Đề bài: Có ý kiến cho rằng đằng sau bức chân dung xinh đẹp của Thúy Kiều và Thúy Vân là những dự báo về số phận của hai nàng.
GỢI Ý
a. Mở bài
- Giới thiệu chung về Truyện Kiều
- Giới thiệu về giá trị của đoạn trích : đoạn thơ tiêu biểu cho nghệ thuật tả người
b. Thân bài
- Tài tình của Nguyễn Du là khi ông tả người, tả về bề ngoài con người nhưng chính ông đã dự báo về số phận mai sau của họ.
- Ông bắt đầu từ cái chung, giới thiệu những nét rất chung về họ. “Đầu lòng Thúy Vân”
Cả hai chị em đều đẹp, cái đẹp trọn vẹn theo lý tưởng của xã hội và thời đại, đó là vẻ đẹp trọn vẹn nhưng “mỗi người một vẻ”.
Tả Thúy Vân: (4 câu):
- Vân mang một vẻ đẹp trang trọng khác vời tạo cho người đọc ấn tượng về một vẻ đẹp quý phái.
- Với những từ “trang trọng, đầy đặn, nở nang, mây thua , tuyết nhường” tạo tình cảm trân trọng, yêu mến , độ lượng. Đó là một vẻ đẹp dễ dàng được xã hội công nhận và dung nạp.
Tả Thúy Kiều: (12 câu):
- Kiều có những gì Thúy Vân có nhưng ở mức độ sác sảo hơn, mặn mà hơn, khi Kiều xuất hiện đến hoa kia, liễu nọ cũng phải ghen hờn.
- Tả Kiều, Nguyễn Du không liệt kê nhiều chi tiết như khi miêu tả Thúy Vân mà chỉ tập trung nhiều ở đôi mắt – của dổ tâm hồn. Từ của sổ tâm hồn ấy: “Tinh anh phát tiết ra ngoài; ngàn thu bạc mênh một đời tài hoa”.
- Kiều còn có vẻ đẹp của tài năng, nó đạt đến mức toàn diện, chuẩn mực của bậc tài hoa theo quan niệm thẩm mỹ của xã hội phong kiến, giỏi cả “cầm, kì, thi, họa”. Đặc biệt là tài đàn.
- Nhan sắc ở Kiều kì lạ, độc đáo vượt lên trên sự bình thường. Đó là nhan săc hiếm có trên đời, thường được tôn sùng và cũng thường bị đố kị, lúc nào cũng gây nên sóng gió cho mình.
- Tài của Kiều là cái tài toàn diện: cầm, kì, thi, họa mà tài nào cũng ở mưc tuyệt đỉnh, trọn vẹn. Sắc đã hiếm có, tài lại hiếm có hơn. Thúy Kiều đúng là người hiếm có ở đời.
- ở Kiều là sự kết hợp giữa tài – sắc – tình – mệnh. Từ bức chân dung ấy, người ta có thể cảm nhận được cuộc đời chẳng mấy êm đêm của nàng. Vì như Nguyễn Du đã khéo léo mượn hai hình tượng đẹp nhất của thiên nhiên là hoa và liễu đặt lên đời nàng với tình cảm hờn ghen. Tạo hóa trêu ngươi để đưa Thúy Kiều vào những trái ngang, đau khổ.
c. Kết bài
- Đoạn thơ tiêu biểu cho nghệ thuật tả người của Nguyễn Du: bút pháp miêu tả giàu sắc thái cổ điển và nghệ thuật ước lệ quen thuộc trong văn chương trung đại.
- Đoạn thơ giàu chất nhân văn, thể hiện tấm lòng của nhà thơ luôn đề cao, trân trọng vẻ đẹp của con người.
GỢI Ý
a. Mở bài
- Giới thiệu chung về Truyện Kiều
- Giới thiệu về giá trị của đoạn trích : đoạn thơ tiêu biểu cho nghệ thuật tả người
b. Thân bài
- Tài tình của Nguyễn Du là khi ông tả người, tả về bề ngoài con người nhưng chính ông đã dự báo về số phận mai sau của họ.
- Ông bắt đầu từ cái chung, giới thiệu những nét rất chung về họ. “Đầu lòng Thúy Vân”
Cả hai chị em đều đẹp, cái đẹp trọn vẹn theo lý tưởng của xã hội và thời đại, đó là vẻ đẹp trọn vẹn nhưng “mỗi người một vẻ”.
Tả Thúy Vân: (4 câu):
- Vân mang một vẻ đẹp trang trọng khác vời tạo cho người đọc ấn tượng về một vẻ đẹp quý phái.
- Với những từ “trang trọng, đầy đặn, nở nang, mây thua , tuyết nhường” tạo tình cảm trân trọng, yêu mến , độ lượng. Đó là một vẻ đẹp dễ dàng được xã hội công nhận và dung nạp.
Tả Thúy Kiều: (12 câu):
- Kiều có những gì Thúy Vân có nhưng ở mức độ sác sảo hơn, mặn mà hơn, khi Kiều xuất hiện đến hoa kia, liễu nọ cũng phải ghen hờn.
- Tả Kiều, Nguyễn Du không liệt kê nhiều chi tiết như khi miêu tả Thúy Vân mà chỉ tập trung nhiều ở đôi mắt – của dổ tâm hồn. Từ của sổ tâm hồn ấy: “Tinh anh phát tiết ra ngoài; ngàn thu bạc mênh một đời tài hoa”.
- Kiều còn có vẻ đẹp của tài năng, nó đạt đến mức toàn diện, chuẩn mực của bậc tài hoa theo quan niệm thẩm mỹ của xã hội phong kiến, giỏi cả “cầm, kì, thi, họa”. Đặc biệt là tài đàn.
- Nhan sắc ở Kiều kì lạ, độc đáo vượt lên trên sự bình thường. Đó là nhan săc hiếm có trên đời, thường được tôn sùng và cũng thường bị đố kị, lúc nào cũng gây nên sóng gió cho mình.
- Tài của Kiều là cái tài toàn diện: cầm, kì, thi, họa mà tài nào cũng ở mưc tuyệt đỉnh, trọn vẹn. Sắc đã hiếm có, tài lại hiếm có hơn. Thúy Kiều đúng là người hiếm có ở đời.
- ở Kiều là sự kết hợp giữa tài – sắc – tình – mệnh. Từ bức chân dung ấy, người ta có thể cảm nhận được cuộc đời chẳng mấy êm đêm của nàng. Vì như Nguyễn Du đã khéo léo mượn hai hình tượng đẹp nhất của thiên nhiên là hoa và liễu đặt lên đời nàng với tình cảm hờn ghen. Tạo hóa trêu ngươi để đưa Thúy Kiều vào những trái ngang, đau khổ.
c. Kết bài
- Đoạn thơ tiêu biểu cho nghệ thuật tả người của Nguyễn Du: bút pháp miêu tả giàu sắc thái cổ điển và nghệ thuật ước lệ quen thuộc trong văn chương trung đại.
- Đoạn thơ giàu chất nhân văn, thể hiện tấm lòng của nhà thơ luôn đề cao, trân trọng vẻ đẹp của con người.