằn nhằn của mẹ:[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] - Lại kén ăn hả? Xuân Phi bặm môi, bữa sáng ngày hôm nay thật khó nuốt. Cô không hề biết cuối tuần Tô Kính Hy phải đi Thượng Hải. Cô cũng không bao giờ quan tâm đến điều đó. Bởi vì anh trai chưa bao giờ nói cho cô biết những chuyện này.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] Anh chỉ cố gắng hết sức để cô có một cuộc sống thật tốt. Mặc dù những điều mà anh làm không phải là những điều cô muốn. An Dương Xuân Phi sống ở trung tâm thành phố. Nhưng trường của cô lại ở ngoại thành, đây là trường tư dành cho con nhà quý tộc. Từ hồi tiểu học, bố đã không ngại nắng mưa lái xe đưa cô đến trường. Xuân Phi luôn mong chờ đến một ngày được sống tự lập một mình, có thể thoát khỏi nỗi phiền muộn khi phải ngồi trên xe.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] Nhưng khi cái ngày ấy đến thật thì cô lại có cảm giác buồn khó tả.2.Lúc này là lúc mà thời tiết vô cùng oi bức. Cái nắng nóng gay gắt khiến người ta không thể chịu đựng được. Có thể dùng từ “cay độc” để ví với mặt trời. [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] Xuân Phi chống tay đứng dưới ánh nắng chói chang, chỉ đạo những người ở công ty chuyển nhà đưa đồ đạc vào khu nhà Hương Hải. Cô có cảm giác hình như mình sắp tan chảy, nếu không thì vì sao hai chân lại mềm nhũn ra thế này?[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] Tô Kính Hy đứng dưới bóng cây, tay cầm que kem trêu đùa cô: [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] - Bà chủ không nóng à? Khoảnh khắc ấy, Xuân Phi có cảm giác dường như tất cả âm thanh trên thế giới này đều rời xa cô. Âm cuối trong câu nói của Tô Kính Hy cùng với tiếng ve kêu trên cành cây trở thành tiếng tuýt tuýt liên hồi vang lên bên tai cô. [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] Cô ngã lăn ra đất, đập mình xuống nền gạch khiến Tô Kính Hy sợ đến nỗi hồn bay phách lạc. Tô Kính Hy nghĩ:[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Navy] Quả nhiên là nên cách ly cô nàng phiền phức này càng xa càng tốt, nếu không chắc chắn một ngày nào đó mình sẽ bị cô ta hại chết.Tô Kính Hy cõng Xuân Phi mặt mày tái nhợt đến phòng y tế gần đó thì thấy đã có ba bốn người nằm ngổn ngang ở đó. (Còn nữa) [/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
BÚP BÊ KHIÊU VŨ VỚI AI? – Thủy Thiên Mạc
Top