Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 6
Ngữ văn 6
Bà đỡ trần kể lại câu chuyện con hổ có nghĩa
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Xebus2tang" data-source="post: 73469" data-attributes="member: 297763"><p style="text-align: center"><strong><span style="color: #008000"><span style="font-size: 15px"> Đóng vai bà Trần kể lại chuyện Con Hổ có nghĩa.</span></span></strong></p> <p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"></p><p>Bài làm</p><p></p><p>Tôi là người dân của huyện Đông Triều. Nhờ khéo tay lại được mẹ truyền nghề từ khi còn trẻ nên tôi đỡ đẻ có nhiều kinh nghiệm, được mọi người yêu mến, tín nhiệm. Tôi đã đón tay biết bao đứa trẻ ở huyện Đông Triều này. Nhìn những đứa trẻ chào đời trong niềm vui của cha mẹ, tôi cũng thấy thật hạnh phúc. Trong cuộc dời đỡ đẻ của tôi, có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên. Đó chính là lần tôi đỡ đẻ cho “chúa sơn lâm”.</p><p></p><p>Một buổi tối không trăng không sao, tôi đóng cứ đi nằm từ sớm. Bỗng nhiên tôi nghe có tiếng gõ cửa, chính xác là có tiếng cào cửa khe khẽ. Tôi lắng tai nghe, tiếng cào ngày càng dồn dập. Chắc có ai đó muốn giúp đỡ. Tôi vội ra mở cửa, không quên cầm theo túi thuốc. Ra đến nơi, tôi chẳng nhìn thấy ai cả. Đột nhiên, tôi thoáng thấy một con hổ lớn lao tới, cõng tôi đi. Tôi sợ chết khiếp, tưởng chừng như có thể chết đi được. Tôi nghĩ con Hổ này chắc sẽ ăn thịt mình mất thôi. Nhưng sao nó không ăn ngay mà lại cõng tôi đi xa như thế này? Nó dùng một chân quặp chặt lấy tôi rồi chạy như bay. Hể gặp gai góc, nó lại dùng chân trước rẽ lối chạy vào rừng sâu. Hay là nó mang tôi về để cho chúa tể của nó tráng miệng? Chỉ tính tới đó thôi, sự sỡ hãi đã làm cho tôi suýt ngất.</p><p></p><p>Vào trong rừng sâu, nó thả tôi xuống. Tôi cố gắng bình tĩnh, đưa mắt nhìn xung quanh. Đôi mắt tôi dừng lại trước một cảnh tượng hết sức bất ngờ, một con hổ, hình như là hổ cái, đang lăn lộn cào đất. Thôi đúng rồi, nó đang đói, chắc chồng nó mang tôi về để cho nó ăn thịt đây, thế này thì chết chắc rồi. Tôi xác định như vậy và ngồi im không nhúc nhích. Tôi tưởng tượng cảnh mình sẽ bị nhai từng miếng rau ráu mà run hết cả người. Đôi chân tôi như muốn khụy xuống. Nhưng chờ mãi mà không thấy động tĩnh gì, lại thấy hổ đực cầm lấy tay tôi, nhìn hổ cái và nhỏ giọt nước mắt. Lạ quá! Hình như hở không định ăn thịt tôi mà muốn tôi giúp nó việc gì đó. Tôi nhìn kĩ lại hổ cái, hình như bụng nó có cái gì động đậy thì phải. Thôi đúng rồi, nó sắp đẻ. Sao hổ lại biết tôi làm nghề này mà đưa tôi về đây nhỉ? Sẵn có thuốc đem theo, tôi hòa vào nước suối cho hổ cái uống. Quên cả sợ hãi, tôi lại xoa bóp bụng cho hổ. May quá lát sau hổ đẻ được chú hổ xinh xắn. Hổ đực tỏ vẻ mừng rỡ vô cùng, nó đùa giỡn với hổ con, còn con hổ cái thì nằm phục xuống, dáng mệt mỏi lắm. Lát sau hổ đi ra phía gốc cây, đào lên một cục bạc đưa cho tôi. Tôi hiểu là nó định đưa cho mình, nên cầm lấy rồi theo hổ ra khỏi rừng.</p><p></p><p>Thấy trời gần sáng, sợ mọi người nhìn thấy hố; tôi nói với nó: “Xin chúa rừng hãy quay về”. Hổ cúi đầu nhìn tôi, vẻ rất biết ơn. Khi đi khá xa, tôi nghe thấy hổ gầm lên. Năm ấy mất mùa đói kém, nhờ cục bạc mà hổ tặng, gia đình tôi mới qua được cơn nguy khốn. Người ta tưởng hổ là loài hung dữ, nhưng tôi thấy nó cũng biết sống có nghĩa, có tình.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Xebus2tang, post: 73469, member: 297763"] [CENTER][B][COLOR=#008000][SIZE=4] Đóng vai bà Trần kể lại chuyện Con Hổ có nghĩa.[/SIZE][/COLOR][/B] [/CENTER] Bài làm Tôi là người dân của huyện Đông Triều. Nhờ khéo tay lại được mẹ truyền nghề từ khi còn trẻ nên tôi đỡ đẻ có nhiều kinh nghiệm, được mọi người yêu mến, tín nhiệm. Tôi đã đón tay biết bao đứa trẻ ở huyện Đông Triều này. Nhìn những đứa trẻ chào đời trong niềm vui của cha mẹ, tôi cũng thấy thật hạnh phúc. Trong cuộc dời đỡ đẻ của tôi, có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên. Đó chính là lần tôi đỡ đẻ cho “chúa sơn lâm”. Một buổi tối không trăng không sao, tôi đóng cứ đi nằm từ sớm. Bỗng nhiên tôi nghe có tiếng gõ cửa, chính xác là có tiếng cào cửa khe khẽ. Tôi lắng tai nghe, tiếng cào ngày càng dồn dập. Chắc có ai đó muốn giúp đỡ. Tôi vội ra mở cửa, không quên cầm theo túi thuốc. Ra đến nơi, tôi chẳng nhìn thấy ai cả. Đột nhiên, tôi thoáng thấy một con hổ lớn lao tới, cõng tôi đi. Tôi sợ chết khiếp, tưởng chừng như có thể chết đi được. Tôi nghĩ con Hổ này chắc sẽ ăn thịt mình mất thôi. Nhưng sao nó không ăn ngay mà lại cõng tôi đi xa như thế này? Nó dùng một chân quặp chặt lấy tôi rồi chạy như bay. Hể gặp gai góc, nó lại dùng chân trước rẽ lối chạy vào rừng sâu. Hay là nó mang tôi về để cho chúa tể của nó tráng miệng? Chỉ tính tới đó thôi, sự sỡ hãi đã làm cho tôi suýt ngất. Vào trong rừng sâu, nó thả tôi xuống. Tôi cố gắng bình tĩnh, đưa mắt nhìn xung quanh. Đôi mắt tôi dừng lại trước một cảnh tượng hết sức bất ngờ, một con hổ, hình như là hổ cái, đang lăn lộn cào đất. Thôi đúng rồi, nó đang đói, chắc chồng nó mang tôi về để cho nó ăn thịt đây, thế này thì chết chắc rồi. Tôi xác định như vậy và ngồi im không nhúc nhích. Tôi tưởng tượng cảnh mình sẽ bị nhai từng miếng rau ráu mà run hết cả người. Đôi chân tôi như muốn khụy xuống. Nhưng chờ mãi mà không thấy động tĩnh gì, lại thấy hổ đực cầm lấy tay tôi, nhìn hổ cái và nhỏ giọt nước mắt. Lạ quá! Hình như hở không định ăn thịt tôi mà muốn tôi giúp nó việc gì đó. Tôi nhìn kĩ lại hổ cái, hình như bụng nó có cái gì động đậy thì phải. Thôi đúng rồi, nó sắp đẻ. Sao hổ lại biết tôi làm nghề này mà đưa tôi về đây nhỉ? Sẵn có thuốc đem theo, tôi hòa vào nước suối cho hổ cái uống. Quên cả sợ hãi, tôi lại xoa bóp bụng cho hổ. May quá lát sau hổ đẻ được chú hổ xinh xắn. Hổ đực tỏ vẻ mừng rỡ vô cùng, nó đùa giỡn với hổ con, còn con hổ cái thì nằm phục xuống, dáng mệt mỏi lắm. Lát sau hổ đi ra phía gốc cây, đào lên một cục bạc đưa cho tôi. Tôi hiểu là nó định đưa cho mình, nên cầm lấy rồi theo hổ ra khỏi rừng. Thấy trời gần sáng, sợ mọi người nhìn thấy hố; tôi nói với nó: “Xin chúa rừng hãy quay về”. Hổ cúi đầu nhìn tôi, vẻ rất biết ơn. Khi đi khá xa, tôi nghe thấy hổ gầm lên. Năm ấy mất mùa đói kém, nhờ cục bạc mà hổ tặng, gia đình tôi mới qua được cơn nguy khốn. Người ta tưởng hổ là loài hung dữ, nhưng tôi thấy nó cũng biết sống có nghĩa, có tình. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 6
Ngữ văn 6
Bà đỡ trần kể lại câu chuyện con hổ có nghĩa
Top