Trẻ em bước vào thế giới này và trở thành một thành viên của gia đình, có lẽ cha mẹ phải là người hiểu trẻ nhất. Các mẹ biết con thích ăn gì, chơi gì và các thói quen của con. Nhưng khi đứa trẻ lớn lên, mọi chuyện đã không còn như trước.
Mối quan hệ giữa nhiều trẻ em và cha mẹ chúng đang xấu đi, thậm chí một số đứa trẻ còn bỏ nhà đi. Đằng sau vụ tự tử đáng tiếc của đứa trẻ là bi kịch của một gia đình: bạn có thực sự hiểu con?
Bạn có thực sự hiểu con?
Gần nhau cả ngày lẫn đêm không có nghĩa là hiểu con, đối với con, bạn chỉ là người xa lạ thân thuộc nhất.
01. Là cha mẹ, bạn không biết rõ con cần gì dù bạn sinh ra và nuôi nấng chúng lớn.
Gần đây, tôi thấy một mẩu tin như thế này trên TV:
Một nữ sinh trung học 13 hoặc 14 tuổi đã cố gắng tự tử bằng cách nhảy khỏi một tòa nhà và tử vong tại chỗ.
Lựa chọn từ bỏ cuộc sống khi còn quá trẻ, lúc đầu tôi không thể hiểu được lí do. Sau đó, tôi đọc báo và được biết cô gái mới vào cấp 2, sống với mẹ ruột và bố dượng sau khi bố mẹ ly hôn. Cô bé bị mẹ chuyển đến trường khác vì bị phát hiện là "yêu sớm". Vào trường mới không quen, cảm nhận được "ánh mắt lạnh lùng" của thầy cô và các bạn trong lớp, cuối cùng cô bé chọn cách nhảy lầu.
Phải có một lý do đằng sau chuyện này:
Trên thực tế, vấn đề này bề ngoài rất đơn giản, cô gái đã chọn cách tự tử vì sự không thấu hiểu của cha mẹ và môi trường học tập, bạn bè bị thay đổi. Nhưng thật ra, cô gái này từ nhỏ đã thiếu sự bầu bạn và sự quan tâm của bố mẹ nên đã dùng cách “yêu sớm”, có lẽ nội tâm của cô ấy là: bố mẹ không quan tâm đến mình, mình cần ai đó quan tâm đến .
Nhưng người mẹ đã ly hôn không hiểu được thay đổi tâm lý của con gái, và đã có một cách xử lí không thích hợp, đẩy con gái mình vào chỗ chết.
Trong cuộc sống, nhiều bà mẹ thiếu sự hiểu biết và hỗ trợ cần thiết cho con cái, dẫn đến đổ vỡ trong các mối quan hệ khiến con cái của họ đã dùng những biện pháp cực đoan để chống lại.
Kết quả một cuộc khảo sát tâm lý nhỏ đối với sinh viên năm nhất một trường Đại học cho thấy hơn 40% sinh viên năm nhất không tìm được phương hướng trong cuộc sống và không cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống.
Nếu một đứa trẻ có thể được nhận vào Đại học, đó hẳn là một điều đặc biệt vui mừng đối với các bậc cha mẹ, nhưng liệu đứa trẻ có thực sự hạnh phúc? Các bậc cha mẹ ơi, bạn có thực sự hiểu cảm giác của con cái? Trên đời, không có cha mẹ nào không yêu thương con cái, nhưng cũng không có cha mẹ nào không mong con "hóa rồng", "con gái muốn trở thành phượng hoàng", rất ít bậc cha mẹ đối xử với con trẻ như một người độc lập và giao tiếp với chúng trên cơ sở bình đẳng và hiểu chúng.
Vì vậy, khi thiếu hiểu biết về thế giới nội tâm của con cái, thiếu cách nói chuyện, cư xử đúng đắn với chúng, cũng dẫn đến việc trẻ thiếu khả năng diễn đạt.
02. Làm sao để thấy được “nhu cầu” của trẻ?
Một chuyên gia tâm lý cho biết: Hiểu trẻ là điều kiện tiên quyết để giáo dục và đào tạo trẻ, không hiểu trẻ thật sự thì không thể giáo dục thành công.
Các bậc cha mẹ nên nhớ giao tiếp với con cái của họ: Nếu bạn muốn thực sự hiểu và làm quen với con, bạn không nên ép hỏi trẻ mà hãy xoa dịu cảm xúc của trẻ.
2.1. Con cái rất cần sự hỗ trợ và thấu hiểu của cha mẹ.
Mỗi khi bạn buồn phiền về con mình, chỉ cần nhớ: Bạn là người đầu tiên mà cô ấy/ anh ấy muốn nói chuyện, người muốn chia sẻ điều gì đó hạnh phúc, buồn bã đã xảy ra ...
Con nít là một đứa trẻ, khi buồn bực, khó chịu thường sẽ trực tiếp bộc lộ cảm xúc của mình và mong nhận được sự quan tâm của cha mẹ.
Lúc này, nếu cha mẹ nói về một sự thật lớn lao nào đó, chẳng hạn như “hãy nghĩ xem đây có phải lỗi của con không”, v.v., trẻ sẽ chỉ đóng “cánh cửa” cho phép bạn hiểu.
Trên thực tế, con cái nói với cha mẹ về những lo lắng của mình, không phải là cách cha mẹ phản ứng với chúng, mà là thái độ của cha mẹ đối với chúng.
2.2. Chỉ khi bạn từ bỏ việc giải quyết các vấn đề bên ngoài của trẻ, bạn mới có thể thực sự "nhìn thấy" trẻ.
Đối với các vấn đề giữa cha mẹ và con cái, bạn chỉ cần tìm ra nguồn gốc của sự lo lắng và mất kiểm soát của trẻ, sau đó giải quyết nó. Chỉ khi chúng ta thực sự từ bỏ việc giải quyết các vấn đề bề mặt của đứa trẻ, chúng ta mới có thể thực sự "nhìn thấy" đứa trẻ. Nếu cha mẹ không thể thực sự hiểu con mình và không thể cho chúng những gì chúng muốn, chúng sẽ tìm kiếm sự thông cảm và hỗ trợ từ bên ngoài. Đây là lý do tại sao nhiều thanh thiếu niên nghiện game, yêu sớm, "ăn chơi đàn đúm"...
Quá trình hiểu biết cũng là quá trình khám phá. Trong cuốn sách “Nổi loạn không phải là lỗi của trẻ” có nói về nguyên tắc, không có đứa trẻ nào thực sự “nổi loạn”, hành vi bất thường của chúng chỉ nhằm thu hút sự chú ý của cha mẹ.
Trong nhiều trường hợp, những gì chúng muốn truyền đạt là:
3. Làm thế nào để cha mẹ có thể bước vào thế giới nội tâm của con cái và hòa hợp và giao tiếp với chúng tốt hơn?
3.1. Chấp nhận con cái thực sự và vô điều kiện
Hầu hết các bậc cha mẹ không hiểu con mình, không chấp nhận con, nói một cách đơn giản là họ không thể chấp nhận được những khuyết điểm, sự tầm thường của con mình, chỉ muốn con mình thay đổi để "vĩ đại" hơn.
Bạn chỉ có thể thấy rằng chúng có rất nhiều điều cần cải thiện và thay đổi, nhưng bạn không thể nhìn thấy mặt tốt, điểm mạnh của đứa trẻ.
3.2. "Hạ mình xuống" để giao tiếp bình đẳng
Trong thế giới người lớn, nhiều suy nghĩ và ý tưởng rất chủ quan, muốn thay đổi cách nhìn về trẻ em, trước hết chúng ta phải học cách lắng nghe tiếng nói của trẻ em và học cách “hạ mình xuống” và giao tiếp với chúng một cách bình đẳng.
Mấu chốt của giáo dục gia đình là hiểu đúng trẻ, không áp đặt logic của người lớn lên trẻ, quan sát trẻ bằng “trái tim”.
Thực sự hiểu trẻ và quan tâm đến sự trưởng thành của trẻ thì sẽ không có đứa trẻ không được giáo dục tốt
Mối quan hệ giữa nhiều trẻ em và cha mẹ chúng đang xấu đi, thậm chí một số đứa trẻ còn bỏ nhà đi. Đằng sau vụ tự tử đáng tiếc của đứa trẻ là bi kịch của một gia đình: bạn có thực sự hiểu con?
Bạn có thực sự hiểu con?
Gần nhau cả ngày lẫn đêm không có nghĩa là hiểu con, đối với con, bạn chỉ là người xa lạ thân thuộc nhất.
Gần đây, tôi thấy một mẩu tin như thế này trên TV:
Một nữ sinh trung học 13 hoặc 14 tuổi đã cố gắng tự tử bằng cách nhảy khỏi một tòa nhà và tử vong tại chỗ.
Lựa chọn từ bỏ cuộc sống khi còn quá trẻ, lúc đầu tôi không thể hiểu được lí do. Sau đó, tôi đọc báo và được biết cô gái mới vào cấp 2, sống với mẹ ruột và bố dượng sau khi bố mẹ ly hôn. Cô bé bị mẹ chuyển đến trường khác vì bị phát hiện là "yêu sớm". Vào trường mới không quen, cảm nhận được "ánh mắt lạnh lùng" của thầy cô và các bạn trong lớp, cuối cùng cô bé chọn cách nhảy lầu.
Phải có một lý do đằng sau chuyện này:
Trên thực tế, vấn đề này bề ngoài rất đơn giản, cô gái đã chọn cách tự tử vì sự không thấu hiểu của cha mẹ và môi trường học tập, bạn bè bị thay đổi. Nhưng thật ra, cô gái này từ nhỏ đã thiếu sự bầu bạn và sự quan tâm của bố mẹ nên đã dùng cách “yêu sớm”, có lẽ nội tâm của cô ấy là: bố mẹ không quan tâm đến mình, mình cần ai đó quan tâm đến .
Nhưng người mẹ đã ly hôn không hiểu được thay đổi tâm lý của con gái, và đã có một cách xử lí không thích hợp, đẩy con gái mình vào chỗ chết.
Trong cuộc sống, nhiều bà mẹ thiếu sự hiểu biết và hỗ trợ cần thiết cho con cái, dẫn đến đổ vỡ trong các mối quan hệ khiến con cái của họ đã dùng những biện pháp cực đoan để chống lại.
Kết quả một cuộc khảo sát tâm lý nhỏ đối với sinh viên năm nhất một trường Đại học cho thấy hơn 40% sinh viên năm nhất không tìm được phương hướng trong cuộc sống và không cảm nhận được ý nghĩa của cuộc sống.
Nếu một đứa trẻ có thể được nhận vào Đại học, đó hẳn là một điều đặc biệt vui mừng đối với các bậc cha mẹ, nhưng liệu đứa trẻ có thực sự hạnh phúc? Các bậc cha mẹ ơi, bạn có thực sự hiểu cảm giác của con cái? Trên đời, không có cha mẹ nào không yêu thương con cái, nhưng cũng không có cha mẹ nào không mong con "hóa rồng", "con gái muốn trở thành phượng hoàng", rất ít bậc cha mẹ đối xử với con trẻ như một người độc lập và giao tiếp với chúng trên cơ sở bình đẳng và hiểu chúng.
Vì vậy, khi thiếu hiểu biết về thế giới nội tâm của con cái, thiếu cách nói chuyện, cư xử đúng đắn với chúng, cũng dẫn đến việc trẻ thiếu khả năng diễn đạt.
02. Làm sao để thấy được “nhu cầu” của trẻ?
Một chuyên gia tâm lý cho biết: Hiểu trẻ là điều kiện tiên quyết để giáo dục và đào tạo trẻ, không hiểu trẻ thật sự thì không thể giáo dục thành công.
Các bậc cha mẹ nên nhớ giao tiếp với con cái của họ: Nếu bạn muốn thực sự hiểu và làm quen với con, bạn không nên ép hỏi trẻ mà hãy xoa dịu cảm xúc của trẻ.
2.1. Con cái rất cần sự hỗ trợ và thấu hiểu của cha mẹ.
Mỗi khi bạn buồn phiền về con mình, chỉ cần nhớ: Bạn là người đầu tiên mà cô ấy/ anh ấy muốn nói chuyện, người muốn chia sẻ điều gì đó hạnh phúc, buồn bã đã xảy ra ...
Con nít là một đứa trẻ, khi buồn bực, khó chịu thường sẽ trực tiếp bộc lộ cảm xúc của mình và mong nhận được sự quan tâm của cha mẹ.
Lúc này, nếu cha mẹ nói về một sự thật lớn lao nào đó, chẳng hạn như “hãy nghĩ xem đây có phải lỗi của con không”, v.v., trẻ sẽ chỉ đóng “cánh cửa” cho phép bạn hiểu.
Trên thực tế, con cái nói với cha mẹ về những lo lắng của mình, không phải là cách cha mẹ phản ứng với chúng, mà là thái độ của cha mẹ đối với chúng.
2.2. Chỉ khi bạn từ bỏ việc giải quyết các vấn đề bên ngoài của trẻ, bạn mới có thể thực sự "nhìn thấy" trẻ.
Đối với các vấn đề giữa cha mẹ và con cái, bạn chỉ cần tìm ra nguồn gốc của sự lo lắng và mất kiểm soát của trẻ, sau đó giải quyết nó. Chỉ khi chúng ta thực sự từ bỏ việc giải quyết các vấn đề bề mặt của đứa trẻ, chúng ta mới có thể thực sự "nhìn thấy" đứa trẻ. Nếu cha mẹ không thể thực sự hiểu con mình và không thể cho chúng những gì chúng muốn, chúng sẽ tìm kiếm sự thông cảm và hỗ trợ từ bên ngoài. Đây là lý do tại sao nhiều thanh thiếu niên nghiện game, yêu sớm, "ăn chơi đàn đúm"...
Quá trình hiểu biết cũng là quá trình khám phá. Trong cuốn sách “Nổi loạn không phải là lỗi của trẻ” có nói về nguyên tắc, không có đứa trẻ nào thực sự “nổi loạn”, hành vi bất thường của chúng chỉ nhằm thu hút sự chú ý của cha mẹ.
Trong nhiều trường hợp, những gì chúng muốn truyền đạt là:
- Hãy quan tâm đến con một cách nhanh chóng, con có một vấn đề và cần sự giúp đỡ của bố mẹ;
- Con không thích điều này, con không muốn điều này, không phải lúc nào mẹ cũng lắng nghe con;
- Con có ý kiến riêng của con, con đã lớn, xin cha mẹ vui lòng lắng nghe con nói;
- Che mẹ cần phải nghe con nói, một cách chuyên chú và phải đáp lại như đó là chuyện quan trọng.
3. Làm thế nào để cha mẹ có thể bước vào thế giới nội tâm của con cái và hòa hợp và giao tiếp với chúng tốt hơn?
3.1. Chấp nhận con cái thực sự và vô điều kiện
Hầu hết các bậc cha mẹ không hiểu con mình, không chấp nhận con, nói một cách đơn giản là họ không thể chấp nhận được những khuyết điểm, sự tầm thường của con mình, chỉ muốn con mình thay đổi để "vĩ đại" hơn.
Bạn chỉ có thể thấy rằng chúng có rất nhiều điều cần cải thiện và thay đổi, nhưng bạn không thể nhìn thấy mặt tốt, điểm mạnh của đứa trẻ.
3.2. "Hạ mình xuống" để giao tiếp bình đẳng
Trong thế giới người lớn, nhiều suy nghĩ và ý tưởng rất chủ quan, muốn thay đổi cách nhìn về trẻ em, trước hết chúng ta phải học cách lắng nghe tiếng nói của trẻ em và học cách “hạ mình xuống” và giao tiếp với chúng một cách bình đẳng.
Mấu chốt của giáo dục gia đình là hiểu đúng trẻ, không áp đặt logic của người lớn lên trẻ, quan sát trẻ bằng “trái tim”.
Thực sự hiểu trẻ và quan tâm đến sự trưởng thành của trẻ thì sẽ không có đứa trẻ không được giáo dục tốt