Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
SỐNG ĐẸP
Người Thành Công
Ai cười nhạo con lừa
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ButNghien" data-source="post: 14025" data-attributes="member: 18"><p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #008000"><strong>AI CƯỜI NHẠO CON LỪA</strong></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #008000"><strong></strong></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #008000"><strong></strong></span></span></p><p>Achiwoatu đã 40 tuổi rồi, mà chẳng có nghề ngỗng gì, để kiếm tiền nuôi miệng, chứ không nói đến chuyện nuôi được vợ con. Anh ta học chữ thì kêu đau đầu, học làm ruộng thì kêu vất vả, học làm nghề thủ công thì kêu tay chân lóng ngóng, sức yếu khó theo. Suốt ngày anh ta chỉ thích kết bè kéo lũ với mấy ông bạn cùng hội, lê la khắp các hàng quán nhậu nhẹt, say rồi về lăn ra ngủ. Chị vợ thấy anh ta chỉ giỏi lý lẽ xuông, cãi chày cãi cối như vậy, liền nói kháy “ Hay là anh học làm luật sư đi, nghề này vừa nhàn hạ, lại có thể kiếm ra tiền, hơn nữa rất phù hợp với khả năng của anh đó!”.</p><p></p><p>Nghe vợ nói vậy, anh ta lền phản đối : “ Anh đã sắp 40 tuổi rồi! Già đến nơi rồi mà còn ngồi học chung với mấy lũ trẻ ranh, chắc chúng sẽ cười nhạo cho là thằng ngu, xấu hổ đến chết mất! Hơn nữa, bây giờ có đi học thì đầu óc bã đậu, có nghe cũng không hiểu, còn tiếp thu được gì nữa mà chả học với hành?”.</p><p></p><p>Chị vợ thấy anh ta ngụy biện, liền cắt ngang, bực mình nói : “ Để tôi chỉ bảo cho anh sáng mắt ra !. Nói xong, chị ta quay ra ngoài dắt về một con lừa rất già, gầy trơ xương, ghẻ lở khắp mình, lại lở loét ở lưng khá nặng. Chị vợ liền lấy tro trộn với thuốc trị thương và đất sét, trộn nhuyễn rồi đắp lên miệng vết thương trên lưng con lừa. Mới nhìn thoáng qua, con lừa quả nhiên cũng có dáng, tàm tạm được. Chị vợ liền dắt Achiwoatu và con lừa ra chợ, tìm chỗ đông người mà đứng.</p><p></p><p>Ngày thứ nhất, số người đứng xem con lừa rất đông, họ chỉ trỏ, cười nhạo ầm ĩ. Có người còn to tiếng như muốn cho tất cả mọi người cùng nghe thấy: “ Con lừa này chỉ nên mang đi chôn, chứ mổ thịt đem biếu chắc cũng chẳng có ai thèm ăn cái thứ dai như rẻ rách này. Còn nói gì đến bán ! Có bán cho Diêm vương!” Achiwoatu cảm thấy nóng mặt. Giữa chợ chẳng lẽ lại cãi nhau với người ta, hay nổi cáu với vợ?</p><p></p><p>Ngày thứ hai, chị vợ lại dắt con lừa và Achiwoatu ra chợ, đến đứng đúng chỗ cũ. Số người đến xem con lừa đã bớt đi một nửa, những lời bàn tán chế nhạo cũng thưa hơn.</p><p></p><p>Ngày thứ ba, chị vợ cùng với Achiwoatu và con lừa vẫn đứng chỗ cũ. Nhưng hôm nay chẳng còn có ai đến xem và tuyệt nhiên không còn lời chế nhạo nào nữa !</p><p></p><p>Vậy từ mai anh bắt đầu đi học nhé! Chị vợ vui vẻ nói với Achiwoatu.</p><p></p><p>Hôm nay người ta có thể cười nhạo. Ngày mai người ta sẽ cho việc đó là bình thường, không còn ai chú ý tới nữa. Đến hôm sau nữa, người ta sẽ nói anh nên làm như thế ! Thật đáng phục! Anh thấy không, chị vợ nhẹ nhàng nói thêm với chồng</p><p style="text-align: right"></p> <p style="text-align: right"><span style="color: #0000ff"><em>Nguồn: Theo VHTT*</em></span></p> <p style="text-align: right"></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ButNghien, post: 14025, member: 18"] [CENTER][SIZE=4][COLOR=#008000][B]AI CƯỜI NHẠO CON LỪA [/B][/COLOR][/SIZE][/CENTER] Achiwoatu đã 40 tuổi rồi, mà chẳng có nghề ngỗng gì, để kiếm tiền nuôi miệng, chứ không nói đến chuyện nuôi được vợ con. Anh ta học chữ thì kêu đau đầu, học làm ruộng thì kêu vất vả, học làm nghề thủ công thì kêu tay chân lóng ngóng, sức yếu khó theo. Suốt ngày anh ta chỉ thích kết bè kéo lũ với mấy ông bạn cùng hội, lê la khắp các hàng quán nhậu nhẹt, say rồi về lăn ra ngủ. Chị vợ thấy anh ta chỉ giỏi lý lẽ xuông, cãi chày cãi cối như vậy, liền nói kháy “ Hay là anh học làm luật sư đi, nghề này vừa nhàn hạ, lại có thể kiếm ra tiền, hơn nữa rất phù hợp với khả năng của anh đó!”. Nghe vợ nói vậy, anh ta lền phản đối : “ Anh đã sắp 40 tuổi rồi! Già đến nơi rồi mà còn ngồi học chung với mấy lũ trẻ ranh, chắc chúng sẽ cười nhạo cho là thằng ngu, xấu hổ đến chết mất! Hơn nữa, bây giờ có đi học thì đầu óc bã đậu, có nghe cũng không hiểu, còn tiếp thu được gì nữa mà chả học với hành?”. Chị vợ thấy anh ta ngụy biện, liền cắt ngang, bực mình nói : “ Để tôi chỉ bảo cho anh sáng mắt ra !. Nói xong, chị ta quay ra ngoài dắt về một con lừa rất già, gầy trơ xương, ghẻ lở khắp mình, lại lở loét ở lưng khá nặng. Chị vợ liền lấy tro trộn với thuốc trị thương và đất sét, trộn nhuyễn rồi đắp lên miệng vết thương trên lưng con lừa. Mới nhìn thoáng qua, con lừa quả nhiên cũng có dáng, tàm tạm được. Chị vợ liền dắt Achiwoatu và con lừa ra chợ, tìm chỗ đông người mà đứng. Ngày thứ nhất, số người đứng xem con lừa rất đông, họ chỉ trỏ, cười nhạo ầm ĩ. Có người còn to tiếng như muốn cho tất cả mọi người cùng nghe thấy: “ Con lừa này chỉ nên mang đi chôn, chứ mổ thịt đem biếu chắc cũng chẳng có ai thèm ăn cái thứ dai như rẻ rách này. Còn nói gì đến bán ! Có bán cho Diêm vương!” Achiwoatu cảm thấy nóng mặt. Giữa chợ chẳng lẽ lại cãi nhau với người ta, hay nổi cáu với vợ? Ngày thứ hai, chị vợ lại dắt con lừa và Achiwoatu ra chợ, đến đứng đúng chỗ cũ. Số người đến xem con lừa đã bớt đi một nửa, những lời bàn tán chế nhạo cũng thưa hơn. Ngày thứ ba, chị vợ cùng với Achiwoatu và con lừa vẫn đứng chỗ cũ. Nhưng hôm nay chẳng còn có ai đến xem và tuyệt nhiên không còn lời chế nhạo nào nữa ! Vậy từ mai anh bắt đầu đi học nhé! Chị vợ vui vẻ nói với Achiwoatu. Hôm nay người ta có thể cười nhạo. Ngày mai người ta sẽ cho việc đó là bình thường, không còn ai chú ý tới nữa. Đến hôm sau nữa, người ta sẽ nói anh nên làm như thế ! Thật đáng phục! Anh thấy không, chị vợ nhẹ nhàng nói thêm với chồng [RIGHT] [COLOR=#0000ff][I]Nguồn: Theo VHTT*[/I][/COLOR] [/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
SỐNG ĐẸP
Người Thành Công
Ai cười nhạo con lừa
Top