Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Bảy ngày cho mãi mãi - Marc Levy
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="h2y3" data-source="post: 82701" data-attributes="member: 24070"><p><span style="font-family: 'Arial'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Với mái tóc vàng trên một lối đi của khu nghĩa trang cổ tại Praha, tóc nâu khi đang chạy dọc bờ kênh ở Saint-Peterbourg, tóc hung khi chăm chú nhìn tháp Eiffel, tóc ngắn ở Rabat, tóc dài xõa tung trong gió ở Roma, tóc xoăn trên quảng trường Châu Âu ở Madrid, tóc vàng hổ phách trong một ngõ nhỏ ở Tanger, cô gái trong ảnh lúc nào trông cũng tươi tắn. Dù chụp thẳng hay chụp nghiêng, khuôn mặt cô luôn toát ra một vẻ đẹp thiên thần. Băn khoăn, Đức ông chỉ vào một tấm ảnh duy nhất trong đó Zofia để lộ bờ vai: một chi tiết nhỏ đã thu hút sự chú ý của Người.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Đó chỉ là một hình vẻ nhỏ, - Micheal vội vàng nói và đan các ngón tay vào nhau. – Chỉ một đôi cánh bé xíu, một cách làm đỏm, một hình xăm…có thể hơi hiện đại quá chăng? Nhưng chúng ta có thể xóa nó đi được!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Tất nhiên Ta nhìn thấy đó là một đôi cánh, - Đức ông làu bàu. – Cô ta đâu, khi nào Ta có thể gặp cô ta?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Cô ấy đang chờ ở bên ngoài…</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Vậy thì gọi cô ta vào đây!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Micheal bước ra khỏi phòng và đi tìm Zofia. Trên đường quay lại, ông nhồi cho cô một loạt những yêu cầu, Zofia sẽ được gặp Đấng Tối cao và đây là một sự kiện đặc biệt đến nỗi chính bản thân cha đở đầu của cô còn cảm thấy sợ cho cô… vì vậy Zofia cần phải biết kiền chế sự sợ hãi của mình trong suốt buổi gặp. Cô chỉ được phép nghe, trừ khi Đức ông đắt một câu hỏi mà không nối tiếp ngay bằng một câu trả lời. Tuyệt đối không được phép nhìn thẳng vào mắt Người. Micheal lấy hơi và nói tiếp:</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Con buộc ngay tóc lại và thẳng người lên. Còn một điều nữa, nếu như con phải nói, thì phải nhớ kết thúc mỗi câu nói của mình bằng Thưa Đức ông…</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Micheal nhìn kĩ Zofia và mỉm cười.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- …Mà thôi, quên những gì cha vừa nói đi, hãy là chính bản thân con! Dù sao thì đó cũng là điều mà Người thích nhất. Chính vì vậy mà cha đã đề cử con, và chắc chắn cũng chính vì vậy mà Người đã chọn con! Cha mệt mỏi quá rồi, tất cả những chuyện này đều không còn thích hợp với tuổi của cha nữa.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Được chọn để làm gì ạ?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Con sẽ biết ngay thôi, nào, hãy hít một hơi rồi vào đi, hôm nay là một ngày trọng đại đối với con…và con hãy nhổ ngay cái kẹo cao su trong miệng ra cho cha!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Zofia không thể không nghe lời.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Với khuôn mặt như tượng tạc, đôi bàn tay tuyệt đẹp, dáng người tầm thước, giọng nói trầm ấm, trông Chúa trời còn ấn tượng hơn tất cả những gì cô có thể tưởng tượng ra. Cô kín đáo đẩy miếng kẹo cao su xuống dưới lưỡi và cảm thấy một luồng hơi lạnh không thể nào tả nổi đang chạy dọc sống lưng. Đức ông cho phép cô ngồi xuống. Theo như lời cha đỡ đầu của cô (Người dã biết cô gọi Micheal như vậy) thì cô là một trong những thành viên xuất sắc nhất trong ngôi nhà của Chúa. Người sắp giao cho cô một nhiệm vụ quan trọng bậc nhất kể từ khi lập Trung tâm tới nay. Người nhìn cô, cô lập tức cuối thấp đầu.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Micheal sẽ đưa tài liệu cho con và sẽ truyền đạt cho con những yêu cầu cần thiết để hoàn thành tốt những công việc mà con sẽ là người chịu trách nhiệm duy nhất…</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Cô không được phép sai lầm và thời gian có hạn…Cô chỉ có bảy ngày để hoàn thành nhiệm vụ.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- …Hãy phát huy trí tưởng tượng, chứng tỏ khả năng, xem ra thì con có rất nhiều tài năng, ta biết thế. Phải tuyệt đối kín đáo, con là người làm việc rất hiệu quả, ta biết cả điều đó nữa.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Người nói rất rõ ràng, chưa bao giờ có một nhiệm vụ nào ảnh hưởng quan trọng tới Trung tâm như lần này. Chính bản than Người cũng không thể ý thức nổi vì sao Người lại để bị lôi kéo vào một cuộc thách thức khó tin đến vậy.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- …Không, Ta nghĩ là Ta biết tại sao! – Người nói thêm.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Vì tầm quan trọng của vấn đề, cô sẽ chỉ liên lạc với Micheal, và trong trường hợp tối cần thiết hoặc khi không thể liên hệ được với ông, thì cô phải trao đổi thẳng với chính Đức ông. Điều mà Đức ông sắp nói cho cô nghe sẽ không bao giờ được để lọt khỏi đây. Người mở ngăn kéo bàn và bày ra trước mặt cô một tờ giấy viết tay có hai chữ ký đặt cạnh nhau. Nội dung viết trong tờ giấy mô tả rõ nhiệm vụ đặc biệt đang chờ cô:</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Hai thế lực tối cao thống trị thế giới đã không ngừng đối đầu nhau kể từ thời xa xưa. Vì cả hai thế lực đều chưa từng thành công trong việc chi phối hoàn toàn số phận của nhân loại, mỗi bên đều nhận ra rằng mình đã bị cản trở bởi đối phương trong sứ mạng biến đổi thế giới theo cách mà mình cho là mỹ mãn nhất…</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Đức ông cắt ngang trong khi Zofia đang đọc và bình luận:</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Kể từ ngày bị táo mắc ngang cổ họng, Lucifer đã bắt đầu chống lại việc Ta trao Trái đất cho con người. Lão đã không ngừng muốn chứng tỏ cho Ta thấy con người do Ta sáng tạo ra không xứng đáng với điều đó.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Người ra hiệu cho Zofia tiếp tục và Zofia lại cầm tờ giấy lên:</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Mọi phân tích về chính trị, kinh tế, tự nhiên đều cho thấy rằng Trái đất đang ngày càng tiến gần đến địa ngục.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Micheal giải thích với Zofia rằng Ban cố vấn đã phản đối kết luận ấu trĩ của Lucifer khi cho rằng hoàn cảnh hiện tai là hệ quả của sự đối đầu thường xuyên giữa hai thế lực, gây cản trở đối với sự bộc lộ bản chất đích thật của con người.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Vẫn còn quá sớm để phát biểu ý kiến, điều duy nhất có thể chắc chắn là trái đất dường như không còn quay tròn nữa. Zofia đọc tiếp:</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Khái niệm về nhân loại phân ra rõ rệt tùy theo quan điểm của từng bên. Sau nhiều đợt tranh cãi dai dẳng, chúng ta quyết định chấp nhận ý kiến cho rằng sự đăng quang của thiên niên kỷ thứ ba s4 phải là sự bắt đầu của một kỷ nguyên mới trong đó hoàn toàn không có sự đối kháng giữa hai thế lực. Từ bắc đến nam, từ tây sang đông, đã đến lúc phải thay thế sự chung sống gượng ép giữa hai thế lực bằng một phương thức vận hành hiệu quả hơn…</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Không thể nào tiếp tục như vậy được nữa, - Đức ông nói tiếp.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Zofia quan sát những cử chỉ chậm rãi của đôi tay Người vung tay theo từng lời nói.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Thế kỷ XX đã quá kinh khủng rồi. Hơn nữa, nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này, thì cuối cùng chúng ta sẽ mất hết quyền kiểm soát. Cả Lão lẫn Ta. Thật không thể nhân nhượng được, điều này có can hệ tới uy tín của chúng ta. Trong vũ trụ đâu phải chỉ có Trái đất, tất cả đều đang nhìn vào Ta. Các vùng đất thánh lúc nào cũng đầy rẫy nỗi hoài nghi, mà người ta ngày càng khó tìm thấy ở đó những câu trả lời…</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Micheal bối rối nhìn thẳng lên trần nhà, ông khẽ hắng giọng, Đức ông yêu cầu Zofia đọc tiếp.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">…Để chứng thực quyền hợp pháp của thế lực xứng đáng được trị vì trên mặt đất trong thiên niên kỷ tới, hai bên đã quyết định cùng tham gia một cuộc so tài cuối cùng, với các điều khoảng được ấn định như sau:</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Trong thời gian bảy ngày, mỗi bên sẽ chọn ra một người được coi là đắc lực nhất trong số các thành viên của mình. Người nào thành công hơn trong việc dẫn dắt nhân loại hướng về cái tốt hoặc cái xấu sẽ mang lại thắng lợi chop he của mình và khởi đầu cho sự hợp nhất giữa hai phe. Quyền thống trị thế giới mới sẽ thuộc về phe thắng cuộc.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Tờ giấy đã được ký nhận bởi bàn tay của Chúa và bàn tay của Qủy.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Zofia chậm rãi ngước lên. Cô muốn đọc lại toàn bộ từ đầu, để hiểu rõ ngọn nguồn bản văn tự mà cô cầm trong tay.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Đúng là cuộc đánh cược này rất phi lý, - Đức ông nói, hơi lung túng. – Nhưng giờ thì đã trợt mất rồi.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Cô lại cầm cuộn giấy lên. Đức ông hiểu nỗi kinh ngạc hiện ra trong đôi mắt cô.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Cứ coi như đây là phần mở đầu cho di chúc của Ta. Ngay cả Ta cũng già đi rồi. Đây đúng là lần đầu tiên ta cảm thấy nóng ruột, vậy nên hãy làm sao cho thời gian trôi qua thật nhanh, - Người nói them và nhìn ra cửa sổ, - đừng quên chuyện hệ trọng đến mức nào…Hệ trọng thì từ trước đến nay vẫn thế rồi và đây là lần nhân nhượng đầu tiên của Ta.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Micheal ra hiệu cho Zofia, đã đến lúc phải đứng dậy và ra khỏi phòng. Cô tuân lệnh ngay lập tức. Ra đến cửa, cô không thể kìm được ý muốn quay người lại.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Thưa Đức ông?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Micheal nín thở, Chúa Trời quay đầu lại phía cô, khuôn mặt Zofia sáng lên.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">-Xin cảm ơn, - cô nói.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Chúa mỉm cười.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Bảy ngày cho mãi mãi…Ta tin ở con.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Người nhìn theo cô bước ra khỏi phòng.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Ra tới hành lang, Micheal vừa kịp lấy lại hơi thì nghe một giọng trầm trầm gọi ông. Ông bỏ mặc Zofia và quay lại gian phòng lớn. Đức ông nhíu mày.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Mẩu cao su mà cô ấy dính dưới bàn của Ta có mùi dâu tây, đúng không?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Đúng là mùi dâu tây, thưa Đức ông, - Micheal đáp.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Điều cuối cùng, sau khi cô ấy hàon thành nhiệm vụ, Ta sẽ rất cảm kích nếu con có thể xóa cái hình vẽ nhỏ trên vai cô ấy đi trước khi tất cả mọi người ở đây đều bắt chước. Chẳng bao giờ có thể cấm mọi người chạy theo mốt.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Tất nhiên, thưa Đức ông.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Còn một câu hỏi nữa: Làm sao ông biết được ta sẽ chọn cô ấy?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Bởi con đã làm việc cho Người hai nghìn năm nay, thưa Đức ông!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Micheal khép cửa lại sau lưng. Khi chỉ còn lại một mình, Đức ông ngồi vào chiếc bàn dài và nhìn thẳng vào bức vách ngăn đối diện. Người hắng giọng rồi dõng dạc tuyên bố:</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Phía Ta sẵn sang rồi!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Phía Ta cũng vậy!- giọng Lucifer ranh mãnh trả lời.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Zofia ngồi chờ trong một căn phòng nhỏ. Micheal bước vào và tiến về phía cửa sổ. Phía trên họ, bầu trời sáng dần, một vài ngọn đồi ló lên khỏi tầng mây.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">-Khẩn trương lên, chúng ta không có nhiều thời gian, cha cần chuẩn bị cho con.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Họ ngồi xuống quanh chiếc bàn tròn nhỏ kê trong hốc tường. Zofia thổ lộ nổi lo lắng của cô với Micheal.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Con sẽ phải bắt đầu nhiệm vụ này như thế nào đây, thưa cha?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Con sẽ xuất phát trong điều kiện có đôi chút bất lợi, Zofia của cha ạ. Hãy nhìn thẳng vào vấn đề, cái xấu đã lan khắp thế giới và cũng khó có thể nhận thấy được. Con sẽ ở thế tự vệ, trong khi đối thủ của con đứng ở thế tấn công. Vì vậy trước tiên phải xác định được những thế lực liên minh mà hắn sẽ dung để đối phó với con. Hãy tìm ra nơi hắn định hoạt động. Để cho hắn hành động trước và hãy chống lại những dự định của hắn bằng tất cả sức lực của con. Chỉ khi nào đã vô hiệu hóa được hắn con mới có cơ may thực hiện một ý đồ lớn. Thế mạnh duy nhất của con là am hiểu địa hình. Họ đã chọn San Francisco làm nơi thi thố…đúng là một điều may mắn ngẫu nhiên.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Vừa đung đưa người trên ghế, Lucas vừa kết thúc đọc một văn bản giống y như vậy dưới con mắt chăm chú của Chủ Tịch. Mặc dù tất cả rèm cửa đều đã được kéo xuống, Lucas vẫn không gỡ cặp kính mát dày đang đeo ra. Tấ cả những người than với hắn đều biết rằng chỉ cần một chút ánh sáng thôi cũng khiến mắt hắn bị kích thích, trước kia hắn đã có lần bị ánh sáng quá chói lòa làm đôi mắt bị tổn thương.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Ngồi giữa đám thành viên Ban Cố vấn xung quanh một chiếc bàn dài quá khổ( nó kéo dài cho tới tận bức vách ngăn với căn phòng làm việc rộng mênh mông kế bên), Chủ Tịch đang tuyên bố với các thành viên Ban Cố vấn rằng buổi họp kết thúc. Dưới sự thúc của giám đốc truyền thông tên Blaise, những người tham dự đi ra ngoài qua cánh cửa duy nhất. Vẫn ngồi trên ghế, Chủ Tịch vẫy tay ra hiệu cho Lucas tới bên cạnh. Bằng một cử chỉ nữa, lão ra hiệu cho hắn cúi xuống thật gần và thì thầm vào tai hắn điều gì đó mà không một người nào khác nghe được. Khi ra khỏi phòng, Lucas thấy Blaise chạy tới và đi cùng hắn cho tới tận thang máy.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Trên đường, gã này đưa cho hắn một số hộ chiếu, tiền mặt các nước, một chùm với nhiều chìa khóa ô tô, và chìa ra một thẻ thanh toán có màu bạc và huơ huơ trước mũi hắn.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">- Hãy cẩn thận với các khoản chi tiêu, đừng có quá lạm dụng!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Bằng cử chỉ nhanh như cắt và khá bực bội, Lucas giật lấy miếng nhựa cứng hình chữ nhật và tảng lờ không bắt cái bàn tay mũm mĩm nhất Trung tâm. Đã quen với việc ấy, Blaise chùi mu bàn tay vào quần và vụng về nhét hai tay vào túi. Che giấu là một trong những biệt tài lớn nhất của con người đã leo được lên tới tận vị trí này, không phải nhờ khả năng, mà nhờ vào tất cả những gì them vọng trèo cao có thể trông cậy ở thói giảo hoạt và giả dối. Blaise chúc mừng Lucas và nói rằng gã đã đánh cược bằng cả trọng lượng của gã (một cách nói giảm, nếu trông vào tạng người gã) để tiến cử hắn. Lucas không hề tin một tẹo nào vào lời lẽ của gã: trong mắt hắn Blaise chỉ là một kẽ bất tài, được giao phụ trách mảng thông tin nội bộ chẳng qua nhờ có quan hệ họ hàng.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Red">Lucas thậm chí còn chẳng buồn đụng tới ngón tay của Blaise trong khi hứa sẽ thường xuyên báo cáo cho gã về tiến độ công việc. Trong nội các trung tâm nơi hắn làm việc, phỉnh phờ là cách chắc chắn nhất mà các giám đốc thường sử dụng để đảm bảo quyền lực của mình. Để làm vui lòng Chủ Tịch, họ sẵn sàng lừa dối nhau. Gã giám đốc phụ trách thông tin nội bộ năn nỉ Lucas tiết lộ cho gã biết điều Chủ Tịch đã nói thầm vào tai hắn. Hắn nhìn gã khinh bỉ và bỏ đi.</span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="h2y3, post: 82701, member: 24070"] [FONT=Arial] [SIZE=4][COLOR=Red]Với mái tóc vàng trên một lối đi của khu nghĩa trang cổ tại Praha, tóc nâu khi đang chạy dọc bờ kênh ở Saint-Peterbourg, tóc hung khi chăm chú nhìn tháp Eiffel, tóc ngắn ở Rabat, tóc dài xõa tung trong gió ở Roma, tóc xoăn trên quảng trường Châu Âu ở Madrid, tóc vàng hổ phách trong một ngõ nhỏ ở Tanger, cô gái trong ảnh lúc nào trông cũng tươi tắn. Dù chụp thẳng hay chụp nghiêng, khuôn mặt cô luôn toát ra một vẻ đẹp thiên thần. Băn khoăn, Đức ông chỉ vào một tấm ảnh duy nhất trong đó Zofia để lộ bờ vai: một chi tiết nhỏ đã thu hút sự chú ý của Người. Đó chỉ là một hình vẻ nhỏ, - Micheal vội vàng nói và đan các ngón tay vào nhau. – Chỉ một đôi cánh bé xíu, một cách làm đỏm, một hình xăm…có thể hơi hiện đại quá chăng? Nhưng chúng ta có thể xóa nó đi được! - Tất nhiên Ta nhìn thấy đó là một đôi cánh, - Đức ông làu bàu. – Cô ta đâu, khi nào Ta có thể gặp cô ta? - Cô ấy đang chờ ở bên ngoài… - Vậy thì gọi cô ta vào đây! Micheal bước ra khỏi phòng và đi tìm Zofia. Trên đường quay lại, ông nhồi cho cô một loạt những yêu cầu, Zofia sẽ được gặp Đấng Tối cao và đây là một sự kiện đặc biệt đến nỗi chính bản thân cha đở đầu của cô còn cảm thấy sợ cho cô… vì vậy Zofia cần phải biết kiền chế sự sợ hãi của mình trong suốt buổi gặp. Cô chỉ được phép nghe, trừ khi Đức ông đắt một câu hỏi mà không nối tiếp ngay bằng một câu trả lời. Tuyệt đối không được phép nhìn thẳng vào mắt Người. Micheal lấy hơi và nói tiếp: - Con buộc ngay tóc lại và thẳng người lên. Còn một điều nữa, nếu như con phải nói, thì phải nhớ kết thúc mỗi câu nói của mình bằng Thưa Đức ông… Micheal nhìn kĩ Zofia và mỉm cười. - …Mà thôi, quên những gì cha vừa nói đi, hãy là chính bản thân con! Dù sao thì đó cũng là điều mà Người thích nhất. Chính vì vậy mà cha đã đề cử con, và chắc chắn cũng chính vì vậy mà Người đã chọn con! Cha mệt mỏi quá rồi, tất cả những chuyện này đều không còn thích hợp với tuổi của cha nữa. - Được chọn để làm gì ạ? - Con sẽ biết ngay thôi, nào, hãy hít một hơi rồi vào đi, hôm nay là một ngày trọng đại đối với con…và con hãy nhổ ngay cái kẹo cao su trong miệng ra cho cha! Zofia không thể không nghe lời. Với khuôn mặt như tượng tạc, đôi bàn tay tuyệt đẹp, dáng người tầm thước, giọng nói trầm ấm, trông Chúa trời còn ấn tượng hơn tất cả những gì cô có thể tưởng tượng ra. Cô kín đáo đẩy miếng kẹo cao su xuống dưới lưỡi và cảm thấy một luồng hơi lạnh không thể nào tả nổi đang chạy dọc sống lưng. Đức ông cho phép cô ngồi xuống. Theo như lời cha đỡ đầu của cô (Người dã biết cô gọi Micheal như vậy) thì cô là một trong những thành viên xuất sắc nhất trong ngôi nhà của Chúa. Người sắp giao cho cô một nhiệm vụ quan trọng bậc nhất kể từ khi lập Trung tâm tới nay. Người nhìn cô, cô lập tức cuối thấp đầu. - Micheal sẽ đưa tài liệu cho con và sẽ truyền đạt cho con những yêu cầu cần thiết để hoàn thành tốt những công việc mà con sẽ là người chịu trách nhiệm duy nhất… Cô không được phép sai lầm và thời gian có hạn…Cô chỉ có bảy ngày để hoàn thành nhiệm vụ. - …Hãy phát huy trí tưởng tượng, chứng tỏ khả năng, xem ra thì con có rất nhiều tài năng, ta biết thế. Phải tuyệt đối kín đáo, con là người làm việc rất hiệu quả, ta biết cả điều đó nữa. Người nói rất rõ ràng, chưa bao giờ có một nhiệm vụ nào ảnh hưởng quan trọng tới Trung tâm như lần này. Chính bản than Người cũng không thể ý thức nổi vì sao Người lại để bị lôi kéo vào một cuộc thách thức khó tin đến vậy. - …Không, Ta nghĩ là Ta biết tại sao! – Người nói thêm. Vì tầm quan trọng của vấn đề, cô sẽ chỉ liên lạc với Micheal, và trong trường hợp tối cần thiết hoặc khi không thể liên hệ được với ông, thì cô phải trao đổi thẳng với chính Đức ông. Điều mà Đức ông sắp nói cho cô nghe sẽ không bao giờ được để lọt khỏi đây. Người mở ngăn kéo bàn và bày ra trước mặt cô một tờ giấy viết tay có hai chữ ký đặt cạnh nhau. Nội dung viết trong tờ giấy mô tả rõ nhiệm vụ đặc biệt đang chờ cô: Hai thế lực tối cao thống trị thế giới đã không ngừng đối đầu nhau kể từ thời xa xưa. Vì cả hai thế lực đều chưa từng thành công trong việc chi phối hoàn toàn số phận của nhân loại, mỗi bên đều nhận ra rằng mình đã bị cản trở bởi đối phương trong sứ mạng biến đổi thế giới theo cách mà mình cho là mỹ mãn nhất… Đức ông cắt ngang trong khi Zofia đang đọc và bình luận: - Kể từ ngày bị táo mắc ngang cổ họng, Lucifer đã bắt đầu chống lại việc Ta trao Trái đất cho con người. Lão đã không ngừng muốn chứng tỏ cho Ta thấy con người do Ta sáng tạo ra không xứng đáng với điều đó. Người ra hiệu cho Zofia tiếp tục và Zofia lại cầm tờ giấy lên: - Mọi phân tích về chính trị, kinh tế, tự nhiên đều cho thấy rằng Trái đất đang ngày càng tiến gần đến địa ngục. Micheal giải thích với Zofia rằng Ban cố vấn đã phản đối kết luận ấu trĩ của Lucifer khi cho rằng hoàn cảnh hiện tai là hệ quả của sự đối đầu thường xuyên giữa hai thế lực, gây cản trở đối với sự bộc lộ bản chất đích thật của con người. Vẫn còn quá sớm để phát biểu ý kiến, điều duy nhất có thể chắc chắn là trái đất dường như không còn quay tròn nữa. Zofia đọc tiếp: Khái niệm về nhân loại phân ra rõ rệt tùy theo quan điểm của từng bên. Sau nhiều đợt tranh cãi dai dẳng, chúng ta quyết định chấp nhận ý kiến cho rằng sự đăng quang của thiên niên kỷ thứ ba s4 phải là sự bắt đầu của một kỷ nguyên mới trong đó hoàn toàn không có sự đối kháng giữa hai thế lực. Từ bắc đến nam, từ tây sang đông, đã đến lúc phải thay thế sự chung sống gượng ép giữa hai thế lực bằng một phương thức vận hành hiệu quả hơn… - Không thể nào tiếp tục như vậy được nữa, - Đức ông nói tiếp. Zofia quan sát những cử chỉ chậm rãi của đôi tay Người vung tay theo từng lời nói. - Thế kỷ XX đã quá kinh khủng rồi. Hơn nữa, nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này, thì cuối cùng chúng ta sẽ mất hết quyền kiểm soát. Cả Lão lẫn Ta. Thật không thể nhân nhượng được, điều này có can hệ tới uy tín của chúng ta. Trong vũ trụ đâu phải chỉ có Trái đất, tất cả đều đang nhìn vào Ta. Các vùng đất thánh lúc nào cũng đầy rẫy nỗi hoài nghi, mà người ta ngày càng khó tìm thấy ở đó những câu trả lời… Micheal bối rối nhìn thẳng lên trần nhà, ông khẽ hắng giọng, Đức ông yêu cầu Zofia đọc tiếp. …Để chứng thực quyền hợp pháp của thế lực xứng đáng được trị vì trên mặt đất trong thiên niên kỷ tới, hai bên đã quyết định cùng tham gia một cuộc so tài cuối cùng, với các điều khoảng được ấn định như sau: Trong thời gian bảy ngày, mỗi bên sẽ chọn ra một người được coi là đắc lực nhất trong số các thành viên của mình. Người nào thành công hơn trong việc dẫn dắt nhân loại hướng về cái tốt hoặc cái xấu sẽ mang lại thắng lợi chop he của mình và khởi đầu cho sự hợp nhất giữa hai phe. Quyền thống trị thế giới mới sẽ thuộc về phe thắng cuộc. Tờ giấy đã được ký nhận bởi bàn tay của Chúa và bàn tay của Qủy. Zofia chậm rãi ngước lên. Cô muốn đọc lại toàn bộ từ đầu, để hiểu rõ ngọn nguồn bản văn tự mà cô cầm trong tay. - Đúng là cuộc đánh cược này rất phi lý, - Đức ông nói, hơi lung túng. – Nhưng giờ thì đã trợt mất rồi. Cô lại cầm cuộn giấy lên. Đức ông hiểu nỗi kinh ngạc hiện ra trong đôi mắt cô. - Cứ coi như đây là phần mở đầu cho di chúc của Ta. Ngay cả Ta cũng già đi rồi. Đây đúng là lần đầu tiên ta cảm thấy nóng ruột, vậy nên hãy làm sao cho thời gian trôi qua thật nhanh, - Người nói them và nhìn ra cửa sổ, - đừng quên chuyện hệ trọng đến mức nào…Hệ trọng thì từ trước đến nay vẫn thế rồi và đây là lần nhân nhượng đầu tiên của Ta. Micheal ra hiệu cho Zofia, đã đến lúc phải đứng dậy và ra khỏi phòng. Cô tuân lệnh ngay lập tức. Ra đến cửa, cô không thể kìm được ý muốn quay người lại. - Thưa Đức ông? Micheal nín thở, Chúa Trời quay đầu lại phía cô, khuôn mặt Zofia sáng lên. -Xin cảm ơn, - cô nói. Chúa mỉm cười. - Bảy ngày cho mãi mãi…Ta tin ở con. Người nhìn theo cô bước ra khỏi phòng. Ra tới hành lang, Micheal vừa kịp lấy lại hơi thì nghe một giọng trầm trầm gọi ông. Ông bỏ mặc Zofia và quay lại gian phòng lớn. Đức ông nhíu mày. - Mẩu cao su mà cô ấy dính dưới bàn của Ta có mùi dâu tây, đúng không? - Đúng là mùi dâu tây, thưa Đức ông, - Micheal đáp. - Điều cuối cùng, sau khi cô ấy hàon thành nhiệm vụ, Ta sẽ rất cảm kích nếu con có thể xóa cái hình vẽ nhỏ trên vai cô ấy đi trước khi tất cả mọi người ở đây đều bắt chước. Chẳng bao giờ có thể cấm mọi người chạy theo mốt. - Tất nhiên, thưa Đức ông. - Còn một câu hỏi nữa: Làm sao ông biết được ta sẽ chọn cô ấy? - Bởi con đã làm việc cho Người hai nghìn năm nay, thưa Đức ông! Micheal khép cửa lại sau lưng. Khi chỉ còn lại một mình, Đức ông ngồi vào chiếc bàn dài và nhìn thẳng vào bức vách ngăn đối diện. Người hắng giọng rồi dõng dạc tuyên bố: - Phía Ta sẵn sang rồi! - Phía Ta cũng vậy!- giọng Lucifer ranh mãnh trả lời. Zofia ngồi chờ trong một căn phòng nhỏ. Micheal bước vào và tiến về phía cửa sổ. Phía trên họ, bầu trời sáng dần, một vài ngọn đồi ló lên khỏi tầng mây. -Khẩn trương lên, chúng ta không có nhiều thời gian, cha cần chuẩn bị cho con. Họ ngồi xuống quanh chiếc bàn tròn nhỏ kê trong hốc tường. Zofia thổ lộ nổi lo lắng của cô với Micheal. - Con sẽ phải bắt đầu nhiệm vụ này như thế nào đây, thưa cha? - Con sẽ xuất phát trong điều kiện có đôi chút bất lợi, Zofia của cha ạ. Hãy nhìn thẳng vào vấn đề, cái xấu đã lan khắp thế giới và cũng khó có thể nhận thấy được. Con sẽ ở thế tự vệ, trong khi đối thủ của con đứng ở thế tấn công. Vì vậy trước tiên phải xác định được những thế lực liên minh mà hắn sẽ dung để đối phó với con. Hãy tìm ra nơi hắn định hoạt động. Để cho hắn hành động trước và hãy chống lại những dự định của hắn bằng tất cả sức lực của con. Chỉ khi nào đã vô hiệu hóa được hắn con mới có cơ may thực hiện một ý đồ lớn. Thế mạnh duy nhất của con là am hiểu địa hình. Họ đã chọn San Francisco làm nơi thi thố…đúng là một điều may mắn ngẫu nhiên. Vừa đung đưa người trên ghế, Lucas vừa kết thúc đọc một văn bản giống y như vậy dưới con mắt chăm chú của Chủ Tịch. Mặc dù tất cả rèm cửa đều đã được kéo xuống, Lucas vẫn không gỡ cặp kính mát dày đang đeo ra. Tấ cả những người than với hắn đều biết rằng chỉ cần một chút ánh sáng thôi cũng khiến mắt hắn bị kích thích, trước kia hắn đã có lần bị ánh sáng quá chói lòa làm đôi mắt bị tổn thương. Ngồi giữa đám thành viên Ban Cố vấn xung quanh một chiếc bàn dài quá khổ( nó kéo dài cho tới tận bức vách ngăn với căn phòng làm việc rộng mênh mông kế bên), Chủ Tịch đang tuyên bố với các thành viên Ban Cố vấn rằng buổi họp kết thúc. Dưới sự thúc của giám đốc truyền thông tên Blaise, những người tham dự đi ra ngoài qua cánh cửa duy nhất. Vẫn ngồi trên ghế, Chủ Tịch vẫy tay ra hiệu cho Lucas tới bên cạnh. Bằng một cử chỉ nữa, lão ra hiệu cho hắn cúi xuống thật gần và thì thầm vào tai hắn điều gì đó mà không một người nào khác nghe được. Khi ra khỏi phòng, Lucas thấy Blaise chạy tới và đi cùng hắn cho tới tận thang máy. Trên đường, gã này đưa cho hắn một số hộ chiếu, tiền mặt các nước, một chùm với nhiều chìa khóa ô tô, và chìa ra một thẻ thanh toán có màu bạc và huơ huơ trước mũi hắn. - Hãy cẩn thận với các khoản chi tiêu, đừng có quá lạm dụng! Bằng cử chỉ nhanh như cắt và khá bực bội, Lucas giật lấy miếng nhựa cứng hình chữ nhật và tảng lờ không bắt cái bàn tay mũm mĩm nhất Trung tâm. Đã quen với việc ấy, Blaise chùi mu bàn tay vào quần và vụng về nhét hai tay vào túi. Che giấu là một trong những biệt tài lớn nhất của con người đã leo được lên tới tận vị trí này, không phải nhờ khả năng, mà nhờ vào tất cả những gì them vọng trèo cao có thể trông cậy ở thói giảo hoạt và giả dối. Blaise chúc mừng Lucas và nói rằng gã đã đánh cược bằng cả trọng lượng của gã (một cách nói giảm, nếu trông vào tạng người gã) để tiến cử hắn. Lucas không hề tin một tẹo nào vào lời lẽ của gã: trong mắt hắn Blaise chỉ là một kẽ bất tài, được giao phụ trách mảng thông tin nội bộ chẳng qua nhờ có quan hệ họ hàng. Lucas thậm chí còn chẳng buồn đụng tới ngón tay của Blaise trong khi hứa sẽ thường xuyên báo cáo cho gã về tiến độ công việc. Trong nội các trung tâm nơi hắn làm việc, phỉnh phờ là cách chắc chắn nhất mà các giám đốc thường sử dụng để đảm bảo quyền lực của mình. Để làm vui lòng Chủ Tịch, họ sẵn sàng lừa dối nhau. Gã giám đốc phụ trách thông tin nội bộ năn nỉ Lucas tiết lộ cho gã biết điều Chủ Tịch đã nói thầm vào tai hắn. Hắn nhìn gã khinh bỉ và bỏ đi.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Bảy ngày cho mãi mãi - Marc Levy
Top