Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Báo cũ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Hide Nguyễn" data-source="post: 12996" data-attributes="member: 6"><p><strong>Truyện ngắn mini của Mạc Tiểu Mễ </strong>(Trung Quốc).</p><p></p><p>Anh là một người thu mua phế liệu cũ. Thường thấy anh ta đạp một chiếc xe ba bánh, trên xe là vợ và con trai, len lỏi trong các chung cư. Giữa trưa, tìm thấy một bóng cây, trải trên mặt đất hai tờ báo cũ, chị vợ mở một gói cơm đã chuẩn bị sẵn, cả nhà cùng ăn tại chỗ.</p><p></p><p>Đứa con trai khoảng ba bốn tuổi, rất nghịch ngợm, người mẹ vừa ăn vừa dỗ con ăn. Anh ta bao giờ cũng ăn xong trước, lau miệng qua quýt, lấy một tờ báo bất kỳ ra đọc. Xem đến chỗ hấp dẫn, anh ta vẫn thường đọc to lên: “Mỹ đánh Irắc rồi!”, “Sinh viên đại học giết bạn học tại ký túc xá!”... mặc dầu là chuyện đã xảy ra trước một tháng, trước ba tháng, thậm chí trước nửa năm, anh vẫn cho là tin mớixảy ra.</p><p></p><p>Có một hôm, anh ta đến một gia đình để thu mua báo cũ. Cậu con trai cả nhà ấy đã lớn lại thừa hưởng một đống đồ chơi, hỏi anh ta có mua không. Vốn dĩ không thu mua đồ chơi cũ, nhưng mắt nhìn thấy một chiếc xe màu đỏ tươi, anh ta bèn mua để con trai đi. Cậu con trai chưa từng có đồ chơi, gia đình người này chỉ lấy mấy đồng mang tính chất tượng trưng, đưa cho anh tất cả đồ chơi.</p><p></p><p>Từ ấy những người đi qua đường đều nhìn thấy cảnh tượng một đôi vợ chồng trẻ đang phân loại, bó chặt những sách báo cũ, một cậu bé đầu tròn như quả bưởi cưỡi xe nhi đồng, đạp như bay vòng quanh cha mẹ. Tiếng trẻ con cười khanh khách, người lớn tươi cười rạng rỡ.</p><p></p><p>Cuộc sống giản đơn như vậy, niềm vui chất phác như vậy, nhưng đã hấp dẫn một số nhà nhiếp ảnh đến chụp hình.</p><p></p><p>Đáng tiếc, niềm vui như thế không được kéo dài. Mùa hè năm sau, bé trai chết đuối ở một cái ao. Trời mưa to mấy ngày liền, cái ao vốn nông choèn bỗng nhiên đầy nước.</p><p></p><p>Vợ chồng trẻ kêu trời kêu đất mấy hôm rồi lại tiếp tục công việc thu mua phế phẩm. Chiếc xe trẻ con được đặt trên chiếc xe ba bánh.</p><p></p><p>Lúc ăn cơm họ vẫn trải hai tờ báo cũ trên mặt đất, người vợ dọn ra gói cơm, lặng lẽ, ăn tại chỗ. Người chồng vẫn lấy ra một tờ báo cũ bất kỳ vừa ăn vừa xem.</p><p></p><p>Hôm ấy, người chồng đang xem báo, bỗng nhiên gào khóc, tay đấm ngực, chân đạp đất thình thịch.</p><p></p><p>Người vợ cũng nhào đến xem. Chị ta không biết chữ nhưng nhìn thấy trên tờ báo cũ, có một ảnh màu rất to: một cậu bé trai đầu tròn như quả bưởi đạp một chiếc xe nhi đồng màu đỏ tươi, bên cha mẹ đang bận rộn công việc.</p><p></p><p>Đây là một tờ báo cũ phát hành nửa năm trước,họ nhìn thấy lần đầu tiên. Đó cũng là tấm ảnh duy nhất của đứa con trai họ để lại trên đời này.</p><p></p><p></p><p>Vũ Phong Tạo dịch (Theo tạp chí “Truyện mini chọn lọc”).</p><p></p><p> Sưu tầm.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Hide Nguyễn, post: 12996, member: 6"] [B]Truyện ngắn mini của Mạc Tiểu Mễ [/B](Trung Quốc). Anh là một người thu mua phế liệu cũ. Thường thấy anh ta đạp một chiếc xe ba bánh, trên xe là vợ và con trai, len lỏi trong các chung cư. Giữa trưa, tìm thấy một bóng cây, trải trên mặt đất hai tờ báo cũ, chị vợ mở một gói cơm đã chuẩn bị sẵn, cả nhà cùng ăn tại chỗ. Đứa con trai khoảng ba bốn tuổi, rất nghịch ngợm, người mẹ vừa ăn vừa dỗ con ăn. Anh ta bao giờ cũng ăn xong trước, lau miệng qua quýt, lấy một tờ báo bất kỳ ra đọc. Xem đến chỗ hấp dẫn, anh ta vẫn thường đọc to lên: “Mỹ đánh Irắc rồi!”, “Sinh viên đại học giết bạn học tại ký túc xá!”... mặc dầu là chuyện đã xảy ra trước một tháng, trước ba tháng, thậm chí trước nửa năm, anh vẫn cho là tin mớixảy ra. Có một hôm, anh ta đến một gia đình để thu mua báo cũ. Cậu con trai cả nhà ấy đã lớn lại thừa hưởng một đống đồ chơi, hỏi anh ta có mua không. Vốn dĩ không thu mua đồ chơi cũ, nhưng mắt nhìn thấy một chiếc xe màu đỏ tươi, anh ta bèn mua để con trai đi. Cậu con trai chưa từng có đồ chơi, gia đình người này chỉ lấy mấy đồng mang tính chất tượng trưng, đưa cho anh tất cả đồ chơi. Từ ấy những người đi qua đường đều nhìn thấy cảnh tượng một đôi vợ chồng trẻ đang phân loại, bó chặt những sách báo cũ, một cậu bé đầu tròn như quả bưởi cưỡi xe nhi đồng, đạp như bay vòng quanh cha mẹ. Tiếng trẻ con cười khanh khách, người lớn tươi cười rạng rỡ. Cuộc sống giản đơn như vậy, niềm vui chất phác như vậy, nhưng đã hấp dẫn một số nhà nhiếp ảnh đến chụp hình. Đáng tiếc, niềm vui như thế không được kéo dài. Mùa hè năm sau, bé trai chết đuối ở một cái ao. Trời mưa to mấy ngày liền, cái ao vốn nông choèn bỗng nhiên đầy nước. Vợ chồng trẻ kêu trời kêu đất mấy hôm rồi lại tiếp tục công việc thu mua phế phẩm. Chiếc xe trẻ con được đặt trên chiếc xe ba bánh. Lúc ăn cơm họ vẫn trải hai tờ báo cũ trên mặt đất, người vợ dọn ra gói cơm, lặng lẽ, ăn tại chỗ. Người chồng vẫn lấy ra một tờ báo cũ bất kỳ vừa ăn vừa xem. Hôm ấy, người chồng đang xem báo, bỗng nhiên gào khóc, tay đấm ngực, chân đạp đất thình thịch. Người vợ cũng nhào đến xem. Chị ta không biết chữ nhưng nhìn thấy trên tờ báo cũ, có một ảnh màu rất to: một cậu bé trai đầu tròn như quả bưởi đạp một chiếc xe nhi đồng màu đỏ tươi, bên cha mẹ đang bận rộn công việc. Đây là một tờ báo cũ phát hành nửa năm trước,họ nhìn thấy lần đầu tiên. Đó cũng là tấm ảnh duy nhất của đứa con trai họ để lại trên đời này. Vũ Phong Tạo dịch (Theo tạp chí “Truyện mini chọn lọc”). Sưu tầm. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Báo cũ
Top