Theo truyền thuyết của một số nước châu Á thì rồng là con vật linh thiêng và quyền năng, có sức mạnh hô phong hoán vũ, hổ được coi là chúa tể của muôn loài, vừa uy nghi, vừa dũng mãnh. Rồng khi đã tấn công thì như phong ba, bão táp, tấn công dồn dập và chỉ có tấn công, tấn công và tấn công, rồng tuy mạnh mẽ nhưng vẫn rất uyển chuyển, đường bay của con rồng như "thêu hoa, dệt gấm"; hổ tuy có sức mạnh khiến trời long, đất lở, nhưng cách đánh sở trường của nó vẫn là sự mưu mẹo, luôn ung dung, đĩnh đạc, sự uy nghi của hổ khiến đối thủ phải run sợ, và lúc đó cũng chính là lúc hổ tung ra đòn quyết định: Một nhát cắn vào cổ họng khiến đối phương trở tay không kịp.
Trong trận đấu vào ngày 28 - 5 tới ở Roma, rồng là Barca, đội bóng chơi tấn công cống hiến, còn hổ là MU, đội bóng chơi tấn công để chiến thắng. Theo nhận định của người viết, đây sẽ là trận chung kết C1 đáng chờ đợi nhất trong khoảng 10 năm gần đây. Đơn giản vì: Đội bóng nào giành chức vô địch cũng rất xứng đáng bởi phong độ ấn tượng và lối chơi cống hiến của họ. Vậy, sức mạnh hô phong hoán vũ của Barca hay sức mạnh uy nghi của MU sẽ thắng thế?
Quả thật, đã rất lâu rồi, trận CK C1 mới lại là cuộc đối đầu giữa hai đội bóng chơi tấn công (lần gần đây nhất là năm 2002: Real - Leverkusen). Những gì Barca và MU đã làm trong mùa giải năm nay là quá ấn tượng (với MU là 3 mùa giải thành công liên tiếp). Barca của Pep Gardiola đang sở hữu lối chơi tấn công quyến rũ nhất thế giới vào khoảng chục năm gần đây (tất nhiên, họ thuyết phục hơn Barca của Ricard (với Ronaldinho) năm 2006 và so sánh với Real 2002 của Zidane và Figo, họ hơn hẳn về hiệu quả).
Còn ở MU, đó là sự hoàn thiện đến đáng sợ: Phòng thủ chắc chắn, tấn công đẹp mắt và hiệu quả, cực kì ổn định; MU đang hội tụ tất cả những yếu tố cần thiết để thành công trong bóng đá hiện đại; MU năm 1999 đã có cú ăn ba vĩ đại, nhưng đó là MU chơi hồn nhiên, chỉ biết "hùng hục" tiến lên phía trước; MU hiện tại đáng sợ hơn rất nhiều, hơn tất cả mọi đội bóng trên thế giới, bởi một vũ khí lợi hại có một không hai, Sir Alex Ferguson. Ferguson ngày trước là một HLV đại tài, Ferguson hiện giờ là một chiến lược gia vĩ đại: Những tính toán chiến lược của vị HLV này bắt đầu từ những năm 2003, 2004, khi ông chuẩn bị lực lượng cho một "dream team" mới, lần lượt Ronaldo, Rooney, Evra, Vidic, Tevez, Berbatov đến với "Nhà hát của những giấc mơ". Thành công bắt đầu được gặt hái vào năm 2007 với cuộc lật đổ Chelsea của Morinho và vào đến BK C1 (thua Milan của "quả bóng vàng" Kaka); từ đó đến nay, MU luôn biết cách chiến thắng mọi đối thủ.
Lối chơi của Barca luôn luôn rực lửa, các cầu thủ của Guardiola ra sân không chỉ để giành chiến thắng mà còn để cống hiến cho người hâm mộ những pha bóng nghệ thuật; Barca chỉ có một triết lí duy nhất: luôn luôn tiến lên phía trước, tấn công dồn dập và nghiền nát đối thủ. Lối chơi của MU lại là sự hoàn hảo đến đáng sợ: ở hàng phòng ngự là sự lạnh lùng, hàng tiền vệ có sự cần mẫn (Carrick, Anderson), chất nghệ sĩ (Ronaldo, Giggs), những bộ óc (Scholes, Giggs, Carrick), hàng công vừa nhiệt huyết (Tevez, Rooney) lại vừa điềm đạm (Berbatov); tất cả những yếu tố đó cùng phục vụ cho một mục tiêu: tính hiệu quả. Nhưng sự khác biệt lớn nhất giữa MU và Barca có lẽ nằm ở vị trí HLV: Ferguson hơn hẳn "Pep" ở những tính toán chiến lược (dài hạn, cả một "triều đại" nhiều mùa bóng) và cả những tính toán chiến thuật (từng mùa giải, từng trận đấu). Đội hình hiện tại được Ferguson coi là "dream team" của ông, nó được xây dựng từ cách đây 5,6 năm, nó có chiều sâu, có những sức mạnh tiềm ẩn, sự khôn lường mà đối phương khó có thể đoán trước được.
Tuy vậy, có lẽ "Pep" cũng đang vui vì trong trận CK sắp tới Barca gặp MU - đội bóng ít dùng sức và tìm cách phá lối chơi của đối thủ (kiểu Chelsea, Liverpool, các đội bóng Đức và Italia). Ai cũng biết đội bóng của Sir Alex (trong cả quá khứ và hiện tại) gặp khó khăn thế nào khi đối đầu với các đội bóng có lối chơi kĩ thuật), điển hình là các trận BK gặp Barca năm ngoái và TK năm nay gặp Porto.
Kết quả cuối cùng rất khó đoán. Thay vì đoán xem đội nào vô địch C1 năm nay, chúng ta hãy cầu mong cho cả hai đội đều có thể đưa ra sân đội hình mạnh nhất, để có thể thưởng thức trận cầu mãn nhãn vào ngày 28 - 5 này
Trong trận đấu vào ngày 28 - 5 tới ở Roma, rồng là Barca, đội bóng chơi tấn công cống hiến, còn hổ là MU, đội bóng chơi tấn công để chiến thắng. Theo nhận định của người viết, đây sẽ là trận chung kết C1 đáng chờ đợi nhất trong khoảng 10 năm gần đây. Đơn giản vì: Đội bóng nào giành chức vô địch cũng rất xứng đáng bởi phong độ ấn tượng và lối chơi cống hiến của họ. Vậy, sức mạnh hô phong hoán vũ của Barca hay sức mạnh uy nghi của MU sẽ thắng thế?
Quả thật, đã rất lâu rồi, trận CK C1 mới lại là cuộc đối đầu giữa hai đội bóng chơi tấn công (lần gần đây nhất là năm 2002: Real - Leverkusen). Những gì Barca và MU đã làm trong mùa giải năm nay là quá ấn tượng (với MU là 3 mùa giải thành công liên tiếp). Barca của Pep Gardiola đang sở hữu lối chơi tấn công quyến rũ nhất thế giới vào khoảng chục năm gần đây (tất nhiên, họ thuyết phục hơn Barca của Ricard (với Ronaldinho) năm 2006 và so sánh với Real 2002 của Zidane và Figo, họ hơn hẳn về hiệu quả).
Còn ở MU, đó là sự hoàn thiện đến đáng sợ: Phòng thủ chắc chắn, tấn công đẹp mắt và hiệu quả, cực kì ổn định; MU đang hội tụ tất cả những yếu tố cần thiết để thành công trong bóng đá hiện đại; MU năm 1999 đã có cú ăn ba vĩ đại, nhưng đó là MU chơi hồn nhiên, chỉ biết "hùng hục" tiến lên phía trước; MU hiện tại đáng sợ hơn rất nhiều, hơn tất cả mọi đội bóng trên thế giới, bởi một vũ khí lợi hại có một không hai, Sir Alex Ferguson. Ferguson ngày trước là một HLV đại tài, Ferguson hiện giờ là một chiến lược gia vĩ đại: Những tính toán chiến lược của vị HLV này bắt đầu từ những năm 2003, 2004, khi ông chuẩn bị lực lượng cho một "dream team" mới, lần lượt Ronaldo, Rooney, Evra, Vidic, Tevez, Berbatov đến với "Nhà hát của những giấc mơ". Thành công bắt đầu được gặt hái vào năm 2007 với cuộc lật đổ Chelsea của Morinho và vào đến BK C1 (thua Milan của "quả bóng vàng" Kaka); từ đó đến nay, MU luôn biết cách chiến thắng mọi đối thủ.
Lối chơi của Barca luôn luôn rực lửa, các cầu thủ của Guardiola ra sân không chỉ để giành chiến thắng mà còn để cống hiến cho người hâm mộ những pha bóng nghệ thuật; Barca chỉ có một triết lí duy nhất: luôn luôn tiến lên phía trước, tấn công dồn dập và nghiền nát đối thủ. Lối chơi của MU lại là sự hoàn hảo đến đáng sợ: ở hàng phòng ngự là sự lạnh lùng, hàng tiền vệ có sự cần mẫn (Carrick, Anderson), chất nghệ sĩ (Ronaldo, Giggs), những bộ óc (Scholes, Giggs, Carrick), hàng công vừa nhiệt huyết (Tevez, Rooney) lại vừa điềm đạm (Berbatov); tất cả những yếu tố đó cùng phục vụ cho một mục tiêu: tính hiệu quả. Nhưng sự khác biệt lớn nhất giữa MU và Barca có lẽ nằm ở vị trí HLV: Ferguson hơn hẳn "Pep" ở những tính toán chiến lược (dài hạn, cả một "triều đại" nhiều mùa bóng) và cả những tính toán chiến thuật (từng mùa giải, từng trận đấu). Đội hình hiện tại được Ferguson coi là "dream team" của ông, nó được xây dựng từ cách đây 5,6 năm, nó có chiều sâu, có những sức mạnh tiềm ẩn, sự khôn lường mà đối phương khó có thể đoán trước được.
Tuy vậy, có lẽ "Pep" cũng đang vui vì trong trận CK sắp tới Barca gặp MU - đội bóng ít dùng sức và tìm cách phá lối chơi của đối thủ (kiểu Chelsea, Liverpool, các đội bóng Đức và Italia). Ai cũng biết đội bóng của Sir Alex (trong cả quá khứ và hiện tại) gặp khó khăn thế nào khi đối đầu với các đội bóng có lối chơi kĩ thuật), điển hình là các trận BK gặp Barca năm ngoái và TK năm nay gặp Porto.
Kết quả cuối cùng rất khó đoán. Thay vì đoán xem đội nào vô địch C1 năm nay, chúng ta hãy cầu mong cho cả hai đội đều có thể đưa ra sân đội hình mạnh nhất, để có thể thưởng thức trận cầu mãn nhãn vào ngày 28 - 5 này