Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Bởi yêu em chưa bao giờ là điều dễ dàng - Anh Khang
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="DOO DOO" data-source="post: 165202"><p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Bởi yêu em chưa bao giờ là điều dễ dàng</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span>[ATTACH]15519[/ATTACH]<span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #333333"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #333333"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #333333"></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #333333">Bỗng một ngày, anh chợt nhận ra mọi thứ đều không dễ dàng cho cả anh và em – kể từ khi bắt đầu.</span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #333333">Em vẫn luôn là một người quá hoàn hảo và đẹp xinh, trong khi những mỹ từ khách sáo nhất mà người khác dành cho anh chỉ dừng lại ở mức “trung bình”. Thế nên, dễ hiểu-anh không phải là mẫu đàn ông mà em có thể thích. Em rất trẻ con, mà anh lại là thằng người lớn chưa trọn vẹn. Để chiều chuộng và quan tâm em sau ngần ấy vết thương lòng trong quá khứ ắt phải cần một vòng tay đủ bao dung và vững chãi - những thứ mà anh cũng không chắc mình có được hay chưa. Em cực kỳ “sáng nắng, chiều mưa, tối đong đưa triều cường” đến mức khó hiểu, khó chịu và đương nhiên khó chiều. Anh tự tin và bản lĩnh bao nhiêu trước đám đông, cho rằng mình thừa thông minh đẻ nắm bắt tâm ý của người đối diện, nhưng lại lúng túng, vụng về và hoàn toàn không đọc được bất kỳ suy nghĩ nào những lúc bên em. Thế nên đôi lần, anh thấy mình thật “vô duyên” (cả nghĩ thuần Việt lẫn Hán Việt) trong mối quan hệ này, cứ lơ ngơ nói những điều hồ như vô nghĩa, trong khi em tinh tướng lườm anh suy xét đầy mỉa mai.</span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #333333">Bởi anh và em đều đã đi qua đủ những thất vọng và nếm vừa cạn hy vọng để không còn tin nhiều vào hiện tại và những cảm xúc chóng vánh chưa gọi nổi tên. Anh biết trong em - quá khứ có một quyền năng mà bất kì ai cũng khó có thể chạm tới để che mờ; cũng như những ngày cũ nơi anh vẫn còn là ưu tiên hàng đầu mà em chẳng màng thay thế. Kỷ niệm xưa như một khoảng sân đầy nắng, gió và tiếng cười trong veo - dẫu trải qua bao lần mưa giông bão giật, vẫn vẹn nguyên yên lành mỗi khi được nỗi nhớ và tiếc nuối hong khô. Ở nơi đó, chúng ta là vô nghĩa trong nhau. Tự mỗi đứa có những kỷ niệm yêu thương để tìm về - mặc cho nỗi đau mà anh và em từng nếm trải có từa tựa giống nhau, thì chúng ta vẫn không thể nào đan hết những muộn phiền xa xưa vào chung tiếng thở dài chia cắt của hiện tại.</span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #333333">Thế nên, anh chẳng thể mảy may buồn lòng khi nỗi nhớ mỗi đêm em gửi về một khoảng trời rất khác - nơi anh không hiện diện bao giờ. Và em, có lẽ cũng chẳng bận tâm những lúc không gần nhau - anh đi cùng ai, anh đang mỉm cười với tin nhắn từ số điện thoại lạ nào… Đôi khi ghen và muốn bị ghen trở thành một thứ quyền quá xa xỉ đối với một công dân gương mẫu chấp hành đầy đủ nghĩ vụ yêu thương như anh.</span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #333333">Bởi yêu em chưa bao giờ dễ dàng, vì anh không muốn chúng ta tự dễ dãi với tình cảm của chính mình - sau ngần ấy sai lầm mà cả hai đều từng vấp phải. Chưa bao giờ anh thể hiện hay cố chứng tỏ rằng đang yêu em thật nhiều, vì anh biết em luôn nằm trong nỗi nhớ của không chỉ riêng anh, mà còn của biết bao người khác đang cố-tỏ-ra-là-rất-quan-tâm-đến-em. Em cũng chưa bao giờ chủ động nói một lời “rót mật” với anh, dù đôi khi tin nhắn giữa đêm vu vơ đến vụn vặt của em đủ khiến anh ôm vào giấc ngủ êm đềm. Nhưng này, chính vì yêu em chưa bao giờ là một điều dễ dàng, nên anh xin em hãy bắt đầu bằng một điều không mấy khó khăn trước nhé. Điều đó được gọi là “niềm tin”. Vậy nên, em tin đi nhé, bởi phía cuối con đường, anh vẫn sẽ đứng đợi bằng tất cả sự dành dụm yêu thương, để là một chốn bình yên cho riêng em trở về…</span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="DOO DOO, post: 165202"] [CENTER][SIZE=4][FONT=arial]Bởi yêu em chưa bao giờ là điều dễ dàng [/FONT][/SIZE][ATTACH=CONFIG]15519[/ATTACH][SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial][COLOR=#333333][SIZE=4] [/SIZE][/COLOR][/FONT][/SIZE][/CENTER] [SIZE=4][FONT=arial][COLOR=#333333] Bỗng một ngày, anh chợt nhận ra mọi thứ đều không dễ dàng cho cả anh và em – kể từ khi bắt đầu.[/COLOR] [COLOR=#333333]Em vẫn luôn là một người quá hoàn hảo và đẹp xinh, trong khi những mỹ từ khách sáo nhất mà người khác dành cho anh chỉ dừng lại ở mức “trung bình”. Thế nên, dễ hiểu-anh không phải là mẫu đàn ông mà em có thể thích. Em rất trẻ con, mà anh lại là thằng người lớn chưa trọn vẹn. Để chiều chuộng và quan tâm em sau ngần ấy vết thương lòng trong quá khứ ắt phải cần một vòng tay đủ bao dung và vững chãi - những thứ mà anh cũng không chắc mình có được hay chưa. Em cực kỳ “sáng nắng, chiều mưa, tối đong đưa triều cường” đến mức khó hiểu, khó chịu và đương nhiên khó chiều. Anh tự tin và bản lĩnh bao nhiêu trước đám đông, cho rằng mình thừa thông minh đẻ nắm bắt tâm ý của người đối diện, nhưng lại lúng túng, vụng về và hoàn toàn không đọc được bất kỳ suy nghĩ nào những lúc bên em. Thế nên đôi lần, anh thấy mình thật “vô duyên” (cả nghĩ thuần Việt lẫn Hán Việt) trong mối quan hệ này, cứ lơ ngơ nói những điều hồ như vô nghĩa, trong khi em tinh tướng lườm anh suy xét đầy mỉa mai.[/COLOR] [COLOR=#333333]Bởi anh và em đều đã đi qua đủ những thất vọng và nếm vừa cạn hy vọng để không còn tin nhiều vào hiện tại và những cảm xúc chóng vánh chưa gọi nổi tên. Anh biết trong em - quá khứ có một quyền năng mà bất kì ai cũng khó có thể chạm tới để che mờ; cũng như những ngày cũ nơi anh vẫn còn là ưu tiên hàng đầu mà em chẳng màng thay thế. Kỷ niệm xưa như một khoảng sân đầy nắng, gió và tiếng cười trong veo - dẫu trải qua bao lần mưa giông bão giật, vẫn vẹn nguyên yên lành mỗi khi được nỗi nhớ và tiếc nuối hong khô. Ở nơi đó, chúng ta là vô nghĩa trong nhau. Tự mỗi đứa có những kỷ niệm yêu thương để tìm về - mặc cho nỗi đau mà anh và em từng nếm trải có từa tựa giống nhau, thì chúng ta vẫn không thể nào đan hết những muộn phiền xa xưa vào chung tiếng thở dài chia cắt của hiện tại.[/COLOR] [COLOR=#333333]Thế nên, anh chẳng thể mảy may buồn lòng khi nỗi nhớ mỗi đêm em gửi về một khoảng trời rất khác - nơi anh không hiện diện bao giờ. Và em, có lẽ cũng chẳng bận tâm những lúc không gần nhau - anh đi cùng ai, anh đang mỉm cười với tin nhắn từ số điện thoại lạ nào… Đôi khi ghen và muốn bị ghen trở thành một thứ quyền quá xa xỉ đối với một công dân gương mẫu chấp hành đầy đủ nghĩ vụ yêu thương như anh.[/COLOR] [COLOR=#333333]Bởi yêu em chưa bao giờ dễ dàng, vì anh không muốn chúng ta tự dễ dãi với tình cảm của chính mình - sau ngần ấy sai lầm mà cả hai đều từng vấp phải. Chưa bao giờ anh thể hiện hay cố chứng tỏ rằng đang yêu em thật nhiều, vì anh biết em luôn nằm trong nỗi nhớ của không chỉ riêng anh, mà còn của biết bao người khác đang cố-tỏ-ra-là-rất-quan-tâm-đến-em. Em cũng chưa bao giờ chủ động nói một lời “rót mật” với anh, dù đôi khi tin nhắn giữa đêm vu vơ đến vụn vặt của em đủ khiến anh ôm vào giấc ngủ êm đềm. Nhưng này, chính vì yêu em chưa bao giờ là một điều dễ dàng, nên anh xin em hãy bắt đầu bằng một điều không mấy khó khăn trước nhé. Điều đó được gọi là “niềm tin”. Vậy nên, em tin đi nhé, bởi phía cuối con đường, anh vẫn sẽ đứng đợi bằng tất cả sự dành dụm yêu thương, để là một chốn bình yên cho riêng em trở về…[/COLOR][/FONT][/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Bởi yêu em chưa bao giờ là điều dễ dàng - Anh Khang
Top