T
Tuyền Nguyễn
Guest
Than thân:
*Đường quanh ngõ tắt
Tới đây hỏi gắt bạn chung tình,
Điểu xa mai tại nhạn, tui xa mình tại ai?
*Đã giàu thì lại giàu thêm
Đã khó lại khó cả đêm lẫn ngày
*Đêm khuya thức dậy xem trời
Thấy sao bên Bắc đổi dời bên Đông
Làm sao cho hiệp vợ chồng
Cho lê hiệp nhãn, cho rồng hiệp mây.
*Đem thân vào chốn cát lầm
Cho thân lấm láp như mầm ngó sen
Đêm đêm ngồi tựa bóng đèn
Than thân với bóng, giải phiền với hoa
*Ống quyển dài khen ai khéo thổi
Em bỏ chồng rồi nhiều nỗi đắng cay
*Đôi ta như vợ với chồng
Chỉ hiềm một nỗi tơ hồng chưa xe
*Anh buồn vì nỗi vân vi,
Bạc lộn với chì, đôi chẳng xứng đôi.
*Bứt đi thì dạ không đành,
Cách xa nhân ngãi như chỉ mành thắt gan.
*Bí lên ba lá,trách ba với má không ngắt ngọn làm giàn
Để bí bò lan, trách hồng nhan vô duyên bạc phận.
Duyên nợ gần không đặng xứng đôi.
Yêu thương:
*Đũa mun một chiếc khó cầm,
Nằm đêm nghĩ lại thương thầm bạn xưa.
*Đường đi cát nhỏ cỏ mòn,
Mấy lời anh nói, em còn ghi xương,
Liệu bề thương được thì thương,
Đừng gầy rồi bỏ, thế thường cười chê.
Một ngày cũng nghĩa phu thê,
Trăm năm ghi tạc lời thề cùng nhau,
Đứt tay một chút còn đau,
Huống chi nhân ngãi, lìa nhau sao đành?
*Đắng khổ qua, chua là chanh giấy,
Ngọt thế mấy cũng tiếng cam sành,
Thương em đừng dỗ đừng dành,
Cây mai dong tới, cha mẹ đành, em ưng.
*Anh ngó lên trời thấy đám mây bạch,
Ngó xuống rạch thấy cá trạch đỏ đuôi,
Nước chảy xuôi, con cá buôi lội ngược,
Anh mảng thương nàng biết được hay không.
*Anh thương em đút bánh qua rào
Không thương lấy lại gai quào rách lưng.
*Anh thương em anh lấy cẳng anh quèo
Phụ mẫu em biết được, anh la bạn nghèo mình đo chân
*Anh thương em bất luận xấu xinh
Lá giang nấu với cua kình cũng ngon
*Anh thương em bất luận xa gần,
Cầu không tay vịnh anh cũng lần đi qua.
Tình nghĩa:
*Đưa nàng về tới cây trôm,
Quay lưng trở lại sao hôm đứng đầu.
*Đốn cây ai nỡ dứt chồi
Đạo chồng nghĩa vợ giận rồi lại thương.
*Đốt than nướng cá trê vàng
Xách chai mua rượu cho chàng nhậu chơi
*Đã rằng là nghĩa vợ chồng,
Dẫu cho nghiêng núi, cạn sông chẳng dời.
*Đã thương thì thương cho chắc
Đã trục trặc thì trục trặc cho luôn
Đừng như con thỏ nọ nó đứng đầu chuồng
Khi vui giỡn bóng, Khi buồn bỏ đi…
*Đang khi chồng giận mình đi
Hết khi nóng giận đến khi vui vầy
Ngãi nhơn như bát nước đầy
Bưng đi mà đổ hốt rày đặng đâu
*Đêm khuya gà gáy vang trời
Bầm gan nát ruột vi lời em than
*Đông Phù có sông Tô Lịch
Có con người lịch họa phượng, họa rồng
Yêu nhau chẳng quản đèo bòng
Cách mười sông, chín núi cũng một lòng theo anh.
*Đói no có thiếp có chàng
Còn hơn chung đỉnh giàu sang một mình.
*Đói no có vợ có chồng
Chia niêu sẻ đấu, đau lòng nát gan
*Đôi tay cầm con dao vàng
Thác thì chịu thác, quên chàng không quên.
*Đường quanh ngõ tắt
Tới đây hỏi gắt bạn chung tình,
Điểu xa mai tại nhạn, tui xa mình tại ai?
*Đã giàu thì lại giàu thêm
Đã khó lại khó cả đêm lẫn ngày
*Đêm khuya thức dậy xem trời
Thấy sao bên Bắc đổi dời bên Đông
Làm sao cho hiệp vợ chồng
Cho lê hiệp nhãn, cho rồng hiệp mây.
*Đem thân vào chốn cát lầm
Cho thân lấm láp như mầm ngó sen
Đêm đêm ngồi tựa bóng đèn
Than thân với bóng, giải phiền với hoa
*Ống quyển dài khen ai khéo thổi
Em bỏ chồng rồi nhiều nỗi đắng cay
*Đôi ta như vợ với chồng
Chỉ hiềm một nỗi tơ hồng chưa xe
*Anh buồn vì nỗi vân vi,
Bạc lộn với chì, đôi chẳng xứng đôi.
*Bứt đi thì dạ không đành,
Cách xa nhân ngãi như chỉ mành thắt gan.
*Bí lên ba lá,trách ba với má không ngắt ngọn làm giàn
Để bí bò lan, trách hồng nhan vô duyên bạc phận.
Duyên nợ gần không đặng xứng đôi.
Yêu thương:
*Đũa mun một chiếc khó cầm,
Nằm đêm nghĩ lại thương thầm bạn xưa.
*Đường đi cát nhỏ cỏ mòn,
Mấy lời anh nói, em còn ghi xương,
Liệu bề thương được thì thương,
Đừng gầy rồi bỏ, thế thường cười chê.
Một ngày cũng nghĩa phu thê,
Trăm năm ghi tạc lời thề cùng nhau,
Đứt tay một chút còn đau,
Huống chi nhân ngãi, lìa nhau sao đành?
*Đắng khổ qua, chua là chanh giấy,
Ngọt thế mấy cũng tiếng cam sành,
Thương em đừng dỗ đừng dành,
Cây mai dong tới, cha mẹ đành, em ưng.
*Anh ngó lên trời thấy đám mây bạch,
Ngó xuống rạch thấy cá trạch đỏ đuôi,
Nước chảy xuôi, con cá buôi lội ngược,
Anh mảng thương nàng biết được hay không.
*Anh thương em đút bánh qua rào
Không thương lấy lại gai quào rách lưng.
*Anh thương em anh lấy cẳng anh quèo
Phụ mẫu em biết được, anh la bạn nghèo mình đo chân
*Anh thương em bất luận xấu xinh
Lá giang nấu với cua kình cũng ngon
*Anh thương em bất luận xa gần,
Cầu không tay vịnh anh cũng lần đi qua.
Tình nghĩa:
*Đưa nàng về tới cây trôm,
Quay lưng trở lại sao hôm đứng đầu.
*Đốn cây ai nỡ dứt chồi
Đạo chồng nghĩa vợ giận rồi lại thương.
*Đốt than nướng cá trê vàng
Xách chai mua rượu cho chàng nhậu chơi
*Đã rằng là nghĩa vợ chồng,
Dẫu cho nghiêng núi, cạn sông chẳng dời.
*Đã thương thì thương cho chắc
Đã trục trặc thì trục trặc cho luôn
Đừng như con thỏ nọ nó đứng đầu chuồng
Khi vui giỡn bóng, Khi buồn bỏ đi…
*Đang khi chồng giận mình đi
Hết khi nóng giận đến khi vui vầy
Ngãi nhơn như bát nước đầy
Bưng đi mà đổ hốt rày đặng đâu
*Đêm khuya gà gáy vang trời
Bầm gan nát ruột vi lời em than
*Đông Phù có sông Tô Lịch
Có con người lịch họa phượng, họa rồng
Yêu nhau chẳng quản đèo bòng
Cách mười sông, chín núi cũng một lòng theo anh.
*Đói no có thiếp có chàng
Còn hơn chung đỉnh giàu sang một mình.
*Đói no có vợ có chồng
Chia niêu sẻ đấu, đau lòng nát gan
*Đôi tay cầm con dao vàng
Thác thì chịu thác, quên chàng không quên.