Hoàng Thịnh
Member
- Xu
- 0
Ai là người quan trọng nhất của bạn
Trong một trường đại học nước Mỹ, thầy giáo và sinh viên cùng chơi một trò chơi.
Vị giáo sư yêu cầu học viên viết lên bảng tên 20 người họ cho là không thể thiếu, hoc viên làm theo lời ông viết cả một dãy tên bạn bè, người thân, hàng xóm của mình.
Vị giáo sư nói:” Bây giờ thì mời bạn hãy gạch tên mà bạn cho là ít quan trọng nhất.” Học viên gạch tên của một người xóm.
Vị gióa sư tiếp:” Các bạn lại gạch tiếp đi.” Và học viên lại gạch một đồng nghiệp.
“ Cứ tiếp tục gạch tiếp đi:” Cho đến khi trên bảng chỉ còn lại bốn người, bố mẹ, chồng và con của cô.
Căn phòng trở nên yên lặng, cảm giác đây không đơn thuần là một trò chơi nữa, họ nhìn vị giáo sư.
Vị giáo sư vẫn tiếp:” Gạch đi một cái tên nữa.” Cô cảm thấy vô cùng khó khăn, cầm phấn lên miễn cưỡng gạch đi tên của bố
mẹ.
Trò chơi vẫn không ngừng lại, cô lại gạch đi tên con trai của mình rồi không chịu nổi nữa, cô òa lên khóc.
Vị giáo sư vẫn bình tĩnh hỏi:
“ Người thân thuộc với bạn nhất phải là bố mẹ hay là con trai bạn chứ, bố mẹ là người nuôi dưỡng bạn, con bạn là đích thân bạn sinh ra, còn chồng lại là người mà bạn có thể tìm được người khác, tại sao anh ta lại là người mà bạn không thể thiếu được chứ?”
Mọi người đều nhìn cô, chờ đợi một câu trả lời.
Cô chậm rãi nói:” Theo sự chuyển động của thời gian, cha mẹ tôi sẽ ra đi trước tôi, con trai tôi sẽ trưởng thành và độc lập, có gia đình riêng, người thực sự đi với tôi đến hết cuộc đời chỉ có chồng tôi mà thôi.”
Lời bình:
Đây là một tiết học tâm lí với chủ đề:” Ai là người quan trọng nhất của bạn?” Theo dòng thời gian, tuổi xuân qua đi, nhưng người trưởng thành không còn muốn làm những mảnh ký ức của ta nữa, thực ra chúng ta cần một cuộc thí nghiệm về tính yêu sâu sắc và vĩnh cửu trong cuộc sống.
Trong một trường đại học nước Mỹ, thầy giáo và sinh viên cùng chơi một trò chơi.
Vị giáo sư yêu cầu học viên viết lên bảng tên 20 người họ cho là không thể thiếu, hoc viên làm theo lời ông viết cả một dãy tên bạn bè, người thân, hàng xóm của mình.
Vị giáo sư nói:” Bây giờ thì mời bạn hãy gạch tên mà bạn cho là ít quan trọng nhất.” Học viên gạch tên của một người xóm.
Vị gióa sư tiếp:” Các bạn lại gạch tiếp đi.” Và học viên lại gạch một đồng nghiệp.
“ Cứ tiếp tục gạch tiếp đi:” Cho đến khi trên bảng chỉ còn lại bốn người, bố mẹ, chồng và con của cô.
Căn phòng trở nên yên lặng, cảm giác đây không đơn thuần là một trò chơi nữa, họ nhìn vị giáo sư.
Vị giáo sư vẫn tiếp:” Gạch đi một cái tên nữa.” Cô cảm thấy vô cùng khó khăn, cầm phấn lên miễn cưỡng gạch đi tên của bố
mẹ.
Trò chơi vẫn không ngừng lại, cô lại gạch đi tên con trai của mình rồi không chịu nổi nữa, cô òa lên khóc.
Vị giáo sư vẫn bình tĩnh hỏi:
“ Người thân thuộc với bạn nhất phải là bố mẹ hay là con trai bạn chứ, bố mẹ là người nuôi dưỡng bạn, con bạn là đích thân bạn sinh ra, còn chồng lại là người mà bạn có thể tìm được người khác, tại sao anh ta lại là người mà bạn không thể thiếu được chứ?”
Mọi người đều nhìn cô, chờ đợi một câu trả lời.
Cô chậm rãi nói:” Theo sự chuyển động của thời gian, cha mẹ tôi sẽ ra đi trước tôi, con trai tôi sẽ trưởng thành và độc lập, có gia đình riêng, người thực sự đi với tôi đến hết cuộc đời chỉ có chồng tôi mà thôi.”
Lời bình:
Đây là một tiết học tâm lí với chủ đề:” Ai là người quan trọng nhất của bạn?” Theo dòng thời gian, tuổi xuân qua đi, nhưng người trưởng thành không còn muốn làm những mảnh ký ức của ta nữa, thực ra chúng ta cần một cuộc thí nghiệm về tính yêu sâu sắc và vĩnh cửu trong cuộc sống.
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: