T
Tuyền Nguyễn
Guest
View attachment 15415
NGƯỜI NGÀY CƯỜI ĐÊM KHÓC
Chị ngồi phía bên kia
Lưng nghiêng về ráng nắng
Trong tiếng cười rộ lên kiêu hãnh
Tôi cảm được niềm đắng cay từ sâu thẳm lan ra
Chị hỏi
Em cũng phận đàn bà
Hãy nói chị nghe
Tình yêu lứa đôi sao quá trớ trêu
Bốn năm yêu nhau là bốn năm hạnh phúc
Từ khi mang danh vợ người ta chính thức
Chị chưa một ngày được sống yên vui
Loài người đã đi qua bao lạc hậu buồn đau
Bước vào kỷ nguyên văn minh kỹ thuật số
Chỉ một cái nhấp chuột lướt tay
Có thể biết mọi điều xảy ra khắp năm châu bốn bể
Mà sao nổi trôi đời chị
Cứ trầm luân trong ba chữ "phận đàn bà"
Phận đàn bà đâu riêng chị em ta
Nét cười loé lên
Đau thương mỉa mai ẩn núp
Lại vẹn nguyên người chị ngày đầu em quen biết
Người ngày cười đêm khóc
Âm thầm nói hộ trần gian chuyện thế thái nhân tình.
NGHIÊNG
Ly cà phê sóng sánh
Những giọt đời chênh chao
Hồn nhiên em uống cạn
Muôn vị đắng dâng trào
Có nỗi buồn như gió
Có nỗi buồn như mây
Hợp nhau thành giông bão
Rồi tan trong phút giây
Em 20 kiêu hãnh
Nhìn đời, chỉ nhìn nghiêng
Biết đâu anh - góc khuất
Với bao nỗi muộn phiền
Có kịp nữa không anh
Trở về ngày tháng cũ
Cho em được bày tỏ
Lời yêu xưa chôn vùi.
CHÂN DUNG NGƯỜI TÌNH
Mơ hồ em vẽ chân dung
Người tình thuở đôi mươi
Thực như đời
Huyễn hoặc như sương
Người tình không tên
Mối tình không tuổi
Đường tình không đầu không cuối
Duyên tình không hợp không tan
Người đi cùng em trong giấc mộng ngàn
Sẻ chia lặng thầm
Hy sinh tình nguyện
Ngọt ngào dâng hiến
Khổ đau thức nhận về mình
Người không là gì nhưng là tất thảy
Người trong tầm với mà hoá hư không...
NGƯỜI NGÀY CƯỜI ĐÊM KHÓC
Chị ngồi phía bên kia
Lưng nghiêng về ráng nắng
Trong tiếng cười rộ lên kiêu hãnh
Tôi cảm được niềm đắng cay từ sâu thẳm lan ra
Chị hỏi
Em cũng phận đàn bà
Hãy nói chị nghe
Tình yêu lứa đôi sao quá trớ trêu
Bốn năm yêu nhau là bốn năm hạnh phúc
Từ khi mang danh vợ người ta chính thức
Chị chưa một ngày được sống yên vui
Loài người đã đi qua bao lạc hậu buồn đau
Bước vào kỷ nguyên văn minh kỹ thuật số
Chỉ một cái nhấp chuột lướt tay
Có thể biết mọi điều xảy ra khắp năm châu bốn bể
Mà sao nổi trôi đời chị
Cứ trầm luân trong ba chữ "phận đàn bà"
Phận đàn bà đâu riêng chị em ta
Nét cười loé lên
Đau thương mỉa mai ẩn núp
Lại vẹn nguyên người chị ngày đầu em quen biết
Người ngày cười đêm khóc
Âm thầm nói hộ trần gian chuyện thế thái nhân tình.
NGHIÊNG
Ly cà phê sóng sánh
Những giọt đời chênh chao
Hồn nhiên em uống cạn
Muôn vị đắng dâng trào
Có nỗi buồn như gió
Có nỗi buồn như mây
Hợp nhau thành giông bão
Rồi tan trong phút giây
Em 20 kiêu hãnh
Nhìn đời, chỉ nhìn nghiêng
Biết đâu anh - góc khuất
Với bao nỗi muộn phiền
Có kịp nữa không anh
Trở về ngày tháng cũ
Cho em được bày tỏ
Lời yêu xưa chôn vùi.
CHÂN DUNG NGƯỜI TÌNH
Mơ hồ em vẽ chân dung
Người tình thuở đôi mươi
Thực như đời
Huyễn hoặc như sương
Người tình không tên
Mối tình không tuổi
Đường tình không đầu không cuối
Duyên tình không hợp không tan
Người đi cùng em trong giấc mộng ngàn
Sẻ chia lặng thầm
Hy sinh tình nguyện
Ngọt ngào dâng hiến
Khổ đau thức nhận về mình
Người không là gì nhưng là tất thảy
Người trong tầm với mà hoá hư không...