Khi đọc được bài viết này paradise đã khóc,có lẽ teen chúng mình ngày nay càng ngày càng vô tâm quên đi là phải dành cả tình cảm cho gia đình mình-và nhất là Mẹ
Con gái của mẹ, Trời tháng năm bắt đầu chuyển mùa. Cây bò cạp vàng nhà mình bắt đầu trổ những bông vàng kiêu kỳ như nàng công chúa.
Mẹ nhớ, khi còn nhỏ, mùa hoa đầu tiên, cây nở vàng rực, con đã thỏ thẻ với mẹ rằng con yêu cây bò cạp vàng biết bao! Con yêu hoa bò cạp vàng, yêu hoa lys vàng, vì con biết đó là loài hoa mà mẹ yêu thích.
Một niềm hạnh phúc len lỏi trong lòng mẹ theo từng lời nói của con yêu. Mẹ thầm nghĩ con mẹ từ nhỏ đã là người sâu sắc, tinh tế. Mẹ mong con giữ mãi điều này.
Con gái yêu,
Bây giờ con mẹ đã là cô gái 20, đang ngồi trước máy vi tính để “lướt web” trong căn phòng nhìn ra sân có cây bò cạp vàng trổ hoa vàng rực. Sáng nay, trời bắt đầu có những cơn mưa nặng hạt. Mẹ tất tả chuẩn bị đi làm. Thấy con vẫn ngồi chăm chú vào máy tính chat với người bạn nào đó. Bất chợt mẹ nhớ ngày xưa.
Ngày khi con còn nhỏ, mỗi sáng thức dậy con đều thường đòi mẹ nấu đồ ăn sáng trước khi đến trường, thích uống cạn ly sữa đậu nành mẹ nấu rồi tấm tắc khen ngon.
Trời mưa, con sẽ vội chạy vào nhà để lấy áo mưa và đưa cho mẹ mặc khỏi ướt.
Mẹ thầm mong...
Giá như con rời chiếc ghế êm ái đó, rời khỏi màn hình vô tri đó, rời khỏi "chat, chit” một chút để cười với mẹ. Hoặc đơn giản hơn chỉ là câu nói: “Mẹ ơi, ngoài trời mưa lớn. Mẹ đi làm cẩn thận nha!”.
Con gái ơi,
Khi con bước vào tuổi thanh niên, con có biết bao điều cần khám phá. Thời gian con dành cho những hoạt động tập thể, bạn bè để hòa nhập với thế giới bên ngoài là điều mẹ rất hoan nghênh. Nhưng sao cô con gái tinh tế, sâu sắc ngày xưa như cứ trôi tuột khỏi vòng tay mẹ.
Con có thể dành cả ngày để chat với bạn nhưng không dành 30 phút để trò chuyện cùng mẹ dù chỉ mỗi tuần một lần.
Con có thể dành cả tuần để khám phá những vùng đất mới với bạn bè mà không dành một ngày cho gia đình và cho mẹ.
Con có thể nhớ hết sinh nhật bạn bè và dành rất nhiều thời gian đầu tư mua quà cho bạn nhưng con đã dần quên sinh nhật của mẹ mình...
Đôi khi, mẹ mong...
Buổi tối con dành thời gian ăn cơm với bố mẹ mà không dán mắt lên màn hình tivi hoặc thỉnh thoảng bị ngắt quãng bởi tin nhắn điện thoại.
Một ngày, con bớt ôm chiếc máy vi tính đó và cùng mẹ ra vườn chăm sóc cây bò cạp như ngày xưa.
Con gái yêu dấu,
Mẹ biết, con gái mẹ không phải là người thờ ơ, sống không biết quan tâm đến người khác. Mẹ vẫn nhìn thấy con hồ hởi tham gia các hoạt động xã hội như tình nguyện Mùa hè xanh. Con xót xa trước những cảnh đời bất hạnh nên thường xuyên quyên góp tiền, sách vở cho các trẻ em mồ côi. Mẹ hạnh phúc khi con mẹ sống biết chia sẻ như thế.
Nhưng con biết không, dường như con vô tâm quên dành thời gian cho mẹ.
Như chiều hôm qua, con hồ hởi khoe với mẹ mới mua chiếc áo rất đẹp làm quà cho đứa bạn thân. Con kể mình đã khó nhọc thế nào mới tìm được cái áo vừa ý người bạn. Mẹ vui nhìn con say sưa kể chuyện cùng mẹ. Nhưng một thoáng buồn vì con đã quên rằng tháng 5 này đâu chỉ là sinh nhật của bạn con. Mà còn có ngày dành cho mẹ.
Có lẽ con không biết rằng sự quan tâm của con cái là liều thuốc bổ cho bất kỳ bà mẹ nào.
Trong tháng 5, Ngày của mẹ được cả thế giới tôn vinh để tri ân những người mẹ trên toàn thế giới. Mẹ mong sao con gái mẹ là những người trẻ tuổi sẽ hơn ai hết biết được ý nghĩa ngày này.
Và mẹ mong rằng 24 tiếng trong ngày 10.5 năm nay, mẹ sẽ nhận được món quà bất ngờ từ con gái. Nghe con say sưa kể rằng mình đã vất vả lắm mới tìm được một món quà tặng mẹ thân yêu. Bố sẽ trổ tài nấu ăn phục vụ mẹ con mình. Mẹ và con lại có thể ra vườn chăm sóc cho góc hoa bò cạp vàng thêm xanh con nhé!
Mẹ mong như vậy đó, con yêu!
đọc xong các bạn hãy dành một phút,ít nhất là một phút thôi để suy ngẫm nhé
https://teenprovn.info/forum/dieu-me-muon-noi-t16483.html#ixzz34A8Jpkzr