ThangLongVN
New member
- Xu
- 0
Đây là một việc tốt
Ngày xưa, có một vị vua vô cùng tin tưởng một vị đại thần đầy trí tuệ của mình, câu cửa miệng của vị đại thần này là:” Đây là một việc tốt.”
Một hôm đức vua trong lúc lau bảo kiếm vô tình để kiếm cắt đứt ngón tay út bên trái của mình, vị đại thần vừa nghe tin vội vàng đến điện.
Đến nơi vị đại thần nhìn thấy đức vua ôm ngón tay đang chảy máu ròng ròng liền nói:” Đây là một việc tốt”, đức vua vô cùng tức giận, lệnh lập tức giam ông vào đại lao, vị đại thần lại nói:” Đây là một việc tốt.”
Vài tháng sau, đức vua đi săn, do mải miết đuổi theo một con dê, vô tình đi ra khỏi địa phận của đất nước, lạc đến một bộ tộc ăn thịt người.
Bộ tộc ăn thịt người bắt ngay đức vua cùng vài vị đại thần đi theo. Thấy vua ăn mặc sang trọng, tộc trưởng bèn quyết định cho vua làm vật tế thần. Trong lễ tế, tộc trưởng nhận thấy đức vua bị mất một ngón tay. Trong quy định của bộ tộc ăn thịt người là người khuyết một bộ phận trên cơ thể là không thể làm vật tế thần. Thế là tộc trưởng giận dữ đuổi ngay vị quốc vương đi. Những vị thần còn lại không ai thoát khỏi cái chết.
Thoát chết về đến nơi, vua nhớ đến lời đại thần khi ngài bị mất một ngón tay, bây giờ ngài mới thấy vô cùng có lí bèn lập tức hạ lệnh cho thả vị đại thần ra và xin lỗi vị đại thần trí tuệ ấy vì đã giam oan ông mấy tháng qua. Vị đại thần vẫn nói:” Đây là một việc tốt”.
Đức vua vẫn thắc mắc một điều:” Ta mất ngón tay ngươi nói là việc tốt ta hiểu, nhưng sao khi ta ra lệnh giam ngươi, ngươi cũng nói là việc tốt?” Vị đại thần cười đáp:” Vì nếu không bị giam, ắt hạ thần sẽ phải đi săn cùng bệ hạ, như vậy chắc chắn là không thoát được chết.
Lời bình:
“Tái Ông thất mã, biết đâu họa phúc.” Trong họa có phúc, trong phúc có họa. Khi gặp bất kì việc gì cũng nên có một thái độ tích cục đón nhận, mọi chuyện rồi sẽ “ khổ tận cam lai.”
Ngày xưa, có một vị vua vô cùng tin tưởng một vị đại thần đầy trí tuệ của mình, câu cửa miệng của vị đại thần này là:” Đây là một việc tốt.”
Một hôm đức vua trong lúc lau bảo kiếm vô tình để kiếm cắt đứt ngón tay út bên trái của mình, vị đại thần vừa nghe tin vội vàng đến điện.
Đến nơi vị đại thần nhìn thấy đức vua ôm ngón tay đang chảy máu ròng ròng liền nói:” Đây là một việc tốt”, đức vua vô cùng tức giận, lệnh lập tức giam ông vào đại lao, vị đại thần lại nói:” Đây là một việc tốt.”
Vài tháng sau, đức vua đi săn, do mải miết đuổi theo một con dê, vô tình đi ra khỏi địa phận của đất nước, lạc đến một bộ tộc ăn thịt người.
Bộ tộc ăn thịt người bắt ngay đức vua cùng vài vị đại thần đi theo. Thấy vua ăn mặc sang trọng, tộc trưởng bèn quyết định cho vua làm vật tế thần. Trong lễ tế, tộc trưởng nhận thấy đức vua bị mất một ngón tay. Trong quy định của bộ tộc ăn thịt người là người khuyết một bộ phận trên cơ thể là không thể làm vật tế thần. Thế là tộc trưởng giận dữ đuổi ngay vị quốc vương đi. Những vị thần còn lại không ai thoát khỏi cái chết.
Thoát chết về đến nơi, vua nhớ đến lời đại thần khi ngài bị mất một ngón tay, bây giờ ngài mới thấy vô cùng có lí bèn lập tức hạ lệnh cho thả vị đại thần ra và xin lỗi vị đại thần trí tuệ ấy vì đã giam oan ông mấy tháng qua. Vị đại thần vẫn nói:” Đây là một việc tốt”.
Đức vua vẫn thắc mắc một điều:” Ta mất ngón tay ngươi nói là việc tốt ta hiểu, nhưng sao khi ta ra lệnh giam ngươi, ngươi cũng nói là việc tốt?” Vị đại thần cười đáp:” Vì nếu không bị giam, ắt hạ thần sẽ phải đi săn cùng bệ hạ, như vậy chắc chắn là không thoát được chết.
Lời bình:
“Tái Ông thất mã, biết đâu họa phúc.” Trong họa có phúc, trong phúc có họa. Khi gặp bất kì việc gì cũng nên có một thái độ tích cục đón nhận, mọi chuyện rồi sẽ “ khổ tận cam lai.”
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: