Bài Thơ Tặng Thầy

Hungminhhn

New member
Xu
0
Bài Thơ Tặng Thầy
Con sững sờ sao thầy lại ra đi ?
Khi chúng con không hề muốn vậy .
Sao thầy lại nói lời chia ly ?
Khi lòng con không nghĩ chuyện phân kỳ.
Vào phút chót của giờ học cuối
- "Các con yên nghe thầy nói vài lời".
Con tự hỏi có điều gì vậy nhỉ ?
Mà trông thầy thoáng nét trầm tư .
Và giọng thầy cất lên như mọi khi,
Nhưng hơn nữa, có gì như trầm lắng.
- "Thầy chuyển công tác..." con nghe lòng chết lặng
- "... Ráng học hành cho giỏi, cho ngoan"
Lời thầy khuyên thấm đượm giữa lòng con,
Và con sẽ mang theo suốt tháng ngày còn lại .
Rồi từ đây - ngày sau - và mãi mãi
Con không còn nghe thầy giảng như xưa
Con nghe lòng vừa phủ một mùa mưa ...

Thầy bước đi như bao lần ra cửa .
Để lại trong con khoảng trống vô bờ.
Thế là hết ! Con khát khao bao lần nữa
Được thấy thầy lên lớp giảng văn thơ
Và mai sau - mai sau không bao giờ
Con có thể quên lời thầy nói
Giữa phút cuối cùng, trong tiếng trống trường tan.
 
Con về trường cũ thầy ơi
Nắng vàng chiếu lá, ngập trời phượng bay
Mơn man khẽ chạm bàn tay
Bảng đen còn đó, mà thầy nay đâu?...
Sân trường im lặng một màu
Con khao khát được nghe câu nói nào
Công thầy to lớn xiết bao
Cho con khôn lớn bay vào tương lai...

(Nhớ về thầy Trịnh Đức Lăng)
 
Con thầm trách thời gian sao trôi nhanh ,
Không cho con kịp sửa những sai lầm ,
Tuổi học trò con nghịch ngợm bướng bỉnh ,
Rất trẻ con và cũng quá ngông cuồng .

Con vẫn biết những lúc con phạm lỗi ,
Thầy buồn lòng nhưng không trách phạt con ,
Con vẫn hiểu những lời thầy đã nói ,
Nhưng con quay đi vờ như không biết .

Con ích kỉ khờ dại và nông nổi ,
Bỏ ngoài tai những lời thầy răn dạy ,
Sống vô tư qua ngày tháng học trò ,
Không chút nghĩ suy đắn đo chuyện cũ .

Rồi một ngày con giật mình tỉnh giấc ,
Hoa sương kia đã phủ kín tóc thầy ,
Nhưng nếp nhăn hằn sâu trên vầng trán ,
Thầy đã già theo năm tháng phôi pha .

Con hối hận thì đã quá muộn màng ,
Bởi thời gian sẽ không quay trở lại ,
Chuyện đã qua làm sao con sửa được ,
Hai từ "...Xin .. lỗi ...." có .. muộn ... không thầy
 
Con trở về thăm lại mái trường xưa
Thăm lớp học lợp lá dừa rách nát
Bàn ghế ướt mỗi khi trời mưa tạt
Nhưng ấm tình Thầy hòa với chung con

Buổi học đầu tiên con ghi nhớ mãi
Thầy dạy con bài học làm người
'' Văn học là nhân học các em ơi
Các em nhớ đừng bao giờ ruồng bỏ ''

Có những lúc con vô tâm không hiểu
Và nghĩ rằng bài học thật giản đơn
Theo dòng đời tâm trí con thêm lớn
Thắm lời Thầy bài học của ngày xưa

Ngày trở về vắng bóng Thầy còn đâu
Nhìn lớp học lòng xót xa quá đổi
Giọt nước mắt rơi trên tay nóng hổi
Khóc thương Thầy _ Người khai sáng đời con

Bài học cũ Thầy ơi _con đã thuộc
Con tìm về để trả bài cho Thầy
Kể Thầy nghe chuyện của con hôm nay
Nhưng Thầy ơi_ con trở về quá muộn ...
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top