Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 11
Tràng giang - Huy Cận
Bình giảng bài thơ Tràng Giang của Huy Cận
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Bạch Việt" data-source="post: 69454" data-attributes="member: 34765"><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><strong>Bình giảng bài thơ Tràng Giang của Huy Cận </strong></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span><p style="text-align: center"><p style="text-align: left"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">“Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Nắng xuống, trời lên sâu chót vót</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Sông dài, trời rộng, bến cô liêu”.</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000"></span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Từ dòng sông, sóng gợn, con thuyền xuôi mái và cành củi khô bập bềnh trôi dạt trên sóng… ở khổ một, Huy Cận nói đến cảnh tràng giang một buổi chiều mênh mông, vắng vẻ. Giọng thơ nhè nhẹ man mác buồn. Không gian nghệ thuật được mở rộng về đôi bờ và bầu trời. Những cồn cát thưa thớt nhấp nhô “lơ thơ” như nối tiếp mãi dài ra. Gió chiều nhè nhẹ thổi “đìu hiu” gợi buồn khôn xiết kể. Hai chữ “đìu hiu” gợi nhớ trong lòng người đọc một vần thơ cổ:</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000"></span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">“Non Kì quạnh quẽ trăng treo,</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Bến Phì gió thổi đìu hiu mấy gò”.</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">(Chinh phụ ngâm)</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000"></span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Làng xóm đôi bờ sông, trong buổi chiều tàn cũng rất vắng lặng. Một chút âm thanh nhỏ bé lao xao trong khoảnh khắc tan chợ, vãn chợ ở đâu đây, ở từ một làng xa vẳng đến. Lấy động để tả tĩnh, câu thơ “Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều” đã làm nổi bật sự ngạc nhiên, chút bâng khuâng của người lữ khách về cái vắng vẻ, cái hoang vắng của đôi bờ tràng giang. Các nhà thơ mới coi trọng tính nhạc trong thơ, vận dụng nghệ thuật phối âm, hòa thanh rất thần tình, tạo nên những vần thơ giàu âm điệu, nhạc điệu, đọc lên nghe rất thích. Hai câu thơ đầu đoạn có điệp âm “lơ thơ” và “đìu hiu”, có vần lưng: “nhỏ – gió”, có vần chân: “hiu – chiều”. Câu thơ của Huy Cận làm ta liên tưởng đến câu thơ của Xuân Diệu:</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000"></span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">“Con đường nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Lả lả cành hoang nắng trở chiều”…</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">(Thơ duyên)</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000"></span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Các điệp thanh: “nhỏ nhỏ”, “xiêu xiêu”, “lả lả”; các vần thơ, như vần lưng “nhỏ” với “gió”, vần chân “xiêu” với “chiều”. Những vần thơ “tươi nhạc tươi vần” ấy đã trở thành câu thơ trong trí nhớ của hàng triệu con người yêu thích văn học</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000"></span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Trở lại đoạn thơ trong bài “Tràng giang” của Huy Cận, ta như được nhập hồn mình vào cõi vũ trụ mênh mông và bao la. Trời đã về chiều. Nắng từ trên cao chiếu rọi xuống làm hiện ra những khoảng sâu thăm thẳm trên bầu trời. Vẻ đẹp của bầu trời thu quê hương ta đã trở thành vẻ đẹp của thi ca dân tộc: “Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao” (Thu vịnh); “Trời cao xanh ngắt – Ô kìa…” (Tiếng sáo Thiên Thai); “Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng” (Xuân Diệu). Thi sĩ Huy Cận lại nhận diện bầu trời không phải là cao mà là sâu, “sâu chót vót”</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000"></span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">“Nắng xuống / trời lên sâu chót vót”</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000"></span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Bầu trời và lòng sông “sóng gợn” là không gian hai chiều, rộng và cao, sâu. Trời cao thăm thẳm, rộng mênh mông in xuống, soi xuống lòng sông. Người ta thường nói “cao chót vót” và “sâu thăm thẳm”, nhưng Huy Cận lại cảm nhận là “sâu chót vót” vừa để làm nổi bật hai vế tiểu đối: “nắng xuống” // “trời lên”, vừa gây ấn tượng về cái bao la, mênh mông đến rợn ngợp của không gian vũ trụ vô tận, và cũng là nỗi buồn như vô tận trong lòng người. Khách li hương càng cảm thấy nhỏ bé, lẻ loi và cô đơn trước không gian vô hạn của vũ trụ. Dòng sông như dài thêm ra, bầu trời như rộng thêm ra, bến đò (hay bến lòng?) như cô liêu hơn, xa vắng, quạnh hiu hơn. Lời đề từ nhà thơ đã viết: “Bâng khuâng trời rộng, nhớ sông dài”, cảm hứng ấy đã được láy lại ở câu thơ số 8, mở ra một trường liên tưởng đầy ám ảnh về vũ trụ thì vô hạn vô cùng, còn kiếp người thì nhỏ bé, hữu hạn:</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000"></span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">“Sông dài, trời rộng, bến cô liêu”.</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000"></span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #000000">Cảnh sắc tràng giang được nói đến trong đoạn thơ là một không gian nghệ thuật đẹp mà buồn. Vẻ đẹp của những dòng sông trên mọi miền đất nước hội tụ trong tâm hồn thi nhân. Vẻ đẹp của tình yêu quê hương, tình yêu sông núi. Tình yêu đó mang nỗi buồn sông núi, nỗi buồn về đất nước của Huy Cận, của thế hệ các nhà thơ thời tiền chiến. “Tràng giang” đã hợp lưu trong lòng người hơn 60 năm rồi. Đọc đoạn thơ trên, ta mới thấu hiểu nỗi lòng thi nhân trước cách mạng: “Chàng Huy Cận khi xưa hay sầu lắm…”.</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span><p style="text-align: right"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Sưu tầm</span></span></p> <p style="text-align: right"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p> <p style="text-align: right"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span><p style="text-align: left"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: DarkRed">* Nếu các bạn không xem được bài trực tiếp trên Diễn đàn, xin vui lòng click vào chữ Download File để tải về máy. Chúc các bạn học tốt!</span></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p> </p> </p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Bạch Việt, post: 69454, member: 34765"] [SIZE=4][FONT=arial][B]Bình giảng bài thơ Tràng Giang của Huy Cận [/B] [/FONT][/SIZE][CENTER][LEFT] [SIZE=4][FONT=arial][COLOR=#000000]“Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu[/COLOR] [COLOR=#000000]Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều[/COLOR] [COLOR=#000000]Nắng xuống, trời lên sâu chót vót[/COLOR] [COLOR=#000000]Sông dài, trời rộng, bến cô liêu”. [/COLOR] [COLOR=#000000]Từ dòng sông, sóng gợn, con thuyền xuôi mái và cành củi khô bập bềnh trôi dạt trên sóng… ở khổ một, Huy Cận nói đến cảnh tràng giang một buổi chiều mênh mông, vắng vẻ. Giọng thơ nhè nhẹ man mác buồn. Không gian nghệ thuật được mở rộng về đôi bờ và bầu trời. Những cồn cát thưa thớt nhấp nhô “lơ thơ” như nối tiếp mãi dài ra. Gió chiều nhè nhẹ thổi “đìu hiu” gợi buồn khôn xiết kể. Hai chữ “đìu hiu” gợi nhớ trong lòng người đọc một vần thơ cổ: [/COLOR] [COLOR=#000000]“Non Kì quạnh quẽ trăng treo,[/COLOR] [COLOR=#000000]Bến Phì gió thổi đìu hiu mấy gò”.[/COLOR] [COLOR=#000000](Chinh phụ ngâm) [/COLOR] [COLOR=#000000]Làng xóm đôi bờ sông, trong buổi chiều tàn cũng rất vắng lặng. Một chút âm thanh nhỏ bé lao xao trong khoảnh khắc tan chợ, vãn chợ ở đâu đây, ở từ một làng xa vẳng đến. Lấy động để tả tĩnh, câu thơ “Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều” đã làm nổi bật sự ngạc nhiên, chút bâng khuâng của người lữ khách về cái vắng vẻ, cái hoang vắng của đôi bờ tràng giang. Các nhà thơ mới coi trọng tính nhạc trong thơ, vận dụng nghệ thuật phối âm, hòa thanh rất thần tình, tạo nên những vần thơ giàu âm điệu, nhạc điệu, đọc lên nghe rất thích. Hai câu thơ đầu đoạn có điệp âm “lơ thơ” và “đìu hiu”, có vần lưng: “nhỏ – gió”, có vần chân: “hiu – chiều”. Câu thơ của Huy Cận làm ta liên tưởng đến câu thơ của Xuân Diệu: [/COLOR] [COLOR=#000000]“Con đường nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu[/COLOR] [COLOR=#000000]Lả lả cành hoang nắng trở chiều”…[/COLOR] [COLOR=#000000](Thơ duyên) [/COLOR] [COLOR=#000000]Các điệp thanh: “nhỏ nhỏ”, “xiêu xiêu”, “lả lả”; các vần thơ, như vần lưng “nhỏ” với “gió”, vần chân “xiêu” với “chiều”. Những vần thơ “tươi nhạc tươi vần” ấy đã trở thành câu thơ trong trí nhớ của hàng triệu con người yêu thích văn học [/COLOR] [COLOR=#000000]Trở lại đoạn thơ trong bài “Tràng giang” của Huy Cận, ta như được nhập hồn mình vào cõi vũ trụ mênh mông và bao la. Trời đã về chiều. Nắng từ trên cao chiếu rọi xuống làm hiện ra những khoảng sâu thăm thẳm trên bầu trời. Vẻ đẹp của bầu trời thu quê hương ta đã trở thành vẻ đẹp của thi ca dân tộc: “Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao” (Thu vịnh); “Trời cao xanh ngắt – Ô kìa…” (Tiếng sáo Thiên Thai); “Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng” (Xuân Diệu). Thi sĩ Huy Cận lại nhận diện bầu trời không phải là cao mà là sâu, “sâu chót vót” [/COLOR] [COLOR=#000000]“Nắng xuống / trời lên sâu chót vót” [/COLOR] [COLOR=#000000]Bầu trời và lòng sông “sóng gợn” là không gian hai chiều, rộng và cao, sâu. Trời cao thăm thẳm, rộng mênh mông in xuống, soi xuống lòng sông. Người ta thường nói “cao chót vót” và “sâu thăm thẳm”, nhưng Huy Cận lại cảm nhận là “sâu chót vót” vừa để làm nổi bật hai vế tiểu đối: “nắng xuống” // “trời lên”, vừa gây ấn tượng về cái bao la, mênh mông đến rợn ngợp của không gian vũ trụ vô tận, và cũng là nỗi buồn như vô tận trong lòng người. Khách li hương càng cảm thấy nhỏ bé, lẻ loi và cô đơn trước không gian vô hạn của vũ trụ. Dòng sông như dài thêm ra, bầu trời như rộng thêm ra, bến đò (hay bến lòng?) như cô liêu hơn, xa vắng, quạnh hiu hơn. Lời đề từ nhà thơ đã viết: “Bâng khuâng trời rộng, nhớ sông dài”, cảm hứng ấy đã được láy lại ở câu thơ số 8, mở ra một trường liên tưởng đầy ám ảnh về vũ trụ thì vô hạn vô cùng, còn kiếp người thì nhỏ bé, hữu hạn: [/COLOR] [COLOR=#000000]“Sông dài, trời rộng, bến cô liêu”. [/COLOR] [COLOR=#000000]Cảnh sắc tràng giang được nói đến trong đoạn thơ là một không gian nghệ thuật đẹp mà buồn. Vẻ đẹp của những dòng sông trên mọi miền đất nước hội tụ trong tâm hồn thi nhân. Vẻ đẹp của tình yêu quê hương, tình yêu sông núi. Tình yêu đó mang nỗi buồn sông núi, nỗi buồn về đất nước của Huy Cận, của thế hệ các nhà thơ thời tiền chiến. “Tràng giang” đã hợp lưu trong lòng người hơn 60 năm rồi. Đọc đoạn thơ trên, ta mới thấu hiểu nỗi lòng thi nhân trước cách mạng: “Chàng Huy Cận khi xưa hay sầu lắm…”.[/COLOR] [/FONT][/SIZE][/LEFT] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE][RIGHT] [SIZE=4][FONT=arial]Sưu tầm [/FONT][/SIZE][LEFT] [SIZE=4][FONT=arial][COLOR=DarkRed]* Nếu các bạn không xem được bài trực tiếp trên Diễn đàn, xin vui lòng click vào chữ Download File để tải về máy. Chúc các bạn học tốt![/COLOR] [/FONT][/SIZE][/LEFT] [/RIGHT] [/CENTER] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 11
Tràng giang - Huy Cận
Bình giảng bài thơ Tràng Giang của Huy Cận
Top