BÀI VĂN TẢ MẸ
“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cộc đời không ai khổ bằng cha”
Vâng mẹ là người em yêu quý nhất trên cõi đời này. Mẹ là nguồn sáng là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của em.
Năm nay mẹ em gần năm mươi tuổi rồi, với một thân hình mảnh mai thon thả. Mái tóc đen mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với một làn da trắng hồng trông rất đẹp. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến. Chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp, nằm trên đôi môi đỏ hồng. Mỗi khi cười mẹ để lộ hai hàm răng trắng đều và đẹp. Đôi bàn tay nhăn nheo của mẹ đã dìu dắt, nuôi dưỡng chúng em từ thuở lọt lòng. Có lẽ ông trời không cho mẹ em được ngơi nghĩ. Ở nhà không có việc gì là thiếu vắng bàn tay của mẹ suốt ngày mẹ chỉ biết làm lụng vất vả để lo cho chồng con. Mỗi khi trái gió trở trời em đều bị ốm mẹ phải thức suốt đêm để lo cho em. Ra ngoài xã hội mẹ là mẹ hiền của biết bao người bệnh mẹ đã chăm sóc tận tụy thương yêu bệnh nhân như con ruột của mình. Dù bận đến mấy mẹ cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ kho bà con cần đến. Mẹ dạy em những điều hay lẽ phải ở đời. Mỗi khi em mắc lỗi lầm thì mẹ không la mắng nặng lời mà chỉ khuyên bảo nhẹ nhàng “Con trai của mẹ hãy cố gắng lên nhé!” và lời đọng viên đó sẽ song hành cùng em suốt cả cuộc đời. Dù bận trăm công nghìn việc nhưng tối nào mẹ cũng ngồi vào bàn để dạy em học giúp em giải được những bài toán khó nhìn vào anh mắt trìu mến của mẹ em cảm thấy mình hạnh phúc vô bờ bến .
“Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào .”
Mẹ là tia sáng của đời em là tấm gương để em học tập và noi theo em rất tự hào về mẹ.
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: