Mấy hôm nay thời tiết khó ưa quá, may mà không mưa, lớp mình mấy bạn bị ốm
83 ngày nữa là thi
Hôm nay đi học về Nhung nhìn cây hoa gạo :
''Hoa gạo kìa''
''Ừ,Bao giờ cho đến tháng 3 ''...
Mới đấy mà đã sắp hết tháng 3, hội Chùa Tiên cũng sắp đóng cửa. Năm nay mình không đi
Nhớ hồi học cấp 1, cũng một cây gạo to như thế. Đám trẻ con thi nhau nhặt những bông hoa rơi, đỏ thắm, bóc từng cánh... Hoa gạo là cả một khoảng trời kí ức, ừ, khoảng trời ấy màu đỏ
Màu đỏ ấy vẫn đi theo những cánh hoa... Hoa Trạng Nguyên - cái tên cũng đủ khơi gợi bao mơ ước. Hơn một lần mình với Dương ấp ủ kế hoạch đêm giao thừa vào trường hái trộm cành hoa Trạng Nguyên gần khu Thư viện về làm lộc. Cả quãng đường dài đến nhà thầy, thỉnh thoảng vẫn lấp ló những cánh hoa mỏng tênh, mềm mại... Con đường có lẽ đi suốt dọc đường đời mình cũng không thể quên. Mùa hè, đi giữa đường như đi giữa một màu xanh, của những bãi ngô, đồng lúa, cả của con sông hiền lành. Con đường chạy dọc, dòng sông thì uốn quanh. Có lúc gần ngay bờ sông, có khi cách cả cánh đồng....
Ừ, 83 ngày nữa là thi....
Là thế, mà ngỡ như không phải thế, thật xa mà thật gần... ''xa trong không gian nhưng gần trong nỗi nhớ'' .... Có khi bỏ dở cả buổi chiều để nghĩ về những điều xa xôi.... Cũng từ rất lâu rồi, giờ mới phát hiện ra con đường nhỏ sau nhà đẹp như thế, đứa bạn ngồi cùng xinh như thế, và...thương cha nhiều như thế... ! Mình chẳng mong thời gian quay trở lại, nhưng mong sao những tháng ngày cuối của đời học sinh thật ý nghĩa, kẻo rồi mai đây, lại hối tiếc, lại nhớ, lại thương....
Ừ, 83 ngày nữa là thi...................................
(...)
83 ngày nữa là thi
''Hoa gạo kìa''
''Ừ,Bao giờ cho đến tháng 3 ''...
Mới đấy mà đã sắp hết tháng 3, hội Chùa Tiên cũng sắp đóng cửa. Năm nay mình không đi
Nhớ hồi học cấp 1, cũng một cây gạo to như thế. Đám trẻ con thi nhau nhặt những bông hoa rơi, đỏ thắm, bóc từng cánh... Hoa gạo là cả một khoảng trời kí ức, ừ, khoảng trời ấy màu đỏ
Màu đỏ ấy vẫn đi theo những cánh hoa... Hoa Trạng Nguyên - cái tên cũng đủ khơi gợi bao mơ ước. Hơn một lần mình với Dương ấp ủ kế hoạch đêm giao thừa vào trường hái trộm cành hoa Trạng Nguyên gần khu Thư viện về làm lộc. Cả quãng đường dài đến nhà thầy, thỉnh thoảng vẫn lấp ló những cánh hoa mỏng tênh, mềm mại... Con đường có lẽ đi suốt dọc đường đời mình cũng không thể quên. Mùa hè, đi giữa đường như đi giữa một màu xanh, của những bãi ngô, đồng lúa, cả của con sông hiền lành. Con đường chạy dọc, dòng sông thì uốn quanh. Có lúc gần ngay bờ sông, có khi cách cả cánh đồng....
Ừ, 83 ngày nữa là thi....
Là thế, mà ngỡ như không phải thế, thật xa mà thật gần... ''xa trong không gian nhưng gần trong nỗi nhớ'' .... Có khi bỏ dở cả buổi chiều để nghĩ về những điều xa xôi.... Cũng từ rất lâu rồi, giờ mới phát hiện ra con đường nhỏ sau nhà đẹp như thế, đứa bạn ngồi cùng xinh như thế, và...thương cha nhiều như thế... ! Mình chẳng mong thời gian quay trở lại, nhưng mong sao những tháng ngày cuối của đời học sinh thật ý nghĩa, kẻo rồi mai đây, lại hối tiếc, lại nhớ, lại thương....
Ừ, 83 ngày nữa là thi...................................