Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Bên Nhau Trọn Đời - Cố Mạn
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="h2y3" data-source="post: 83213" data-attributes="member: 24070"><p>Hình như không thấy Mặc Sênh khi đó đang đứng sững người không có phản ứng gì, Ưng Quân lướt qua Mặc Sênh đến bên Lâm Tường Hòa nói rất lịch sự: </p><p>- Thì ra là chủ tịch Lâm, đang định ngày mai đến thăm ông, không ngờ gặp ở đây. </p><p>Lâm Tường Hòa ngạc nhiên xen lẫn phấn khởi nói: </p><p>- Không dám, không dám, cảm ơn giám đốc Ưng Quân chiếu cố, vậy mà vừa rồi Ưng phu nhân lại bảo tôi nhận nhầm người - Ông ta chỉ Mặc Sênh đứng bên. </p><p>Ưng Quân liếc nhìn Mặc Sênh, mỉm cười: </p><p>- Hơi giống. Nhưng vợ tôi đang đi nghỉ ở Thụy Sỹ, mắt của chủ tịch Lâm có phải có vấn đề không? </p><p>- Thật thế sao? - Lâm Tường Hòa nhìn Mặc Sênh đầy nghi hoặc, miệng lắp bắp: - Đúng thế, đúng thế, bây giờ tôi mới thấy là không giống lắm - Nói đoạn, cúi gập người về phía Mặc Sênh - Xin lỗi. Tôi nhầm, xin lỗi, thật đáng tiếc. </p><p>Mặc Sênh bối rối lắc đầu. </p><p>- May mắn gặp nhau ở đây, nếu chủ tịch Lâm không ngại, xin mời dùng bữa với chúng tôi. </p><p>- Đương nhiên, đương nhiên. </p><p>Sau đó hai người sánh vai nhau đi ra. </p><p>Mặc Sênh ngẩng đầu, mắt tối sầm, Dĩ Thâm nhìn theo hai người đàn ông. Cảm thấy ánh mắt bất an của Mặc Sênh, Dĩ Thâm nghiêng đầu về phía chị, giọng nói dịu dàng pha chút bông đùa nhưng vẫn nghiêm túc. </p><p>- Nghĩ đi, xem về nhà viết bản kiểm điểm thế nào. </p><p>Mặc Sênh ngây người nhìn anh, cúi đầu không nói. </p><p>Dĩ Thâm đón điếu thuốc từ tay Viêm, lại quay sang Mặc Sênh: </p><p>- Sao lại qua đường kiểu đó, đã nhắc rồi sao vẫn quên? </p><p>… </p><p>Ưng Quân và những người cùng đi rẽ sang hành lang bên trái, đúng lúc sắp khuất sau bức tường anh bất chợt quay đầu nhìn về phía Mặc Sênh, cùng lúc Dĩ Thâm ngước nhìn. Ánh mắt hai người đàn ông gặp nhau. </p><p>Sự việc này càng khiến những người trong nhóm Dĩ Thâm cảm thấy hình như có gì uẩn khúc trong quan hệ của Mặc Sênh và người đàn ông vốn là cựu sinh viên của trường, giờ đang nổi tiếng bởi sự thành đạt và món tiền khổng lồ ủng hộ trường cũ, nhưng thấy Dĩ Thâm hoàn toàn bình thản như không có chuyện gì, nên cũng không quan tâm nữa bắt đầu chuyện trò sôi nổi. Họ đều biết Ưng Quân và sự thành đạt của anh trên đất Mỹ, cảm thấy Mặc Sênh và anh ta có khoảng cách, nếu họ đúng là vợ chồng mới là chuyện lạ. </p><p>Khách sạn đã tìm được bàn cho nhóm, trưởng ban lễ tân của khách sạn rối rít xin lỗi, ngỏ ý để tạ lỗi họ sẽ giảm giá mười phần trăm. </p><p>- Vậy là tiết kiệm được mấy trăm - Viêm phấn khởi cười hà hà. </p><p>Không khí trên bàn tiệc đặc biệt sôi nổi, mọi người đua nhau nhắc lại chuyện xưa. Mặc Sênh tâm trạng nặng nề, mọi người xung quanh ai nấy đều vui vẻ nhưng chị không sao cười được. Có người thậm chí còn nhắc chuyện Mặc Sênh trả lời câu hỏi của giáo sư Chu trong giờ giảng pháp luật. </p><p>Mặc Sênh lúng túng hỏi nhỏ Dĩ Thâm: </p><p>- Sao họ biết, họ đâu cùng khóa với anh. </p><p>Dĩ Thâm mỉm cười: </p><p>- Em không biết em rất nổi tiếng ở khoa anh sao? </p><p>Số là, giáo sư Chu khi lên lớp cho các khóa sau thường nhắc lại chuyện đó, ông kể khóa trước có một cô gai theo người yêu lên lớp nghe giảng, bị giáo sư gọi trả lời câu hỏi, kết quả là… Giáo sư kể rất sinh động hấp dẫn làm sinh viên được trận cười thoải mái. </p><p>Về sau thậm chí có thầy giáo vốn không quen Dĩ Thâm lắm đã hỏi anh với vẻ thân mật: </p><p>- Cậu chính là bạn trai của cô gái mà giáo sư Chu hay nhắc đến phải không? Sao không thấy cô ta nhỉ? </p><p>Lúc đó Mặc Sênh đã không còn ở trường nữa. </p><p>Dĩ Thâm bị Viêm chuốc mấy chén đã vào nhà vệ sinh. </p><p>Khi đẩy cửa nhà vệ sinh bước vào, bên trong đã có người. </p><p>Một người đàn ông đứng trước bồn rửa tay, khi Dĩ Thâm bước vào, anh ta quay đầu lại, đứng thẳng người. </p><p>Dĩ Thâm dừng chân bắt gặp ánh mắt người đàn ông trong gương – Ưng Quân. </p><p>Trong một thoáng bầu không khí im lặng bao trùm lên hai người. </p><p>- Hà Dĩ Thâm - Lát sau Ưng Quân lên tiếng trước - Đã sớm nghe đại danh. </p><p>Không dám Dĩ Thâm nhìn thẳng Ưng Quân: </p><p>- Ưng tiên sinh mới vang danh bốn biển. </p><p>- Sao anh không hỏi vì sao tôi biết tên anh? - Ưng Quân tắt vòi nước, quay người đối diện với Dĩ Thâm, ánh mắt dịu dàng như mắt nai hoàn toàn không phù hợp với hình ảnh trang nghiêm của anh ta. </p><p>Ưng Quân nói: </p><p>- Vợ trước của tôi đã tìm ra cái tên đó bằng công cụ tìm kiếm dữ liệu do tôi sáng chế. </p><p>***</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="h2y3, post: 83213, member: 24070"] Hình như không thấy Mặc Sênh khi đó đang đứng sững người không có phản ứng gì, Ưng Quân lướt qua Mặc Sênh đến bên Lâm Tường Hòa nói rất lịch sự: - Thì ra là chủ tịch Lâm, đang định ngày mai đến thăm ông, không ngờ gặp ở đây. Lâm Tường Hòa ngạc nhiên xen lẫn phấn khởi nói: - Không dám, không dám, cảm ơn giám đốc Ưng Quân chiếu cố, vậy mà vừa rồi Ưng phu nhân lại bảo tôi nhận nhầm người - Ông ta chỉ Mặc Sênh đứng bên. Ưng Quân liếc nhìn Mặc Sênh, mỉm cười: - Hơi giống. Nhưng vợ tôi đang đi nghỉ ở Thụy Sỹ, mắt của chủ tịch Lâm có phải có vấn đề không? - Thật thế sao? - Lâm Tường Hòa nhìn Mặc Sênh đầy nghi hoặc, miệng lắp bắp: - Đúng thế, đúng thế, bây giờ tôi mới thấy là không giống lắm - Nói đoạn, cúi gập người về phía Mặc Sênh - Xin lỗi. Tôi nhầm, xin lỗi, thật đáng tiếc. Mặc Sênh bối rối lắc đầu. - May mắn gặp nhau ở đây, nếu chủ tịch Lâm không ngại, xin mời dùng bữa với chúng tôi. - Đương nhiên, đương nhiên. Sau đó hai người sánh vai nhau đi ra. Mặc Sênh ngẩng đầu, mắt tối sầm, Dĩ Thâm nhìn theo hai người đàn ông. Cảm thấy ánh mắt bất an của Mặc Sênh, Dĩ Thâm nghiêng đầu về phía chị, giọng nói dịu dàng pha chút bông đùa nhưng vẫn nghiêm túc. - Nghĩ đi, xem về nhà viết bản kiểm điểm thế nào. Mặc Sênh ngây người nhìn anh, cúi đầu không nói. Dĩ Thâm đón điếu thuốc từ tay Viêm, lại quay sang Mặc Sênh: - Sao lại qua đường kiểu đó, đã nhắc rồi sao vẫn quên? … Ưng Quân và những người cùng đi rẽ sang hành lang bên trái, đúng lúc sắp khuất sau bức tường anh bất chợt quay đầu nhìn về phía Mặc Sênh, cùng lúc Dĩ Thâm ngước nhìn. Ánh mắt hai người đàn ông gặp nhau. Sự việc này càng khiến những người trong nhóm Dĩ Thâm cảm thấy hình như có gì uẩn khúc trong quan hệ của Mặc Sênh và người đàn ông vốn là cựu sinh viên của trường, giờ đang nổi tiếng bởi sự thành đạt và món tiền khổng lồ ủng hộ trường cũ, nhưng thấy Dĩ Thâm hoàn toàn bình thản như không có chuyện gì, nên cũng không quan tâm nữa bắt đầu chuyện trò sôi nổi. Họ đều biết Ưng Quân và sự thành đạt của anh trên đất Mỹ, cảm thấy Mặc Sênh và anh ta có khoảng cách, nếu họ đúng là vợ chồng mới là chuyện lạ. Khách sạn đã tìm được bàn cho nhóm, trưởng ban lễ tân của khách sạn rối rít xin lỗi, ngỏ ý để tạ lỗi họ sẽ giảm giá mười phần trăm. - Vậy là tiết kiệm được mấy trăm - Viêm phấn khởi cười hà hà. Không khí trên bàn tiệc đặc biệt sôi nổi, mọi người đua nhau nhắc lại chuyện xưa. Mặc Sênh tâm trạng nặng nề, mọi người xung quanh ai nấy đều vui vẻ nhưng chị không sao cười được. Có người thậm chí còn nhắc chuyện Mặc Sênh trả lời câu hỏi của giáo sư Chu trong giờ giảng pháp luật. Mặc Sênh lúng túng hỏi nhỏ Dĩ Thâm: - Sao họ biết, họ đâu cùng khóa với anh. Dĩ Thâm mỉm cười: - Em không biết em rất nổi tiếng ở khoa anh sao? Số là, giáo sư Chu khi lên lớp cho các khóa sau thường nhắc lại chuyện đó, ông kể khóa trước có một cô gai theo người yêu lên lớp nghe giảng, bị giáo sư gọi trả lời câu hỏi, kết quả là… Giáo sư kể rất sinh động hấp dẫn làm sinh viên được trận cười thoải mái. Về sau thậm chí có thầy giáo vốn không quen Dĩ Thâm lắm đã hỏi anh với vẻ thân mật: - Cậu chính là bạn trai của cô gái mà giáo sư Chu hay nhắc đến phải không? Sao không thấy cô ta nhỉ? Lúc đó Mặc Sênh đã không còn ở trường nữa. Dĩ Thâm bị Viêm chuốc mấy chén đã vào nhà vệ sinh. Khi đẩy cửa nhà vệ sinh bước vào, bên trong đã có người. Một người đàn ông đứng trước bồn rửa tay, khi Dĩ Thâm bước vào, anh ta quay đầu lại, đứng thẳng người. Dĩ Thâm dừng chân bắt gặp ánh mắt người đàn ông trong gương – Ưng Quân. Trong một thoáng bầu không khí im lặng bao trùm lên hai người. - Hà Dĩ Thâm - Lát sau Ưng Quân lên tiếng trước - Đã sớm nghe đại danh. Không dám Dĩ Thâm nhìn thẳng Ưng Quân: - Ưng tiên sinh mới vang danh bốn biển. - Sao anh không hỏi vì sao tôi biết tên anh? - Ưng Quân tắt vòi nước, quay người đối diện với Dĩ Thâm, ánh mắt dịu dàng như mắt nai hoàn toàn không phù hợp với hình ảnh trang nghiêm của anh ta. Ưng Quân nói: - Vợ trước của tôi đã tìm ra cái tên đó bằng công cụ tìm kiếm dữ liệu do tôi sáng chế. *** [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Bên Nhau Trọn Đời - Cố Mạn
Top