Kuin Sukoagoa
Yêu
- Xu
- 0
7 nền vǎn minh cổ đại phát triển nhất trong lịch sử
Được đánh giá là một trong những nhà khảo cổ đương đại ưu tú nhất, David Hatcher Childress đã từng thám hiểm rất nhiều địa điểm còn ít người bước tới trên Trái đất. Ông cũng là tác giả của nhiều bộ sách đưa người đọc trở về với ánh hào quang đã tắt ở hoang mạc Gobi, Puma Punku (Bolivia), rồi những địa danh như Mohenjo Daro, Ba'albek. Tác phẩm mới nhất của nhà khảo cổ lừng danh là "Top 7 Ancient Civilizations with Advanced Technology" (tạm dịch: 7 nền vǎn minh cổ đại phát triển nhất trong lịch sử).
1. Nền vǎn minh MU hay Lemuria
Tương truyền, MU hay Lemuria- nền vǎn minh đầu tiên có niên đại cách đây 78.000 nǎm, phát triển trên một lục địa khổng lồ. Nền vǎn minh này bị phá huỷ trong một cơn động đất sau 52.000 nǎm tồn tại. Cơn động đất được biết tới như là một quá trình thay đổi địa cực xảy ra cách đây 26.000 nǎm (xảy ra vào nǎm 24.000 trước Công nguyên).
Cư dân MU không vươn tới những công nghệ cao như những nền vǎn minh tiếp đó. Tuy nhiên, họ biết xây dựng những dãy nhà bằng đá cự thạch có khả nǎng chống chọi với các trận động đất.
Một điểm đáng chú ý nữa không thể bỏ qua khi đề cập tới nền vǎn minh MU là cơ cấu tổ chức rất quy củ của một mô hình chính phủ. Những tài liệu khảo cổ thu thập được khẳng định, MU có một ngôn ngữ và một guồng máy cai trị duy nhất. Chính sách giáo dục là then chốt dẫn tới thành công của MU. Chính vì vậy cư dân MU rất thông thạo các "quy luật của vũ trụ", công việc kinh doanh.
2. Nền vǎn minh Atlantis
Lục địa MU sụt xuống, mực nước biển của các đại dương tǎng đột ngột, tràn vào vùng lòng chảo Thái Bình Dương, nhấn chìm các khu vực lân cận. Duy chỉ có một vùng đất không ngập - đó là đảo Atlantic. Hòn đảo nhỏ sáp nhập vào quần đảo Poseid (hiện nay là Đại Tây Dương) tạo thành một lục địa nhỏ. Các nhà sử học gọi lục địa này bằng cái tên chung là Atlantis.
Khoa học kỹ thuật phát triển và đạt tới đỉnh cao ở nền vǎn minh Atlantis. Không phải ngẫu nhiên khi trong tác phẩm viễn tưởng "Cư dân của hai hành tinh" (A Dweller On Two Planets - xuất bản lần đầu nǎm 1884, tái bản nǎm 1940), tác giả Frederick Spencer Oliver (người Mỹ) đã giả định những phát minh của thời Atlantis như điều hoà nhiệt độ, đèn chân không, súng bắn điện, thiết bị lọc nước từ không khí...
3. Đế chế Rama (Ấn Độ)
Khác với các nền vǎn minh khác như Trung Quốc, Ai Cập, Trung Mỹ hay Peru, tài liệu về đế chế Rama của Ấn Độ vẫn được bảo quản khá đầy đủ. Trong thời gian khá dài, con người đã tin rằng nền vǎn minh cực thịnh của Ấn Độ có niên đại chỉ khoảng nǎm 500 trước Công nguyên- chỉ 200 nǎm trước cuộc xâm lǎng của Alexander Đại đế. Tuy nhiên, việc phát hiện ra quần thể thành phố Mohenjo Daro và Harappa ở thung lũng Indus (nay thuộc Pakistan) đã trả về cho lịch sử nền vǎn minh Rama hàng nghìn nǎm niên đại. Thông qua nghiên cứu quần thể di tích, các nhà khảo cổ phải thán phục tư duy kiến thiết của cư dân Rama. Quy hoạch đô thị được phát triển rất công phu. Hệ thống cấp thoát nước thậm chí còn hiện đại hơn cả nhiều thành phố lớn của Ấn Độ, Pakistan và nhiều quốc gia châu Á khác thời hiện đại.
4. Nền vǎn minh Địa Trung Hải
Trong thời cực thịnh của nền vǎn minh Atlantis và Rama, Địa Trung Hải còn là một thung lũng rộng và cằn cỗi. Phát triển trước đế chế Ai Cập, nền vǎn minh Địa Trung Hải còn được biết tới với cái tên nền vǎn minh Osirian. Sông Nil - lúc đó mang tên Stix, không chảy vào biển Địa Trung Hải như bây giờ mà đổ vào vùng đồng bằng Nil phía Bắc Ai Cập, chuyển hướng Tây vào thung lũng Địa Trung Hải. Cuối thời đại Atlantis, nước tràn vào vùng lòng chảo Địa Trung Hải, phá huỷ các thành phố lớn của Osirian buộc cư dân phải di dời lên các vùng cao. Giả định này giúp lý giải phần nào những mẫu đá xây dựng tìm thấy trong các cuộc khảo cổ các vùng ven Địa Trung Hải.
Cũng theo các di chỉ khảo cổ, có ít nhất 200 thành phố đã bị nhấn chìm trong cơn biến động này. Nền vǎn minh Ai Cập, cùng với các nền vǎn minh Minoan và Mycenean ở Crete và Greece kế thừa phần nào ánh hào quang của Osirian.
Truyền thuyết còn nhắc tới những phương tiện giao thông có khả nǎng bay qua các vách đá cheo leo hoặc lặn sâu xuống biển. Không phải tất cả đều là sự thật nhưng những câu truyện này cũng phần nào khẳng định được sự phát triển của nền vǎn minh Osirian.
Tại Ba'albek (Lebanon), các nhà khảo cổ còn tìm thấy rất nhiều phiến đá có niên đại Osirian. Trong số đó, có cả những phiến đá dài gần 30m, dày 4m và nặng tới 1.500 tấn!
5. Nền vǎn minh Uiger
Vùng đất cằn cỗi trên hoang mạc Gobi đã từng chứng kiến thời cực thịnh của một nền vǎn minh lớn- nền vǎn minh Uiger.
Theo một số tài liệu nghiên cứu do các nhà khoa học Trung Quốc cung cấp, Lão Tử (640 trước CN- ?)- nhân vật kiệt xuất trong lịch sử Trung Quốc, tác giả của nhiều tác phẩm kinh điển trong đó có Đạo Đức Kinh, vào quãng thời gian cuối đời đã thực hiện một cuộc du hành về hướng Tây để "tiếp thu tinh hoa của nhân loại". Điểm đến của ông được xác nhận là thuộc hoang mạc Gogi- chính xác hơn là nơi nền vǎn minh Uiger từng tồn tại.
6. Nền vǎn minh cổ đại của Ethiopia và Israel
Thông qua kinh thánh và cuốn Kebra Negast của Ethiopia, con người có thể tìm hiểu phần nào về sự phát triển của khoa học, kỹ thuật của nền vǎn minh cổ đại Ethiopia. Ngôi đền tại Jerusalem cũng như nhiều ngôi đền được tìm thấy ở Ethiopia có kiến trúc bao gồm nhiều cột trụ bằng đá tương tự như mẫu đá tìm thấy ở Ba'albek (Lebanon).
"Vật thánh" được các tín đồ Hồi giáo tin tưởng là di vật còn sót lại từ nền vǎn minh cổ mang tên Ark of the Covenant. "Vật thánh" có khả nǎng phát điện và chứa bên trong nhiều vật dụng thiêng, trong đó có cả một bức tượng vàng của người thuộc nền vǎn minh cũ. Phiên bản của di vật được thờ phụng trong nhiều ngôi đền ở Ethiopia và Israel.
7. Vương quốc Aroi Sun
Sau khi lục địa Mu bị chìm trong quá trình thay đổi địa cực 24.000 nǎm về trước, nhiều cư dân tìm tới cư trú tại lòng chảo Thái Bình Dương. Họ đến từ khắp nơi trên Trái đất, bao gồm cả Rama, Trung Quốc, châu Phi và châu Mỹ (ngày nay)- góp phần hình thành nên vương quốc Aroi Sun, hàng nghìn nǎm trước khi người châu Âu tìm ra Thái Bình Dương. Cư dân Aroi Sun xây dựng rất nhiều tháp, bệ đá và tượng từ nguyên liệu đá thạch.
Thập kỷ 60, các nhà khảo cổ đã đồng loạt tiến hành khai quật 400 đồi sỏi ở New Caledonia. Họ tìm thấy nhiều cột trụ chạm trổ tinh xảo với kích thước lớn. Thông qua phân tích mẫu cac-bon, nhóm khảo cổ phát hiện các cột trụ này có niên đại từ nǎm 10.950- 5.120 trước Công nguyên- thời cực thịnh.
Phương tiện giao thông cũng rất phát triển dưới thời Aroi Sun. Truyền thuyết còn ghi, cư dân vùng Polynesians thuộc Aroi Sun (bao gồm New Zealand, đảo Easter, Hawaii và Tahiti ngày nay) có thể "bay" từ đảo này sang đảo khác bằng các "phương tiện giao thông đặc biệt".
Sưu tầm