lovevl2010
New member
- Xu
- 0
BÁNH RÁN MẶN
16h một chiều mùa đông nắng vàng rộm, ngồi trong văn phòng bỗng nhiên mình nhớ những buổi chiều mùa đông ngày lớp 9, đi học thêm về, cả lũ con gái lại xà vào hàng bánh rán mặn trước cổng trường! :waaaht:
:big_smile:Ôi chao cái cảm giác xuýt xoa ngồi bên bếp dầu bập bùng đợi từng chiếc bánh nặn tựa như những cái búp trắng phau thả vào chảo mỡ, chao đảo rồi vàng rộm lên. Những chiếc bánh búp búp béo tròn như bầy lợn con gắp đầy giá cho ráo mỡ . Tương ớt pha chua chua ngọt ngọt cay cay rón ra đã thánh thức vị giác của từng con giời. Nóng giãy tay cũng phải vớ ngay một chiếc cho mình, rồi cắn giòn tan, đổ chút tương ớt vào trong bụng bánh, tương ớt quyện với vị mặn mà của nhân thịt mộc nhĩ, miến hòa với vị bùi của bột dẻo dai.... Bánh rán mặn hấp dẫn hơn cả bánh gối mĩ miều với rau sống và nước chấm cầu kỳ. :ah:Sao mình cứ nhớ hàng bánh rán mặn ấy thế, nhớ những chiếc bánh rán mặn tròn bủng, bánh có màu cam của gấc, không chín già và vàng khè màu mỡ cũ, nước chấm chỉ là chai tương ớt đơn sơ mà vẫn cảm nhận đủ vị, và chiếc bánh ngày ấy, chỉ có 1.200đ thôi... Bây giờ có lúc lên cơn vật vã thèm ăn, tìm mua mà chẳng thể tìm được vị của chiếc bánh ngày xưa... Có phải vì bây giờ chẳng thể tìm ra nó, hay vì ngày ấy đi học về bụng đói mềm, đầu óc chẳng vương chút lo toan chỉ có những câu chuyện không đầu không cuối của những đứa con gái mới lớn lòng phơi phới niềm vui nên miếng ăn ngon một cách vô tư, không yêu cầu đòi hỏi so sánh gì!?
Thôi mình dừng lại ở đây thôi, viết nữa lại liên tưởng suy nghĩ... già người ra . Ngồi trong văn phòng, không thể kiếm đâu ra bánh rán mặn, mình đành nuốt nước bọt khi type dòng chữ này BÁNH RÁN MẶN :dribble:
[FONT=.VnTime]
[/FONT]
16h một chiều mùa đông nắng vàng rộm, ngồi trong văn phòng bỗng nhiên mình nhớ những buổi chiều mùa đông ngày lớp 9, đi học thêm về, cả lũ con gái lại xà vào hàng bánh rán mặn trước cổng trường! :waaaht:
:big_smile:Ôi chao cái cảm giác xuýt xoa ngồi bên bếp dầu bập bùng đợi từng chiếc bánh nặn tựa như những cái búp trắng phau thả vào chảo mỡ, chao đảo rồi vàng rộm lên. Những chiếc bánh búp búp béo tròn như bầy lợn con gắp đầy giá cho ráo mỡ . Tương ớt pha chua chua ngọt ngọt cay cay rón ra đã thánh thức vị giác của từng con giời. Nóng giãy tay cũng phải vớ ngay một chiếc cho mình, rồi cắn giòn tan, đổ chút tương ớt vào trong bụng bánh, tương ớt quyện với vị mặn mà của nhân thịt mộc nhĩ, miến hòa với vị bùi của bột dẻo dai.... Bánh rán mặn hấp dẫn hơn cả bánh gối mĩ miều với rau sống và nước chấm cầu kỳ. :ah:Sao mình cứ nhớ hàng bánh rán mặn ấy thế, nhớ những chiếc bánh rán mặn tròn bủng, bánh có màu cam của gấc, không chín già và vàng khè màu mỡ cũ, nước chấm chỉ là chai tương ớt đơn sơ mà vẫn cảm nhận đủ vị, và chiếc bánh ngày ấy, chỉ có 1.200đ thôi... Bây giờ có lúc lên cơn vật vã thèm ăn, tìm mua mà chẳng thể tìm được vị của chiếc bánh ngày xưa... Có phải vì bây giờ chẳng thể tìm ra nó, hay vì ngày ấy đi học về bụng đói mềm, đầu óc chẳng vương chút lo toan chỉ có những câu chuyện không đầu không cuối của những đứa con gái mới lớn lòng phơi phới niềm vui nên miếng ăn ngon một cách vô tư, không yêu cầu đòi hỏi so sánh gì!?
Thôi mình dừng lại ở đây thôi, viết nữa lại liên tưởng suy nghĩ... già người ra . Ngồi trong văn phòng, không thể kiếm đâu ra bánh rán mặn, mình đành nuốt nước bọt khi type dòng chữ này BÁNH RÁN MẶN :dribble:
[FONT=.VnTime]
[/FONT]