Bài thơ của Thôi Hiệu
Hoàng hạc lâu
Tích nhân dĩ thừa Hoàng hạc khứ
Thử địa không dư Hoàng hạc lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán dương thụ
Phương thảo thê thê Anh vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
Bản dịch của Tản Đà
Hạc vàng ai cưỡi đi đâu
Mà nay Hoàng hạc riêng lầu còn trơ
Hạc vàng bay mất từ xưa
Ngàn năm mây trắng bây giờ còn bay
Hán dương sông tạnh cây bày
Bãi xa Anh vũ xanh đầy cỏ non
Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai
Bản dich của tại hạ, mong được chỉ giáo
(vì muốn giữ nguyên thể thơ nên 1 số câu phải dich thoát ý)
Người xưa cưỡi hạc vàng đi mất
Đất này còn trơ Hoàng hạc lâu
Hạc vàng một đi không trở lại
Mây trắng ngàn thu bay về đâu
Hán dương sông tạnh cây phô sắc
Anh vũ cồn xa cỏ giãi màu
Chiều xuống quê hương đâu tá nhỉ
Trên sông khói sóng để ai sầu