Bốn bài thơ Quê hương mới nhất của Mạc Giang

Ngoc Nga 49

New member
Xu
0
1. Chưa vừa Tình Quê
2. Gởi cuối Trời Quê
3. Gấm vóc Quê Hương
4. Bên dòng Sông Xanh

Chưa Vừa Tình Quê

Quê tôi bên cạnh dòng sông
Mạ thơm lúa chín ươm đồng ruộng nương
Tình quê in những con đường
Lối qua ngõ tắt nẻo bương quanh làng
Ngày lên rọi nắng hoen vàng
Đêm về tắm ánh trăng ngàn rong chơi
Khi ra tựa cửa sông ngòi
Bên bờ cát trắng ru hời sóng reo
Khi lên đỉnh dốc lưng đèo
Vi vu gió núi hắt heo se lòng
Khổ, ừ, lên núi bắt còng
Xuống sông tát biển đèo bòng ngô khoai
Nghèo, ừ, thân thể thóp thoi
Da cằn sạm nắng mặn mòi nhiêu khê
Nhưng mà là cả trời quê
Nhưng mà là cả vỗ về mến thương
Dẫu cho châu thị phố phường
Không sao lấp nổi tư lường hồn quê
Dẫu cho vật của dư thừa
Không sao đắp nổi vũng thưa rách lòng
Quê tôi bên cạnh dòng sông
Tình quê tắm gội thơm đồng ruộng nương
Quê tôi nghèo khổ gió sương
Tình quê dịu ngọt mía đường hương cau
Nếu cho chọn lựa, một câu
Tôi xin đánh đổi không cầu hơn thua
Quê tôi, đừng nói đong đưa
Tôi buông cái một, chưa vừa Tình Quê.

Tháng 6 – 2011
TNT Mặc Giang

Gởi cuối Trời Quê

Quê hương của tôi nghèo lắm
Đồng khô ruộng quắn cõi cằn
Dãi dầu một sương hai nắng
Đong đầy nhung nhớ tháng năm

Quê hương của tôi nho nhỏ
Nhà tranh vách lá lưng đồi
Gạo cơm ngô khoai nghèo khó
Nhưng thương nhớ quá đi thôi

Mùa lên hương lúa thơm đồng
Mẹ quê tay cấy tay trồng
Tóc dài nhẹ buông đổ nắng
Áo quần thô vá trỗ bông

Mùa gặt đã đến kia rồi
Cha quê ướt đẫm mồ hôi
Gái quê trĩu đôi vai gánh
Trai quê nhầy nhụa thở hơi

Chiều về bếp lửa hồng tươi
Nụ khô tươi thắm môi cười
Quây quần ngồi quanh đánh bữa
Lớn lên từ đó trong đời

Đêm đêm đập lúa dưới trăng
Hò khoan bên ánh chị hằng
Tiếng ca hòa reo tiếng hát
Khuya rồi bỏ lại đêm trăng

Quê tôi đường đất lối mòn
Xóm trên xóm dưới khắp thôn
Khổ nghèo cùng chung ấm lạnh
Nhưng sao chan chứa tâm hồn

Quê tôi cuộc sống bình thường
Quanh năm tay chải tay bương
Không lệch giàu nghèo là mấy
Nhưng sao thắm đượm tình thương

Thương quê nhớ quê nhiều lắm
Đóng khung một mảnh trời quê
Tâm tư chưa hề vắng lạnh
Ước mong gọi nhớ nhung về

Đâu rồi xưa cũ quê tôi
Đã mang từ đó trong đời
Thuẫn mâu then cài cửa đóng
Tình quê gởi cuối phương trời.

Tháng 6 – 2011
TNT Mặc Giang

Gấm vóc Quê Hương

Quê hương từ thuở dựng cờ
Mở mang bảo vệ cơ đồ Việt Nam
Bất luận lão ấu nữ nam
Thôn quê Thành thị Giàu sang Nghèo hèn
Chung lòng góp sức nên công
Thắm tô bồi đắp non sông thái bình
Can qua bao thuở đao binh
Ngoại xâm nội chiến rêm mình hồn thiêng
Oai linh vững trụ thạch kiềng
Kết đan thanh sử Rồng Tiên muôn đời
Tinh hoa cốt cách rạng ngời
Cấu thành huyết thống giống nòi Việt NamQuật cường quật khởi huy hoàng
Vẽ lên dấu ngọc sắt son kiêu hùng
Ba Miền non nước soi chung
Bắc Nam Trung quyện nhau cùng núi sông
Dựng xây vách núi thành đồng
Bảo kê nguồn cội con Rồng cháu Tiên
Kinh qua tao loạn đảo điên
Tô bồi sức sống vĩnh nhiên an bình
Kinh qua khói lửa điêu linh
Gắn hàn ôm ấp tự tình keo sơn
Đất đá kết tạo tâm hồn
Thau chì biến hiện sắt son tuyệt vời
Quê hương gấm vóc nơi nơi
Thương nhau gìn giữ hỡi người Việt Nam.

Tháng 6 – 2011
TNT Mặc Giang

Bên dòng Sông Xanh

Sông xanh bến nước con đò
Hương thơm đồng nội câu hò tình quê
Hai bờ sóng đẩy vỗ về
Con đò hòa nhịp con đê ươm tình
Làng quê nho nhỏ xinh xinh
Đầu trên xóm dưới quyện mình tương lân
Đói no ấm lạnh ân cần
Mạ non lúa chín lựa lần có nhau
Đầu làng thoang thoảng hương cau
Cuối thôn lối trước ngõ sau chan hòa
Hương đồng cỏ nội đơm hoa
Sông xanh bến nước kết tòa thiên trang
Lũy tre bao bọc quanh làng
Lơn mơn trúc biếc nhẹ nhàng vươn lên
Hoàng hôn vừa tắt khơi đèn
Trăng ngàn đã đợi thênh thênh óng vàng
Tình quê thắm đượm chứa chan
Gừng cay muối mặn lại càng keo sơn
Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Sông xanh bến nước hằng còn tháng năm.

Tháng 6 – 2011
TNT Mặc Giang

Trả lời Chuyển tiếp

nga đặng ngọc
27/06/2011
tới thnhat

Em Cảm ơn Thầy nhiều thật nhiều về bốn bài thơ này .Thầy viết về Quê
hương hay và trầm lắng ,đọc mà thấy Quê Hương mình còn tội nghiệp quá
phải không Thầy?! Quê hương mình dẫu nghèo nhưng đi đâu xa ai cũng nhớ
.Mỗi một lũy tre làng ,mỗi một giếng nước gốc đa ,mỗi một cái giậu
mồng tơi xanh mượt ,mỗi một cây khế sau vườn... cho dù đơn độc trong
những bức tranh đồng quê thôi cũng làm cho lòng người ra đi vương vấn
.Cái xao động trong tâm hồn người xa xứ như trỗi lên khúc nhạc tình
quê .Dù không cất lên được thành lời nhưng vẫn nghe du dương từng lời
ca tiếng nhạc trong tâm hồn .Phải không Thầy ?Em vẫn biết Thầy Mạc
Giang dù sống nơi đất khách có cuộc sống ổn định nhưng vì quê hương
mình Thầy vẫn sẵn lòng :
"Nếu cho chọn lựa một câu
Tôi xin đánh đổi không cầu hơn thua
Quê tôi ,đừng nói đong đưa
Tôi buông cái một ,chưa về tình quê"
Không cần nhiều lắm những từ hoa mỹ nhưng lời thơ là tiếng nói thật từ
trái tim .
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top