Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 11
Hai đứa trẻ - Thạch Lam
Ánh sáng và bóng tối trong "Chữ người tử tù" và "Hai đứa trẻ"
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="steppe huynh" data-source="post: 82446"><p><span style="font-family: 'arial'"><span style="color: #006400"><span style="font-size: 15px"><strong>Sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối thể hiện qua hai truyện ngắn <em>"Hai đứa trẻ" </em>của Thạch Lam và <em>"Chữ người tử tù"</em> của Nguyễn Tuân.</strong></span></span><p style="text-align: center"><strong><u></u></strong></p></span></p><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'arial'"><strong><u>DÀN Ý</u></strong></p></span></p><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'arial'"><strong><u></u></strong></p><p><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>I. Mở bài:</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong> </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>- </strong>Thạch Lam (1910 – 1942) với những tác phẩm thường hướng đến những kiếp người tối tăm, quẩn quanh, nghèo khổ nơi phố nghèo và câu chuyện thường để lại cho người đọc một dư vị nhẹ nhàng và sâu lắng.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Nguyễn Tuân (1910 – 1987) với những tác phẩm thể hiện cảm hứng tìm về với cái đẹp, nhìn con người dưới góc độ của một nghệ sĩ tài hoa. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Với một cảm hứng lãng mạn sâu sắc, hai nhà văn đều muốn biểu hiện cái nhìn chủ quan trước cuộc đời - hình tượng nhân vật ít nhiều mang phảng phất bóng dáng cái tôi tác giả và hướng tới khám phá và thể hiện những gì độc đáo, khác thường, kì lạ. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Giới thiệu “Hai đứa trẻ” (Thạch Lam) và “Chữ người tử tù” (Nguyễn Tuân) sử dụng thủ pháp miêu tả tương phản mà cụ thể là sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>II. Thân bài:</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong> </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em>1. Giải thích:</em></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối là một thủ pháp nghệ thuật thường được sử dụng trong văn học nhằm tạo tình huống truyện, chuyển tải nội dung tư tưởng, chủ đề của tác phẩm.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Ánh sáng và bóng tối được sử dụng trong truyện ngắn "<em>Hai đứa trẻ' </em> và<em> "Chữ người tử tù" </em>không chỉ như một nguyên tắc tạo tình huống truyện mà còn vươn đến ý nghĩa biểu tượng về sự đối lập giữa cái ác và cái xấu,cái tốt và cái đẹp trong cuộc sống.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em>2. Nét chung về thủ pháp nghệ thuật tương phản giữa ánh sáng và bòng tối thể hiện qua hai truyện ngắn "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam và "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân:</em></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong> </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>- </strong>Cả hai tác giả đều sử dụng ánh sáng và bóng tối như một thủ pháp đối lập trong xây dựng bối cảnh tác phẩm, nhân vật, các chi tiết nhỏ nhằm biểu đạt chủ đề của tác phẩm.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Ánh sáng và bóng tối được sử dụng trong hai tác phẩm vừa mang nghĩa thực, vừa mang nghĩa biểu tượng, giúp người đọc thấy được giá trị tư tưởng của tác phẩm.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em>3. Nét riêng của thủ pháp nghệ thuật tương phản giữa ánh sáng và bóng tối thể hiện qua hai truyện ngắn "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam và "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân.</em></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em>3.1 Sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối trong truyện "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam nhằm tô đậm hơn hình ảnh của bóng tối:</em></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong> </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>- </strong>Bóng tối dày đặc ,bao trùm cả phố huyện và được lặp đi lặp lại nhiều lần: <em>Một đêm mùa hạ êm như nhung; Đường ra phố và các con ngõ dần dần chứa đầy bóng tố; Tối hết cả, con đường thăm thẳm ra song,con đường qua chợ về nhà, các ngõ vào làng lại càng sẫm đen hơn nữa;đêm ở trong phố,tĩnh mịch và đầy bóng tối…</em>biểu trưng cho cuộc sống tù đọng,quẫn quanh nơi phố huyện (đó cũng chính là hình ảnh xã hội Việt Nam những năm (1930-1945))</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong> </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>- </strong>Ánh sáng ít ỏi nơi phố huyện không đủ sáng mà càng làm cho bóng tối thêm dày đặc:</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p> <span style="font-family: 'arial'">- Nơi phố huyện: chỉ là những khe sáng, những hột sáng,… (<em>những quầng sáng leo lét, những hột sáng, những vệt sáng, những khe sáng…) </em>tượng trưng cho số phận mòn mỏi của những con người nơi đây. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p> <span style="font-family: 'arial'">- Ánh sáng đô thị chỉ là trong hoài niệm của nhân vật Liên (<em>“Hà Nội rực sáng”…</em>): vừa là quá khứ vừa là tương lai, mơ ước của hai chị em Liên.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Ánh sáng con tàu thì qua nhanh (<em>“các toa đèn sáng trưng”, “các cửa kính sáng”,…)</em>: ánh sáng thức tỉnh đời sống tỉnh lẻ, như một cầu nối từ hiện tại (ánh sáng phố huyện) về quá khứ (ánh sáng đô thị), rồi hướng tới tương lai (ánh sáng đô thị).</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Ánh sáng không còn mang nghĩa thực nữa mà mang nghĩa biểu tượng, biểu tượng của ước mơ, của khát khao hạnh phúc và những điều tốt đẹp trước hiện thực cuộc sống tù đọng, buồn tẻ nơi phố huyện.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Kết quả của sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối: Là biểu tượng cho những kiếp người sống leo lét vô danh trong một xã hội tù đọng, bế tắc nhưng vẫn không nguôi hy vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em>3.2 Ánh sáng và bóng tối trong truyện ngắn "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân vừa bổ sung nhau, đồng thời có sự chuyển hóa từ bóng tối ra ánh sáng.</em></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong> </strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>- </strong>Bóng tối (“mặt đất tối”, “một buồng tối chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, đất bừa bãi phân chuột, phân gián”…) vừa là cuộc sống tù đọng, tối tăm đầy cái ác, cái xấu nơi nhà ngục thực dân. Đồng thời vừa đại diện cho cái xấu, cái ác trong cuộc sống cũng như trong bản chất con người.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Ánh sáng (<em>“mọi ngôi sao Hôm nhấp nháy”</em>, <em>“một ngôi sao chính vị muốn từ biệt vũ trụ”, “vuông lụa trắng”</em>, <em>“ánh sáng đỏ rực của một bó đuốc tẩm dầu”</em>…) là ánh sáng của chân lí, của cái đẹp trong tài hoa, nhân cách.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Kết quả của sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối là sự chiến thắng của ánh sáng với bóng tối, của thiên lương con người với cái xấu, cái ác (<em>“Một người tù cổ đeo gông, chân vướng xiềng, đang dậm tô nét chữ trên tấm lụa trắng…viên quản ngục khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ”</em>, viên quản ngục khi được Huấn Cao “khai tâm” đã nghẹn ngào <em>“Xin bái lĩnh”</em>).</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p> <span style="font-family: 'arial'"><strong><em>4. Đánh giá chung:</em></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Do bối cảnh xã hội, văn hoá đặc biệt và quan điểm sáng tác khác nhau của các nhà văn cùng thời nên tạo nên những nét vừa tương đồng, vừa dị biệt của "Chữ người tử tù" và "Hai đứa trẻ" trong sử dụng nghệ thuật miêu tả tương phản.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Với Nguyễn Tuân, cảm hứng thẩm mỹ của ông bắt nguồn từ cái đẹp lớn lao, cái cao cả, bi hùng hoặc mô tả những nhân cách lớn... nên thủ pháp nghệ thuật cũng xây dựng dựa trên sự đối lập gay gắt, ánh sáng và bóng tối; tính cách và hoàn cảnh cũng được sử dụng nhằm miêu tả những tương phản mạnh mẽ, những chuyển biến bất ngờ, đột ngột. Đó vừa là một thủ pháp trong xây dựng tình huống truyện, vừa là sự dẫn dắt đi đến kết thúc của sự chiến thắng giữa chân lý, cái đẹp với cái xấu, cái ác. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Thạch Lam do chỉ chú ý đến những cái bình thường, giản dị, nhỏ nhoi trong cuộc sống nên tính cách và hoàn cảnh; ánh sáng và bóng tối trong tác phẩm của ông không có sự chuyển biến dữ dội, bất ngờ. Thạch Lam chỉ quan tâm đến những cái bình thường, giản dị, nhỏ bé trong cuộc sống nên ánh sáng và bóng tối trong tác phẩm của ông không có sự chuyển biến dữ dội, bất ngờ. Ánh sáng nhỏ bé leo lét như để tô đạm hơn bóng tối, bóng tối lấn át cả ánh sáng để tô đậm cái tối tăm ngột ngạt của cuộc sống nơi đây. Qua đó bày tỏ tấm lòng cảm thong của nhà văn đối với con người, đặc biệt là những số phận trẻ thơ trong xã hội cũ.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>III. Kết bài:</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong></strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Tóm lại, cả hai tác phẩm đều mang màu sắc lãng mạn, thể hiện cái nhìn và những ấn tượng riêng _ chủ quan của nhà văn về cuộc sống và con người. "<em>Chữ người tử tù"</em> là mẫu mực của kiểu sáng tác lãng mạn còn "<em>Hai đứa trẻ"</em> dường như đi chênh vênh trên ranh giới giữa hiện thực và lãng mạn nên tuy nó gieo vào lòng người đọc những cảm xúc bâng khuâng, những tình cảm man mác và trí tưởng tượng bay bổng, đồng thời nó cũng đem đến những cảm nhận thấm thía về đời sống hiện thực của con người.</span><p style="text-align: right"><span style="font-family: 'arial'"><em><strong> Nguồn: <span style="color: #006400">St</span></strong></em></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="steppe huynh, post: 82446"] [FONT=arial][COLOR=#006400][SIZE=4][B]Sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối thể hiện qua hai truyện ngắn [I]"Hai đứa trẻ" [/I]của Thạch Lam và [I]"Chữ người tử tù"[/I] của Nguyễn Tuân.[/B][/SIZE][/COLOR][CENTER][B][U] DÀN Ý [/U][/B][/CENTER] [B][/B][B] I. Mở bài:[/B] [B] - [/B]Thạch Lam (1910 – 1942) với những tác phẩm thường hướng đến những kiếp người tối tăm, quẩn quanh, nghèo khổ nơi phố nghèo và câu chuyện thường để lại cho người đọc một dư vị nhẹ nhàng và sâu lắng. - Nguyễn Tuân (1910 – 1987) với những tác phẩm thể hiện cảm hứng tìm về với cái đẹp, nhìn con người dưới góc độ của một nghệ sĩ tài hoa. - Với một cảm hứng lãng mạn sâu sắc, hai nhà văn đều muốn biểu hiện cái nhìn chủ quan trước cuộc đời - hình tượng nhân vật ít nhiều mang phảng phất bóng dáng cái tôi tác giả và hướng tới khám phá và thể hiện những gì độc đáo, khác thường, kì lạ. - Giới thiệu “Hai đứa trẻ” (Thạch Lam) và “Chữ người tử tù” (Nguyễn Tuân) sử dụng thủ pháp miêu tả tương phản mà cụ thể là sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối [B]II. Thân bài:[/B] [B] [I]1. Giải thích:[/I][/B] - Sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối là một thủ pháp nghệ thuật thường được sử dụng trong văn học nhằm tạo tình huống truyện, chuyển tải nội dung tư tưởng, chủ đề của tác phẩm. - Ánh sáng và bóng tối được sử dụng trong truyện ngắn "[I]Hai đứa trẻ' [/I] và[I] "Chữ người tử tù" [/I]không chỉ như một nguyên tắc tạo tình huống truyện mà còn vươn đến ý nghĩa biểu tượng về sự đối lập giữa cái ác và cái xấu,cái tốt và cái đẹp trong cuộc sống. [B][I]2. Nét chung về thủ pháp nghệ thuật tương phản giữa ánh sáng và bòng tối thể hiện qua hai truyện ngắn "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam và "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân:[/I][/B] [B] - [/B]Cả hai tác giả đều sử dụng ánh sáng và bóng tối như một thủ pháp đối lập trong xây dựng bối cảnh tác phẩm, nhân vật, các chi tiết nhỏ nhằm biểu đạt chủ đề của tác phẩm. - Ánh sáng và bóng tối được sử dụng trong hai tác phẩm vừa mang nghĩa thực, vừa mang nghĩa biểu tượng, giúp người đọc thấy được giá trị tư tưởng của tác phẩm. [B][I]3. Nét riêng của thủ pháp nghệ thuật tương phản giữa ánh sáng và bóng tối thể hiện qua hai truyện ngắn "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam và "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân.[/I][/B] [B][I]3.1 Sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối trong truyện "Hai đứa trẻ" của Thạch Lam nhằm tô đậm hơn hình ảnh của bóng tối:[/I][/B] [B] - [/B]Bóng tối dày đặc ,bao trùm cả phố huyện và được lặp đi lặp lại nhiều lần: [I]Một đêm mùa hạ êm như nhung; Đường ra phố và các con ngõ dần dần chứa đầy bóng tố; Tối hết cả, con đường thăm thẳm ra song,con đường qua chợ về nhà, các ngõ vào làng lại càng sẫm đen hơn nữa;đêm ở trong phố,tĩnh mịch và đầy bóng tối…[/I]biểu trưng cho cuộc sống tù đọng,quẫn quanh nơi phố huyện (đó cũng chính là hình ảnh xã hội Việt Nam những năm (1930-1945)) [B] - [/B]Ánh sáng ít ỏi nơi phố huyện không đủ sáng mà càng làm cho bóng tối thêm dày đặc: - Nơi phố huyện: chỉ là những khe sáng, những hột sáng,… ([I]những quầng sáng leo lét, những hột sáng, những vệt sáng, những khe sáng…) [/I]tượng trưng cho số phận mòn mỏi của những con người nơi đây. - Ánh sáng đô thị chỉ là trong hoài niệm của nhân vật Liên ([I]“Hà Nội rực sáng”…[/I]): vừa là quá khứ vừa là tương lai, mơ ước của hai chị em Liên. - Ánh sáng con tàu thì qua nhanh ([I]“các toa đèn sáng trưng”, “các cửa kính sáng”,…)[/I]: ánh sáng thức tỉnh đời sống tỉnh lẻ, như một cầu nối từ hiện tại (ánh sáng phố huyện) về quá khứ (ánh sáng đô thị), rồi hướng tới tương lai (ánh sáng đô thị). - Ánh sáng không còn mang nghĩa thực nữa mà mang nghĩa biểu tượng, biểu tượng của ước mơ, của khát khao hạnh phúc và những điều tốt đẹp trước hiện thực cuộc sống tù đọng, buồn tẻ nơi phố huyện. - Kết quả của sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối: Là biểu tượng cho những kiếp người sống leo lét vô danh trong một xã hội tù đọng, bế tắc nhưng vẫn không nguôi hy vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn. [B][I]3.2 Ánh sáng và bóng tối trong truyện ngắn "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân vừa bổ sung nhau, đồng thời có sự chuyển hóa từ bóng tối ra ánh sáng.[/I][/B] [B] - [/B]Bóng tối (“mặt đất tối”, “một buồng tối chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, đất bừa bãi phân chuột, phân gián”…) vừa là cuộc sống tù đọng, tối tăm đầy cái ác, cái xấu nơi nhà ngục thực dân. Đồng thời vừa đại diện cho cái xấu, cái ác trong cuộc sống cũng như trong bản chất con người. - Ánh sáng ([I]“mọi ngôi sao Hôm nhấp nháy”[/I], [I]“một ngôi sao chính vị muốn từ biệt vũ trụ”, “vuông lụa trắng”[/I], [I]“ánh sáng đỏ rực của một bó đuốc tẩm dầu”[/I]…) là ánh sáng của chân lí, của cái đẹp trong tài hoa, nhân cách. - Kết quả của sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối là sự chiến thắng của ánh sáng với bóng tối, của thiên lương con người với cái xấu, cái ác ([I]“Một người tù cổ đeo gông, chân vướng xiềng, đang dậm tô nét chữ trên tấm lụa trắng…viên quản ngục khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ”[/I], viên quản ngục khi được Huấn Cao “khai tâm” đã nghẹn ngào [I]“Xin bái lĩnh”[/I]). [B][I]4. Đánh giá chung:[/I][/B] - Do bối cảnh xã hội, văn hoá đặc biệt và quan điểm sáng tác khác nhau của các nhà văn cùng thời nên tạo nên những nét vừa tương đồng, vừa dị biệt của "Chữ người tử tù" và "Hai đứa trẻ" trong sử dụng nghệ thuật miêu tả tương phản. - Với Nguyễn Tuân, cảm hứng thẩm mỹ của ông bắt nguồn từ cái đẹp lớn lao, cái cao cả, bi hùng hoặc mô tả những nhân cách lớn... nên thủ pháp nghệ thuật cũng xây dựng dựa trên sự đối lập gay gắt, ánh sáng và bóng tối; tính cách và hoàn cảnh cũng được sử dụng nhằm miêu tả những tương phản mạnh mẽ, những chuyển biến bất ngờ, đột ngột. Đó vừa là một thủ pháp trong xây dựng tình huống truyện, vừa là sự dẫn dắt đi đến kết thúc của sự chiến thắng giữa chân lý, cái đẹp với cái xấu, cái ác. - Thạch Lam do chỉ chú ý đến những cái bình thường, giản dị, nhỏ nhoi trong cuộc sống nên tính cách và hoàn cảnh; ánh sáng và bóng tối trong tác phẩm của ông không có sự chuyển biến dữ dội, bất ngờ. Thạch Lam chỉ quan tâm đến những cái bình thường, giản dị, nhỏ bé trong cuộc sống nên ánh sáng và bóng tối trong tác phẩm của ông không có sự chuyển biến dữ dội, bất ngờ. Ánh sáng nhỏ bé leo lét như để tô đạm hơn bóng tối, bóng tối lấn át cả ánh sáng để tô đậm cái tối tăm ngột ngạt của cuộc sống nơi đây. Qua đó bày tỏ tấm lòng cảm thong của nhà văn đối với con người, đặc biệt là những số phận trẻ thơ trong xã hội cũ. [B]III. Kết bài: [/B] - Tóm lại, cả hai tác phẩm đều mang màu sắc lãng mạn, thể hiện cái nhìn và những ấn tượng riêng _ chủ quan của nhà văn về cuộc sống và con người. "[I]Chữ người tử tù"[/I] là mẫu mực của kiểu sáng tác lãng mạn còn "[I]Hai đứa trẻ"[/I] dường như đi chênh vênh trên ranh giới giữa hiện thực và lãng mạn nên tuy nó gieo vào lòng người đọc những cảm xúc bâng khuâng, những tình cảm man mác và trí tưởng tượng bay bổng, đồng thời nó cũng đem đến những cảm nhận thấm thía về đời sống hiện thực của con người.[/FONT][RIGHT][FONT=arial][I][B] Nguồn: [COLOR=#006400]St[/COLOR][/B][/I][/FONT][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 11
Hai đứa trẻ - Thạch Lam
Ánh sáng và bóng tối trong "Chữ người tử tù" và "Hai đứa trẻ"
Top