Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Lý luận & Phê bình Văn học
Bình Thơ Sông Hậu
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Sông Hậu" data-source="post: 130095" data-attributes="member: 12918"><p style="text-align: center"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"><strong>MẸ TÔI</strong></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"><strong></strong></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Mẹ còn chi có hơn đâu</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">ngoài lòng nhân đức gối đầu cho con</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Ra sông xuống biển, lên non</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">mấy mươi năm bước nắng giòn bờ vai</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Mưa dầm tê buốt bàn tay</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">mỗi lần Mẹ cấy cuối ngày sang đông</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Lúa reo ngan ngát hương đồng</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">qua bao nhiêu tháng dày công Mẹ gầy</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Mẹ chiu chắt tính từng ngày</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">miếng cơm manh áo con đầy đủ chưa?</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Chạy xuôi chạy ngược sáng trưa</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">con thêm vị ngọt – Mẹ thừa vị cay</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Khi nao con ngủ không say</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Mẹ càng thao thức – lay quay bế bồng</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Con ơi con ngủ cho nồng</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">mỗi ngày mỗi lớn theo dòng thời gian</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Con đừng vội bước nghênh ngang</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">ở đời không thể dễ dàng như mơ</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Lời ru Mẹ đến bây giờ</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">đà thâm thấm mỗi vần thơ con rồi</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Mẹ đi ngày ấy… Mẹ ơi!</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">chiều chiều con đứng con ngồi con trông</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Xa xa biển cả mênh mông</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">thương con - Ai có hơn lòng Mẹ đâu!</span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"><em>Sài Gòn – 08/05/2009</em></span></span></p> <p style="text-align: center"></p><p> <p style="text-align: center"><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Sông Hậu.</span></span></strong></p> <p style="text-align: center"><strong><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></strong></p> <p style="text-align: center"></p><p> <p style="text-align: center"><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"><img src="https://lucbat.com/admin/upload/file/tinhme.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></span></span></strong></p> <p style="text-align: center"><strong><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></strong></p> <p style="text-align: center"><strong><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></strong></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">"Mẹ” là hình ảnh đẹp đẽ, vô cùng ấm áp và thiêng liêng suốt cuộc đời mỗi con người. Tình mẹ, công lao mẹ dành cho con không gì có thể so sánh. Mẹ cũng luôn xứng đáng được đón nhận tấm lòng hiếu nghĩa, sự đền đáp của con không giới hạn. Một chân lý muôn đời “Tình mẫu tử là bất diệt”.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Đã có biết bao nhiêu câu ca dao, dân ca, bài hát, bài thơ, truyện, tranh ảnh... ca ngợi mẹ và tác phẩm nào cũng xúc động, thấm thía. Chúng ta sinh ra ai chẳng có mẹ và tình mẫu tử vốn rất tự nhiên từ thuở trong bụng mẹ. Mẹ là người nuôi ta từ khi còn trứng nước. Mẹ là người đem đến cho ta lời nói yêu thương, lời ru yêu thương từ thuở đầu đời. Đứa trẻ cất tiếng nói đầu tiên cũng thường tiếng gọi “Mẹ”. Tiếng gọi thiêng liêng và hạnh phúc biết nhường nào! Nỗi đau khổ nhất trên đời của ta cũng chính là ngày ta mất mẹ. Nhà thơ Sông Hậu cũng có một người mẹ đáng kính, người mẹ tần tảo của miền quê nghèo khó. Sông Hậu cũng đã phải mang nỗi đau mất mẹ và hình ảnh “Mẹ” vẫn mãi sống trong ký ức và sự biết ơn sâu sắc trong lòng Sông Hậu. Bài thơ “Mẹ” chính là tấm lòng thơm thảo của đứa con hiếu nghĩa kính dâng Mẹ.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Bài thơ viết theo thể lục bát, mang âm điệu ca dao bởi đậm chất trữ tình. Khổ thơ đầu tiên là lời khái quát đầy xúc động:</span></span></p><p> </p><p style="text-align: center"><em> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Mẹ còn chi có hơn đâu</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">ngoài lòng nhân đức gối đầu cho con</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Ra sông xuống biển, lên non</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">mấy mươi năm bước nắng giòn bờ vai</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Câu thơ đầu rưng rưng, nghẹn ngào diễn tả nỗi đau mất mẹ, khát khao mẹ còn sống của tác giả. Mạch cảm xúc tuôn trào từ cảm nhận sâu sắc về tấm lòng và nỗi vất vả của mẹ. Một sự khẳng định đẹp đẽ tấm lòng Mẹ nếu còn sống sẽ mãi chỉ biết dành cho con, không đòi hỏi nhận về mình sự hưởng thụ. Tài sản vô giá và duy nhất mẹ có để dành cho con là lòng nhân đức, là đạo làm người chứ không phải là tiền của nhiều, đất đai rộng. Cả cuộc đời Mẹ tôn thờ chữ “’đức”. Tấm lòng nhân đức ấy có ý nghĩa vô cùng lớn lao trong cuộc đời con, được cụ thể hóa bằng hình ảnh liên tưởng thật độc đáo “gối đầu lên con”. Lòng nhân đức của mẹ mãi là vầng trăng tỏa sáng, dẫn lối con đi. Đó mới là phép màu mẹ cho con sức mạnh vượt qua mọi chông gai thử thách. Đó mới là phép màu mẹ cho con hạnh phúc. Lòng nhân đức của mẹ được vun trồng, xây đắp bằng cả một đời lao động lương thiện, chẳng quản ngại khó khăn vất vả. Các liệt kê, ẩn dụ, hoán dụ “ra sông, xuống biển, lên non... nắng giòn bờ vai” gợi tả, gợi cảm diễn tả sâu sắc nỗi gian truân và nghị lực phi thường của mẹ vì hạnh phúc và tương lai của con.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Từ những hình ảnh khái quát ấy, Mẹ hiện lên thật cụ thể, sống động:</span></span></p><p> </p><p style="text-align: center"><em> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Mưa dầm tê buốt bàn tay</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">mỗi lần Mẹ cấy cuối ngày sang đông</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Lúa reo ngan ngát hương đồng</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">qua bao nhiêu tháng dày công Mẹ gầy</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Hình ảnh tả thực Mẹ còng lưng cấy lúa trong cảnh mưa dầm gió rét tê buốt bàn tay khiến ta không khỏi bùi ngùi xúc động. Ta không chỉ cảm nhận được nỗi khổ của người nông dân mà còn cảm nhận thấy cả nghị lực vượt khó, cả tấm lòng rộng lớn của mẹ đang gieo sự sống và hạnh phúc cho con từ chính bàn tay gầy guộc run rẩy trong mưa rét của mẹ. Ta chợt nhớ đến câu thơ của nhà thơ Tố Hữu trong bài “Bầm ơi”: <em>Mưa phùn ướt áo tứ thân/ Mưa bao nhiêu hạt thương Bầm bấy nhiêu!</em></span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Từ trong bùn lầy, mưa rét ấy, cây lúa lớn lên rồi trổ bông, tỏa hương thơm ngát đồng, Sông Hậu đa cảm nhận thấy cả niềm vui của mẹ trong thành quả lao động vất vả, cảm nhận sâu sắc hương thơm của lúa chính là hương thơm của lòng mẹ.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Nhưng, ngay cả niềm vui được mùa vẫn chưa đủ làm nhẹ đi nỗi vất vả của mẹ:</span></span></p><p> </p><p style="text-align: center"><em> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Mẹ chiu chắt tính từng ngày</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">miếng cơm manh áo con đầy đủ chưa?</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Chạy xuôi chạy ngược sáng trưa</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">con thêm vị ngọt - Mẹ thừa vị cay</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Hàng ngàn năm qua, được sống trên mảnh đất của những vựa lúa nhất nhì thế giới mà cha ông ta có bao giờ được no cơm ấm cật. Thiên tai, dịch bệnh nhiều khi làm mất mùa liên tiếp, khiến cho công sức của nông dân bỏ ra mất trắng. Bởi vậy, có câu:</span></span></p><p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"><em> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Được mùa chớ phụ ngô khoai</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Đến khi thất bát lấy ai bạn cùng?</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Để đảm bảo cho con không bao giờ phải đói rét, mẹ vẫn luôn phải thắt lưng buộc bụng, tằn tiện, tính toán chi li sao cho đạt mức tối thiểu. Suốt đời mẹ chỉ biết nhường nhịn, dành hạnh phúc cho con. Không chỉ là miếng cơm manh áo mà có khi cả trong từng giấc ngủ “Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo cho con”. Cảnh nhà túng bấn, mẹ lại còn phải chạy xuôi chạy ngược vay mượn, chợ búa, làm thuê... miễn sao cho con không phải đói rách. Cũng chính từ trong những gian khổ đó của mẹ, Sông Hậu vô cùng thấm thía “Con thêm vị ngọt - Mẹ thừa đắng cay”. Đây là câu thơ đặc sắc, đậm chất trữ tình nhất. Âm điệu và ý thơ khiến tôi không khỏi rớm lệ cùng tác giả. Bởi, hầu hết chúng đều đã từng được nhận vị ngọt ngào của cuộc sống từ muôn ngàn đắng cay của mẹ. Câu thơ tạo nên hai vế đối lập, giọng điệu bùi ngùi làm nổi bật sự tương phản trong cái logic của lòng mẹ giành cho con. Đọc mấy câu thơ này, ta chợt nhận thấy nét tương đồng trong bài ca dao:</span></span></p><p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"><em> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Con cò mày đi ăn đêm</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Ông ơi ông vớt tôi nao</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Có xáo thì xáo nước trong</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Đừng xáo nước đục đau lòng cò con</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Cả ngày xuôi ngược tần tảo vì miếng cơm manh áo cho con và cả gia đình. Đến đêm về, Mẹ cũng chẳng được an nhàn. Lại lo giặt giũ, xay lúa giã gạo,... Đêm về, Mẹ cũng chẳng yên lòng ngủ ngon giấc bởi còn luôn lo cho giấc ngủ của con. Nhất là những khi con trái gió trở trời, Mẹ trăn trở lo lắng và luôn tìm cách chăm sóc cho con. Mẹ như cánh cò vỗ về bên nôi ấm, nhận riêng mình sự hao mòn , khó nhọc và với Mẹ, Mẹ vẫn cảm thấy hạnh phúc- Hạnh phúc làm Mẹ:</span></span></p><p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"><em> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Khi nao con ngủ không say</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Mẹ càng thao thức - lay quay bế bồng</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Con ơi con ngủ cho nồng</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">mỗi ngày mỗi lớn theo dòng thời gian</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Hóa thân vào lòng Mẹ, Sông Hậu đã thể hiện khá chân thực và xúc động chân dung tấm lòng cha mẹ qua hình tượng Mẹ. Một tấm lòng luôn đau đáu hướng về con. Không chỉ hường về con trong hiện tại mà hướng về con trong cả tương lai:</span></span></p><p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"><em> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Con đừng vội bước nghênh ngang</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">ở đời không thể dễ dàng như mơ</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Lời ru Mẹ đến bây giờ</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">đà thâm thấm mỗi vần thơ con rồi!</span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p> <p style="text-align: center"><em><span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000"></span></span></em></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Mẹ nuôi con không quản hy sinh khó nhọc với mong ước đẹp đẽ tột độ là mong con nên người có đức có tài. “Đức” mới là gốc làm người. Mẹ sẽ rất đau khổ nếu con lớn lên thành kẻ hư hỏng, không có nhân có nghĩa. Lời ru ngọt ngào của mẹ chứa chan cảm xúc, gửi vào con cả lời dặn ân tình, sâu sắc, trở thành sức mạnh lay động hồn con, ảnh hưởng đẹp đẽ với con suốt đời. Sông Hậu nhớ mãi lời ru ấy, thấm thía lời dặn ân tình của Mẹ và đã sống xứng đáng với công lao và tấm lòng của Mẹ. Những vần thơ thấm đẫm âm điệu lời ru của mẹ, thấm đẫm tình Mẹ của Sông Hậu chính là bông hồng đẹp nhất của nhà thơ dâng lên tặng Mẹ.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">Đến khổ thơ cuối, Sông Hậu trở về vị trí của người con thổn thức, nghẹn ngào cất lên tiếng gọi “Mẹ ơi!” tha thiết. Tiếng gọi của sâu thẳm tâm linh khóc thương cho cuộc đời khó nhọc của Mẹ, muốn Mẹ sống lại để được đáp đền mà không thể được nữa. Tình Mẹ, hình bóng Mẹ đã hòa vào vũ trụ bao la, với sông núi, biển cả. Đó cũng chính là những liên tưởng ẩn dụ đẹp đẽ ca ngợi sự bất tử của Mẹ. Sự bất tử trong cõi trời đất. Sự bất tử trong lòng đứa con yêu.</span></span></p><p> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">“Mẹ” là một bài thơ hay và xúc động. Bài thơ là nén nhang tâm thành kính nhất, là bông hồng đẹp đẽ nhất, thơm thảo nhất của nhà thơ Sông Hậu cũng như của mỗi chúng ta khi nghĩ về “Mẹ”.</span></span></p><p style="text-align: center"> <span style="font-size: 15px"></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"></span></p> <p style="text-align: center"><strong><em> <span style="font-size: 15px"><span style="color: #800000">(Nguồn: Diễn đàn Người Sài Gòn)</span></span></em></strong></p> <p style="text-align: center"></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Sông Hậu, post: 130095, member: 12918"] [CENTER] [SIZE=4][COLOR=#800000][B]MẸ TÔI [/B] Mẹ còn chi có hơn đâu ngoài lòng nhân đức gối đầu cho con Ra sông xuống biển, lên non mấy mươi năm bước nắng giòn bờ vai Mưa dầm tê buốt bàn tay mỗi lần Mẹ cấy cuối ngày sang đông Lúa reo ngan ngát hương đồng qua bao nhiêu tháng dày công Mẹ gầy Mẹ chiu chắt tính từng ngày miếng cơm manh áo con đầy đủ chưa? Chạy xuôi chạy ngược sáng trưa con thêm vị ngọt – Mẹ thừa vị cay Khi nao con ngủ không say Mẹ càng thao thức – lay quay bế bồng Con ơi con ngủ cho nồng mỗi ngày mỗi lớn theo dòng thời gian Con đừng vội bước nghênh ngang ở đời không thể dễ dàng như mơ Lời ru Mẹ đến bây giờ đà thâm thấm mỗi vần thơ con rồi Mẹ đi ngày ấy… Mẹ ơi! chiều chiều con đứng con ngồi con trông Xa xa biển cả mênh mông thương con - Ai có hơn lòng Mẹ đâu! [I]Sài Gòn – 08/05/2009[/I][/COLOR][/SIZE] [/CENTER] [CENTER][B] [SIZE=4][COLOR=#800000]Sông Hậu. [/COLOR][/SIZE][/B] [/CENTER] [CENTER][B] [SIZE=4][COLOR=#800000][IMG]https://lucbat.com/admin/upload/file/tinhme.jpg[/IMG] [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER] [SIZE=4][COLOR=#800000]"Mẹ” là hình ảnh đẹp đẽ, vô cùng ấm áp và thiêng liêng suốt cuộc đời mỗi con người. Tình mẹ, công lao mẹ dành cho con không gì có thể so sánh. Mẹ cũng luôn xứng đáng được đón nhận tấm lòng hiếu nghĩa, sự đền đáp của con không giới hạn. Một chân lý muôn đời “Tình mẫu tử là bất diệt”.[/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=#800000]Đã có biết bao nhiêu câu ca dao, dân ca, bài hát, bài thơ, truyện, tranh ảnh... ca ngợi mẹ và tác phẩm nào cũng xúc động, thấm thía. Chúng ta sinh ra ai chẳng có mẹ và tình mẫu tử vốn rất tự nhiên từ thuở trong bụng mẹ. Mẹ là người nuôi ta từ khi còn trứng nước. Mẹ là người đem đến cho ta lời nói yêu thương, lời ru yêu thương từ thuở đầu đời. Đứa trẻ cất tiếng nói đầu tiên cũng thường tiếng gọi “Mẹ”. Tiếng gọi thiêng liêng và hạnh phúc biết nhường nào! Nỗi đau khổ nhất trên đời của ta cũng chính là ngày ta mất mẹ. Nhà thơ Sông Hậu cũng có một người mẹ đáng kính, người mẹ tần tảo của miền quê nghèo khó. Sông Hậu cũng đã phải mang nỗi đau mất mẹ và hình ảnh “Mẹ” vẫn mãi sống trong ký ức và sự biết ơn sâu sắc trong lòng Sông Hậu. Bài thơ “Mẹ” chính là tấm lòng thơm thảo của đứa con hiếu nghĩa kính dâng Mẹ.[/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=#800000]Bài thơ viết theo thể lục bát, mang âm điệu ca dao bởi đậm chất trữ tình. Khổ thơ đầu tiên là lời khái quát đầy xúc động:[/COLOR][/SIZE] [CENTER][I] [SIZE=4][COLOR=#800000]Mẹ còn chi có hơn đâu ngoài lòng nhân đức gối đầu cho con Ra sông xuống biển, lên non mấy mươi năm bước nắng giòn bờ vai [/COLOR][/SIZE][/I][/CENTER] [SIZE=4][COLOR=#800000]Câu thơ đầu rưng rưng, nghẹn ngào diễn tả nỗi đau mất mẹ, khát khao mẹ còn sống của tác giả. Mạch cảm xúc tuôn trào từ cảm nhận sâu sắc về tấm lòng và nỗi vất vả của mẹ. Một sự khẳng định đẹp đẽ tấm lòng Mẹ nếu còn sống sẽ mãi chỉ biết dành cho con, không đòi hỏi nhận về mình sự hưởng thụ. Tài sản vô giá và duy nhất mẹ có để dành cho con là lòng nhân đức, là đạo làm người chứ không phải là tiền của nhiều, đất đai rộng. Cả cuộc đời Mẹ tôn thờ chữ “’đức”. Tấm lòng nhân đức ấy có ý nghĩa vô cùng lớn lao trong cuộc đời con, được cụ thể hóa bằng hình ảnh liên tưởng thật độc đáo “gối đầu lên con”. Lòng nhân đức của mẹ mãi là vầng trăng tỏa sáng, dẫn lối con đi. Đó mới là phép màu mẹ cho con sức mạnh vượt qua mọi chông gai thử thách. Đó mới là phép màu mẹ cho con hạnh phúc. Lòng nhân đức của mẹ được vun trồng, xây đắp bằng cả một đời lao động lương thiện, chẳng quản ngại khó khăn vất vả. Các liệt kê, ẩn dụ, hoán dụ “ra sông, xuống biển, lên non... nắng giòn bờ vai” gợi tả, gợi cảm diễn tả sâu sắc nỗi gian truân và nghị lực phi thường của mẹ vì hạnh phúc và tương lai của con.[/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=#800000]Từ những hình ảnh khái quát ấy, Mẹ hiện lên thật cụ thể, sống động:[/COLOR][/SIZE] [CENTER][I] [SIZE=4][COLOR=#800000]Mưa dầm tê buốt bàn tay mỗi lần Mẹ cấy cuối ngày sang đông Lúa reo ngan ngát hương đồng qua bao nhiêu tháng dày công Mẹ gầy [/COLOR][/SIZE][/I][/CENTER] [SIZE=4][COLOR=#800000]Hình ảnh tả thực Mẹ còng lưng cấy lúa trong cảnh mưa dầm gió rét tê buốt bàn tay khiến ta không khỏi bùi ngùi xúc động. Ta không chỉ cảm nhận được nỗi khổ của người nông dân mà còn cảm nhận thấy cả nghị lực vượt khó, cả tấm lòng rộng lớn của mẹ đang gieo sự sống và hạnh phúc cho con từ chính bàn tay gầy guộc run rẩy trong mưa rét của mẹ. Ta chợt nhớ đến câu thơ của nhà thơ Tố Hữu trong bài “Bầm ơi”: [I]Mưa phùn ướt áo tứ thân/ Mưa bao nhiêu hạt thương Bầm bấy nhiêu![/I][/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=#800000]Từ trong bùn lầy, mưa rét ấy, cây lúa lớn lên rồi trổ bông, tỏa hương thơm ngát đồng, Sông Hậu đa cảm nhận thấy cả niềm vui của mẹ trong thành quả lao động vất vả, cảm nhận sâu sắc hương thơm của lúa chính là hương thơm của lòng mẹ.[/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=#800000]Nhưng, ngay cả niềm vui được mùa vẫn chưa đủ làm nhẹ đi nỗi vất vả của mẹ:[/COLOR][/SIZE] [CENTER][I] [SIZE=4][COLOR=#800000]Mẹ chiu chắt tính từng ngày miếng cơm manh áo con đầy đủ chưa? Chạy xuôi chạy ngược sáng trưa con thêm vị ngọt - Mẹ thừa vị cay [/COLOR][/SIZE][/I][/CENTER] [SIZE=4][COLOR=#800000]Hàng ngàn năm qua, được sống trên mảnh đất của những vựa lúa nhất nhì thế giới mà cha ông ta có bao giờ được no cơm ấm cật. Thiên tai, dịch bệnh nhiều khi làm mất mùa liên tiếp, khiến cho công sức của nông dân bỏ ra mất trắng. Bởi vậy, có câu:[/COLOR][/SIZE] [CENTER] [I] [SIZE=4][COLOR=#800000]Được mùa chớ phụ ngô khoai Đến khi thất bát lấy ai bạn cùng? [/COLOR][/SIZE][/I][/CENTER] [SIZE=4][COLOR=#800000]Để đảm bảo cho con không bao giờ phải đói rét, mẹ vẫn luôn phải thắt lưng buộc bụng, tằn tiện, tính toán chi li sao cho đạt mức tối thiểu. Suốt đời mẹ chỉ biết nhường nhịn, dành hạnh phúc cho con. Không chỉ là miếng cơm manh áo mà có khi cả trong từng giấc ngủ “Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo cho con”. Cảnh nhà túng bấn, mẹ lại còn phải chạy xuôi chạy ngược vay mượn, chợ búa, làm thuê... miễn sao cho con không phải đói rách. Cũng chính từ trong những gian khổ đó của mẹ, Sông Hậu vô cùng thấm thía “Con thêm vị ngọt - Mẹ thừa đắng cay”. Đây là câu thơ đặc sắc, đậm chất trữ tình nhất. Âm điệu và ý thơ khiến tôi không khỏi rớm lệ cùng tác giả. Bởi, hầu hết chúng đều đã từng được nhận vị ngọt ngào của cuộc sống từ muôn ngàn đắng cay của mẹ. Câu thơ tạo nên hai vế đối lập, giọng điệu bùi ngùi làm nổi bật sự tương phản trong cái logic của lòng mẹ giành cho con. Đọc mấy câu thơ này, ta chợt nhận thấy nét tương đồng trong bài ca dao:[/COLOR][/SIZE] [CENTER] [I] [SIZE=4][COLOR=#800000]Con cò mày đi ăn đêm Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao Ông ơi ông vớt tôi nao Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng Có xáo thì xáo nước trong Đừng xáo nước đục đau lòng cò con [/COLOR][/SIZE][/I][/CENTER] [SIZE=4][COLOR=#800000]Cả ngày xuôi ngược tần tảo vì miếng cơm manh áo cho con và cả gia đình. Đến đêm về, Mẹ cũng chẳng được an nhàn. Lại lo giặt giũ, xay lúa giã gạo,... Đêm về, Mẹ cũng chẳng yên lòng ngủ ngon giấc bởi còn luôn lo cho giấc ngủ của con. Nhất là những khi con trái gió trở trời, Mẹ trăn trở lo lắng và luôn tìm cách chăm sóc cho con. Mẹ như cánh cò vỗ về bên nôi ấm, nhận riêng mình sự hao mòn , khó nhọc và với Mẹ, Mẹ vẫn cảm thấy hạnh phúc- Hạnh phúc làm Mẹ:[/COLOR][/SIZE] [CENTER] [I] [SIZE=4][COLOR=#800000]Khi nao con ngủ không say Mẹ càng thao thức - lay quay bế bồng Con ơi con ngủ cho nồng mỗi ngày mỗi lớn theo dòng thời gian [/COLOR][/SIZE][/I][/CENTER] [SIZE=4][COLOR=#800000]Hóa thân vào lòng Mẹ, Sông Hậu đã thể hiện khá chân thực và xúc động chân dung tấm lòng cha mẹ qua hình tượng Mẹ. Một tấm lòng luôn đau đáu hướng về con. Không chỉ hường về con trong hiện tại mà hướng về con trong cả tương lai:[/COLOR][/SIZE] [CENTER] [I] [SIZE=4][COLOR=#800000]Con đừng vội bước nghênh ngang ở đời không thể dễ dàng như mơ Lời ru Mẹ đến bây giờ đà thâm thấm mỗi vần thơ con rồi! [/COLOR][/SIZE][/I][/CENTER] [SIZE=4][COLOR=#800000]Mẹ nuôi con không quản hy sinh khó nhọc với mong ước đẹp đẽ tột độ là mong con nên người có đức có tài. “Đức” mới là gốc làm người. Mẹ sẽ rất đau khổ nếu con lớn lên thành kẻ hư hỏng, không có nhân có nghĩa. Lời ru ngọt ngào của mẹ chứa chan cảm xúc, gửi vào con cả lời dặn ân tình, sâu sắc, trở thành sức mạnh lay động hồn con, ảnh hưởng đẹp đẽ với con suốt đời. Sông Hậu nhớ mãi lời ru ấy, thấm thía lời dặn ân tình của Mẹ và đã sống xứng đáng với công lao và tấm lòng của Mẹ. Những vần thơ thấm đẫm âm điệu lời ru của mẹ, thấm đẫm tình Mẹ của Sông Hậu chính là bông hồng đẹp nhất của nhà thơ dâng lên tặng Mẹ.[/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=#800000]Đến khổ thơ cuối, Sông Hậu trở về vị trí của người con thổn thức, nghẹn ngào cất lên tiếng gọi “Mẹ ơi!” tha thiết. Tiếng gọi của sâu thẳm tâm linh khóc thương cho cuộc đời khó nhọc của Mẹ, muốn Mẹ sống lại để được đáp đền mà không thể được nữa. Tình Mẹ, hình bóng Mẹ đã hòa vào vũ trụ bao la, với sông núi, biển cả. Đó cũng chính là những liên tưởng ẩn dụ đẹp đẽ ca ngợi sự bất tử của Mẹ. Sự bất tử trong cõi trời đất. Sự bất tử trong lòng đứa con yêu.[/COLOR][/SIZE] [SIZE=4][COLOR=#800000]“Mẹ” là một bài thơ hay và xúc động. Bài thơ là nén nhang tâm thành kính nhất, là bông hồng đẹp đẽ nhất, thơm thảo nhất của nhà thơ Sông Hậu cũng như của mỗi chúng ta khi nghĩ về “Mẹ”.[/COLOR][/SIZE] [CENTER] [SIZE=4] [/SIZE][/CENTER] [CENTER][B][I] [SIZE=4][COLOR=#800000](Nguồn: Diễn đàn Người Sài Gòn)[/COLOR][/SIZE][/I][/B] [/CENTER] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Lý luận & Phê bình Văn học
Bình Thơ Sông Hậu
Top