19 tuổi, tràn đầy sức xuân phơi phới, giảng đường đại học thênh thang trước mặt nhưng giờ đây tất cả đã khép lại với cô gái ấy.
Ước mơ và khát vọng trở thành một người bình thường dường như đã quá xa vời với một thân thể dúm dó, tật nguyền...
7 giờ sáng 2-4, một chiếc xe du lịch Ford Transit từ đường Lê Duẩn, phường 7 (TP Tuy Hòa) chầm chậm lăn bánh vào trước sân trụ sở TAND tỉnh Phú Yên. Ba người đàn ông cùng một phụ nữ lặng lẽ đẩy cửa xe, khiêng một cô gái trẻ nằm trên chiếc ghế xếp đặt xuống sân. Đó là Lê Thị Hà Tuyên (19 tuổi), được gia đình đưa từ thị trấn Hai Riêng (Sông Hinh) đến TP Tuy Hòa để tham dự phiên xử hình sự sơ thẩm với tư cách là người bị hại trong một vụ án giết người.
Cùng lúc đó, một tổ cảnh sát của Trại tạm giam Công an tỉnh Phú Yên cũng dẫn giải bị cáo Trần Thanh Tùng (21 tuổi) từ xe đặc chủng vào phòng xử án. Hung thủ không chỉ ở cùng địa phương mà còn là người yêu của nạn nhân. Chỉ vì một chút hờn dỗi, ghen tuông bóng gió của gã thanh niên trẻ tuổi, cạn nghĩ đã dẫn tới bi kịch xót thương khi người bị tật nguyền suốt đời, kẻ phải đối mặt với tù tội.
1. Nhìn cô gái trong tình trạng tay chân co rút với những vết thương nổi đỏ loang lổ trên da thịt, nhiều người đã không khỏi cảm thương và bày tỏ chia sẻ trước số phận bất hạnh của nạn nhân.
Bi kịch của cô gái tội nghiệp có gương mặt hồn nhiên, xinh đẹp này bắt đầu từ một buổi sáng giữa năm ngoái. Khi đó, cô vừa tốt nghiệp trung học phổ thông. Ước mơ bước vào giảng đường đại học đã thôi thúc cô tìm thầy luyện thi. Ngày 12-6-2009, cô cùng một người bạn gái đến TP Tuy Hòa.
Thời điểm này, Tùng là sinh viên Trường Cao đẳng Xây dựng số 3, đang thuê phòng trọ cùng một người bạn trai ở phường 7. Biết chuyện người yêu xuống phố ôn thi, Tùng đã thuyết phục bạn tạm nhường phòng trọ cho hai cô gái lưu trú một thời gian ngắn. Ngày 21-6-2009, Tùng trở lại phòng trọ rồi ở đó cùng hai cô gái này.
Bị cáo Trần Thanh Tùng tại phiên xử sơ thẩm
Chỉ ba ngày sau, mâu thuẫn tình cảm giữa Tùng và Hà Tuyên đã phát sinh. Cơn bão lòng trỗi dậy trong tâm tưởng của Tùng khi Hà Tuyên né tránh, không muốn nói chuyện. Chỉ mới có vậy nhưng nghi ngờ Hà Tuyên không còn yêu thương mình nữa, Tùng mưu tính… giết người yêu rồi tự sát.
Suy nghĩ nông cạn, mù quáng đó đã thôi thúc Tùng đi xe máy tới một cửa hàng kinh doanh xăng dầu mua 20.000 đồng xăng. Trở về phòng trọ, Tùng lặng lẽ khóa chốt cửa rồi trút xăng xuống nền nhà phòng trọ. Linh cảm thấy điều chẳng lành, Tuyên bước tới ôm Tùng, ngỏ lời khuyên can nhưng Tùng vẫn đổ phần xăng còn lại lên hai chân của cô. Hoảng sợ, Tuyên chạy ra cửa phòng trọ, chưa kịp mở chốt khóa thì ngọn lửa do Tùng đốt từ chiếc quẹt ga đã bùng cháy khiến cả hai người đều bị bỏng xăng. Vài phút sau, thấy Tuyên nằm bất động trên nền nhà, Tùng mới sực tỉnh, hoảng hốt mở cửa phòng kêu cứu.
Vật vã bao tháng trời ở BV Đa khoa tỉnh Phú Yên rồi BV Chợ Rẫy (TP.HCM), Tuyên phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật đau đớn. Xót thương con gái út, người cha phải xin các bác sĩ phẫu thuật lấy da trên thân thể mình để ghép lên vết thương rỉ máu của Hà Tuyên. Thông qua một tờ báo ở TP.HCM, nhiều bạn đọc đã góp tiền để cứu sinh mệnh cô gái trẻ vô tội. Tuyên thoát chết nhưng tỉ lệ thương tật lên đến 69%.
2. Cũng bị thương tật 32%, Tùng đã bị khởi tố, truy tố về tội giết người. Cho tới thời điểm này, chi phí điều trị vết thương cho Hà Tuyên đã lên đến hơn 240 triệu đồng. Nhìn cô gái nằm co rúm trên ghế xếp đặt phía sau chiếc bàn dành cho người bị hại tại phiên sơ thẩm, không riêng hội đồng xét xử mà cả những người tham dự phiên tòa đều xót thương và trách giận hành vi tội lỗi nông nổi của bị cáo…
Phiên xử cuối cùng cũng khép lại bằng phán quyết phạt Tùng 14 năm tù, nặng hơn mức án đề nghị của đại diện VKS tới ba năm. Ngoài hình phạt tù, tòa còn buộc bị cáo phải bồi thường hơn 228 triệu đồng, mỗi tháng phải trả chi phí nuôi dưỡng, chăm sóc nạn nhân hơn 1 triệu đồng cho đến khi nạn nhân hồi phục sức khỏe.
Trong im lặng, người con gái trẻ ấy chan đầy nước mắt, chan đầy nỗi đau khi cánh cửa cuộc đời đã khép lại. Ước mơ vào đại học và khát vọng trở thành một người bình thường như bao người bình thường khác dường như quá xa vời với một thân thể dúm dó, tật nguyền. Mấy lần tôi đã hướng ống kính về phía cô nhưng rồi không thể nào bấm máy vì e ngại chạm vào nỗi đau quá lớn của cô và người thân.
Phía gia đình bị cáo, nhiều người mắt cũng ngấn lệ. Phần thương cảm cho cô gái, phần lo lắng cho cuộc đời trước mắt của con em họ với một quãng thời gian thi hành án phạt tù rất dài.
Nhìn ba người đàn ông và một phụ nữ lụi cụi khiêng cô gái trên chiếc ghế xếp rời phiên xử, tôi tự hỏi không biết phải làm sao để những bi kịch tình yêu đáng buồn sẽ không xảy ra đối với những đôi bạn trẻ như thế này.
Theo PLTP.
Ước mơ và khát vọng trở thành một người bình thường dường như đã quá xa vời với một thân thể dúm dó, tật nguyền...
7 giờ sáng 2-4, một chiếc xe du lịch Ford Transit từ đường Lê Duẩn, phường 7 (TP Tuy Hòa) chầm chậm lăn bánh vào trước sân trụ sở TAND tỉnh Phú Yên. Ba người đàn ông cùng một phụ nữ lặng lẽ đẩy cửa xe, khiêng một cô gái trẻ nằm trên chiếc ghế xếp đặt xuống sân. Đó là Lê Thị Hà Tuyên (19 tuổi), được gia đình đưa từ thị trấn Hai Riêng (Sông Hinh) đến TP Tuy Hòa để tham dự phiên xử hình sự sơ thẩm với tư cách là người bị hại trong một vụ án giết người.
Cùng lúc đó, một tổ cảnh sát của Trại tạm giam Công an tỉnh Phú Yên cũng dẫn giải bị cáo Trần Thanh Tùng (21 tuổi) từ xe đặc chủng vào phòng xử án. Hung thủ không chỉ ở cùng địa phương mà còn là người yêu của nạn nhân. Chỉ vì một chút hờn dỗi, ghen tuông bóng gió của gã thanh niên trẻ tuổi, cạn nghĩ đã dẫn tới bi kịch xót thương khi người bị tật nguyền suốt đời, kẻ phải đối mặt với tù tội.
1. Nhìn cô gái trong tình trạng tay chân co rút với những vết thương nổi đỏ loang lổ trên da thịt, nhiều người đã không khỏi cảm thương và bày tỏ chia sẻ trước số phận bất hạnh của nạn nhân.
Bi kịch của cô gái tội nghiệp có gương mặt hồn nhiên, xinh đẹp này bắt đầu từ một buổi sáng giữa năm ngoái. Khi đó, cô vừa tốt nghiệp trung học phổ thông. Ước mơ bước vào giảng đường đại học đã thôi thúc cô tìm thầy luyện thi. Ngày 12-6-2009, cô cùng một người bạn gái đến TP Tuy Hòa.
Thời điểm này, Tùng là sinh viên Trường Cao đẳng Xây dựng số 3, đang thuê phòng trọ cùng một người bạn trai ở phường 7. Biết chuyện người yêu xuống phố ôn thi, Tùng đã thuyết phục bạn tạm nhường phòng trọ cho hai cô gái lưu trú một thời gian ngắn. Ngày 21-6-2009, Tùng trở lại phòng trọ rồi ở đó cùng hai cô gái này.
Bị cáo Trần Thanh Tùng tại phiên xử sơ thẩm
Suy nghĩ nông cạn, mù quáng đó đã thôi thúc Tùng đi xe máy tới một cửa hàng kinh doanh xăng dầu mua 20.000 đồng xăng. Trở về phòng trọ, Tùng lặng lẽ khóa chốt cửa rồi trút xăng xuống nền nhà phòng trọ. Linh cảm thấy điều chẳng lành, Tuyên bước tới ôm Tùng, ngỏ lời khuyên can nhưng Tùng vẫn đổ phần xăng còn lại lên hai chân của cô. Hoảng sợ, Tuyên chạy ra cửa phòng trọ, chưa kịp mở chốt khóa thì ngọn lửa do Tùng đốt từ chiếc quẹt ga đã bùng cháy khiến cả hai người đều bị bỏng xăng. Vài phút sau, thấy Tuyên nằm bất động trên nền nhà, Tùng mới sực tỉnh, hoảng hốt mở cửa phòng kêu cứu.
Vật vã bao tháng trời ở BV Đa khoa tỉnh Phú Yên rồi BV Chợ Rẫy (TP.HCM), Tuyên phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật đau đớn. Xót thương con gái út, người cha phải xin các bác sĩ phẫu thuật lấy da trên thân thể mình để ghép lên vết thương rỉ máu của Hà Tuyên. Thông qua một tờ báo ở TP.HCM, nhiều bạn đọc đã góp tiền để cứu sinh mệnh cô gái trẻ vô tội. Tuyên thoát chết nhưng tỉ lệ thương tật lên đến 69%.
2. Cũng bị thương tật 32%, Tùng đã bị khởi tố, truy tố về tội giết người. Cho tới thời điểm này, chi phí điều trị vết thương cho Hà Tuyên đã lên đến hơn 240 triệu đồng. Nhìn cô gái nằm co rúm trên ghế xếp đặt phía sau chiếc bàn dành cho người bị hại tại phiên sơ thẩm, không riêng hội đồng xét xử mà cả những người tham dự phiên tòa đều xót thương và trách giận hành vi tội lỗi nông nổi của bị cáo…
Phiên xử cuối cùng cũng khép lại bằng phán quyết phạt Tùng 14 năm tù, nặng hơn mức án đề nghị của đại diện VKS tới ba năm. Ngoài hình phạt tù, tòa còn buộc bị cáo phải bồi thường hơn 228 triệu đồng, mỗi tháng phải trả chi phí nuôi dưỡng, chăm sóc nạn nhân hơn 1 triệu đồng cho đến khi nạn nhân hồi phục sức khỏe.
Trong im lặng, người con gái trẻ ấy chan đầy nước mắt, chan đầy nỗi đau khi cánh cửa cuộc đời đã khép lại. Ước mơ vào đại học và khát vọng trở thành một người bình thường như bao người bình thường khác dường như quá xa vời với một thân thể dúm dó, tật nguyền. Mấy lần tôi đã hướng ống kính về phía cô nhưng rồi không thể nào bấm máy vì e ngại chạm vào nỗi đau quá lớn của cô và người thân.
Phía gia đình bị cáo, nhiều người mắt cũng ngấn lệ. Phần thương cảm cho cô gái, phần lo lắng cho cuộc đời trước mắt của con em họ với một quãng thời gian thi hành án phạt tù rất dài.
Nhìn ba người đàn ông và một phụ nữ lụi cụi khiêng cô gái trên chiếc ghế xếp rời phiên xử, tôi tự hỏi không biết phải làm sao để những bi kịch tình yêu đáng buồn sẽ không xảy ra đối với những đôi bạn trẻ như thế này.
Theo PLTP.