101 cơ chế phòng vệ

rubi_mos2002

New member
Xu
0
Tham khảo sách “101 defenses” – Jerome S.Blackman
https://www.mediafire.com/?8m9jp4h2qnfk69p

Thuật ngữ ‘phòng vệ’ chỉ về cách thức mà tâm trí loại bỏ những cảm xúc ra khỏi ý thức. Nhà trị liệu cần cố gắng hiểu được những cảm xúc của những thân chủ họ điều trị. Nhưng trong thực hành tâm lý, hiểu được những cảm xúc thường không đủ để giúp con người vượt qua những vấn đề của họ. Nhà trị liệu cần giải thích làm thế nào và tại sao những phòng vệ trong vô thức đang ngăn không cho họ nhận ra những cảm xúc khó chịu của họ. Thực tế thì hầu hết những khó khăn cảm xúc là kết quả của 1 sự kết hợp của những phòng vệ có vấn đề và những cảm xúc.

Với sự hiểu biết đầy đủ về những cơ chế phòng vệ có tính bệnh lý của họ, con người có thể hiểu được rõ ràng hơn về những ý nghĩa và những nguồn gốc của những hành vi vô lý, những triệu chứng và những thái độ của họ. Kiến thức đó thường giải tỏa những triệu chứng tâm bệnh đau khổ (ví dụ, trầm cảm và những ám sợ), và cho phép con người có những thay đổi có lợi trong cuộc sống của họ.

Có thể có vô số cơ chế phòng vệ - chứ không chỉ là 101 phòng vệ như trong sách mà tôi liệt kê. 2 nhà phân tâm lớn Anna freud và Charles Brenner đã nhấn mạnh rằng hầu hết mọi thứ đều có thể là 1 phòng vệ. Nhìn đi chỗ khác có thể là 1 phòng vệ (Renik, 1978, p.597). La hét với ai đó có thể là 1 phòng vệ. Chơi golf có thể là 1 phòng vệ. Tiết kiệm tiền cũng vậy. Hoặc ít nhất thì tất cả những hoạt động đó có thể bao gồm những phòng vệ. Bất kể đó là hoạt động thể chất hay tinh thần, nếu nó ngăn không cho bạn trải nghiệm về cảm xúc khó chịu, thì nó là phòng vệ.

Những cảm xúc có thể thoải mái hoặc khó chịu. Nhìn chung, chính những cảm xúc khó chịu gây ra cho con người những vấn đề bằng những phòng vệ kém thích nghi. Cụ thể là, những cảm xúc khó chịu (unpleasurable affects) được định nghĩa là sở hữu 2 yếu tố: 1 cảm giác (sensation) khó chịu và 1 ý nghĩ (thought) rằng 1 điều gì đó khủng khiếp sẽ xảy ra (“lo sợ”).

Chúng ta có thể mở rộng định nghĩa phòng vệ:

Những phòng vệ là những quá trình hoạt động tinh thần, là 1 quy tắc, loại bỏ 1 số yếu tố của những cảm xúc khó chịu khỏi ý thức – ý nghĩ, cảm giác, hoặc cả 2.

Sau đây là 1 số phòng vệ (trích trong sách) và những ví dụ mình lấy để phân tích về phòng vệ (là những tâm sự của độc giả trên các báo mạng)

Phòng vệ số 11. Phản ứng ngược (Reaction-Formation): bạn cảm nhận ngược lại. Ví dụ, bạn tỏ ra quá tử tế nên bạn không thể biết được bạn đang tức giận. (cảm xúc khó chịu ở đây: tức giận, đã bị loại bỏ khỏi ý thức. Ý thức của bạn không nhận ra sự tức giận của bạn).

PVS 15: turning on the self : bạn tức giận với người khác nhưng bạn lại chuyển cơn giận đó vào bản thân và tấn công bản thân.

PVS19. Chuyển dời (Displacement): giận cá chém thớt. Bạn có cảm xúc với 1 người nhưng lại chuyển nó sang người khác.

PVS42. Hợp lý hóa (Rationalization): Bạn viện những lí do để giải tỏa căng thẳng, thường là sau khi chối bỏ 1 số sự kiện thực tế.

PVS50. Dìm hàng (Devaluation) – Bạn xem thường người khác để bảo vệ lòng tự trọng của bạn.

Ví dụ 1: Gửi người đã chiếm đoạt tình yêu của tôi (nguồn: vnexpress)

Tôi không trách Hùng là kẻ cơ hội, lợi dụng lúc Lan say mà chiếm đoạt Lan. Lẽ ra Hùng cũng yêu Lan thì không nên làm thế. Nhưng sắp tới 2 người đã là vợ chồng rồi, Hùng hãy chăm sóc Lan, mang lại hạnh phúc cho Lan nhé.

Tôi tên Minh, năm nay 26 tuổi, có yêu một cô gái sinh năm 91. Chúng tôi đã quen và yêu nhau được gần 5 năm rồi. Tôi chờ đợi em học xong để tính chuyện xa hơn. Giờ đây em vừa ra trường thì cũng là lúc xảy ra chuyện. Chỉ vì một chút nóng giận của cả 2 mà chúng tôi rơi vào hoàn cảnh rất đau lòng.

Người tôi yêu rất xinh gái, nhưng cũng rất bướng bỉnh, hiếu thắng của một cô nàng 9x. Em yêu tôi nhưng vẫn có rất nhiều chàng trai khác theo đuổi, trong đó có Hùng, sinh năm 84. Gần đây chúng tôi xảy ra cãi nhau nhiều hơn. Trong một lần cãi nhau em đã rủ Hùng đi uống rượu bia, rồi xảy ra chuyện, có nằm mơ tôi cũng không nghĩ tới. Em đã có thai với Hùng vào chính đêm định mệnh đấy.

Giờ đây tôi và em đều ân hận vô cùng nhưng đã quá muộn. Em phải làm đám cưới với Hùng. Đau đớn thay em không yêu Hùng mà cưới chỉ vì cái thai đang lớn dần lên trong em. Chỉ vì tức giận, vì lòng hiếu thắng mà trở nên như thế này. Việc đã rồi, em đã làm lễ ăn hỏi và sắp tổ chức đám cưới. Tôi xin gửi tới Hùng:

"Tôi không trách Hùng là kẻ cơ hội, lợi dụng lúc Lan say mà chiếm đoạt Lan. Lẽ ra Hùng cũng yêu Lan thì không nên làm như thế, vì cho dù Lan có say thì Hùng cũng phải tỉnh chứ. Nhưng sắp tới 2 người đã là vợ chồng rồi, Hùng hay chăm sóc Lan, mang lại hạnh phúc cho Lan nhé. Lan yếu lắm, quen được chiều rồi, Hùng phải nhịn và chiều Lan đấy".

Hoàn cảnh của tôi thật đau đớn xót xa, tôi và Lan yêu nhau, nhiều lần 2 đứa đã dự định cho tương lai. Vậy mà bây giờ xảy ra nông nỗi này, trái tim tôi thật đau đớn, đầu tôi chỉ muốn phát điên lên thôi. Giờ tôi chỉ mong em có được hạnh phúc, vui vẻ bên Hùng. Vì nếu em mà đau khổ, cả đời này tôi không bao giờ tha thứ cho mình được. Nếu Hùng đọc được những dòng tâm sự này thì mong Hùng hãy hiểu và mang hạnh phúc tới cho Lan. Vì cả 2 ta rất yêu Lan mà.

Phân tích cơ chế phòng vệ của Minh

Thay vì tức giận với Lan và Hùng, cậu í đã tỏ ra quá tử tế (phòng vệ phản ứng ngược-reaction-Formation)(“không trách Hùng...Lan yếu lắm, hãy chiều cô ấy, mong cô hạnh phúc...”) Ta có thể tưởng tượng là Minh vô cùng tức giận với 2 người, nhưng bằng cơ chế phòng vệ phản ứng ngược đã ngăn không cho ý thức của cậu nhận ra cơn giận đó. Thay vào đó, cậu chuyển cơn giận vào bản thân (Turning on the self), đổ lỗi cho bản thân, trách mình vì nóng giận cãi nhau nên mới ra nông nỗi này.


Ví dụ 2: Lấy chồng nghèo, đàn bà thực sự cần có dũng khí

Nguồn: phunutoday

Mình nghĩ, giàu và nghèo các bạn thuận và yêu ai thì chọn người đó. Tuy nhiên, bạn có thể chọn những chàng trai nghèo cũng được. Nhưng nhất định chàng đó không được hèn hạ nha.

Ngay từ khi còn là con gái, mình cũng đã xác định, chồng mình có thể là người tài xế taxi hay đi xe ôm mà lo lắng và chăm chỉ kiếm tiền cho vợ con sẽ hơn hẳn những anh công tử bột nhà giàu mà nó coi vợ con như cái đinh gỉ trong mắt. Song, ngược lại, nếu chồng đã nghèo mà còn cờ bạc rượu chè, gái gú, lười làm việc thì đúng là cặn bã của xã hội.
Mình và chồng yêu nhau từ khi 2 đứa đang ngồi trên ghế nhà trường phổ thông trung học. Ngày đó, cả 2 đứa đang học lớp 12. Sau khi 2 đứa học xong đại học và có công ăn việc làm ổn định, mình và anh đã lấy nhau.
Nhà mình cũng không giàu có gì và nhà anh cũng càng không có hơn. Nói tóm lại trong một câu là nhà anh cũng nghèo. Hai đứa lấy nhau xong, vay mượn đông tây, vét lên vét xuống đặt cọc 10% tiền nhà còn đâu nợ.
Thế rồi hàng ngày 2 vợ chồng cứ cặm cụi đi làm. Hàng tháng trả nợ ngân hàng, thừa tí nào trả cố lên... Cũng may trời thương nên cho vợ chồng mình sức khỏe. Chồng mình cũng vậy, anh không thật thông minh nhưng chăm chỉ làm việc và chăn chỉ làm việc nhà.
Có những thời kỳ, kinh tế khó khăn, việc làm cũng bấp bênh và cho thu nhập kém. Vợ chồng cày đông cày Tây mà vẫn không đủ trả nợ. Rồi nhiều lúc chồng thất nghiệp dài dài. Bọn mình thì bị khủng hoảng thật sự, ăn tiêu phải dè xẻn cực luôn.
Cũng may, ngày đó vì lo kiếm tiến trả nợ tiền nhà nên hai đứa kế hoạch không sinh con. Chứ sinh con như vậy, vừa khổ con, vợ chồng lại không có cơ hội phấn đấu. Có những ngày tháng, vì phấn đấu mãi không thấy tiền, mình buồn chán, trách cứ chồng không tài giỏi như người khác. Rồi mình giật mình nhận ra, không nên như vậy, phải phấn đấu hơn nữa. Và vợ chồng phải giúp nhau đồng cam cộng khổ, gây dựng sự nghiệp.
Lòng chung thủy của người phụ nữ được thử thách khi trong tay người đàn ông của họ không có gì trong tay. Lòng chung thủy của người đàn ông được thử thách khi trong tay của anh ta đang có đủ mọi thứ.
Hiện, cuộc sống của vợ chồng minhg sau 4 năm lấy nhau đã bớt khó khăn. Cuộc sống tuy chỉ vừa đủ nhưng vẫn chưa có của để dành. Song chúng mình cũng có con, có nhà có xe, vẫn đi du lịch cùng nhau.
Là người trong cuộc mình thất, lấy chồng nghèo hay giàu miễn là vợ chồng yêu thương nhau là được.
Tình yêu không mua được bằng tiền. Nhưng khi bước vào cuộc sốn gia đình, không có tiền thì cuộc sống cũng gay go thử thách cái tình yêu ấy lắm. Nói chung chấp nhận lấy chống nghèo là một thử thách. Lấy nhau rồi cuộc sống khó khăn có còn chung thủy không đó là chuyện khác.
Bởi vì lòng chung thủy của người phụ nữ được thử thách khi trong tay người đàn ông của họ không có gì trong tay. Và ngược lại, lòng chung thủy của người đàn ông được thử thách khi trong tay của anh ta đang có đủ mọi thứ.
Lấy chồng nghèo thực sự cần có dũng khí. Nếu là một phụ nữ tầm thường thì nên cố gắng lấy tấm chồng giàu. Chồng nghèo cần lắm sự lo toan, động viên và hy sinh của người vợ. Không phải tự nhiên ông bà ta ngày xưa vẫn thường nói “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm”.
Đàn bà xây tổ ấm không có nghĩa là chồng đưa tiền cho vợ rồi vợ mua sắm vật dụng trong nhà, nấu ăn và nuôi con. Mà ngược lại, chính là vợ hỗ trợ chồng kiếm tiền, giữ gìn sức khoẻ cho cả gia đình, tìm kiếm cơ hội cho chồng nâng cao kiến thức và củng cố sự nghiệp, chăm sóc nhà cửa và con cái yên ổn để chồng yên tâm, giữ gìn tiền bạc gia đình để kinh tế gia đình ổn định...
Cũng có thể tưởng tượng giống như “vợ là hậu phương chồng là tiền tuyến vậy”. Ngày nay có nhiều người tự ra ngoài kiếm tiền vì nghĩ giỏi giang hơn chồng, nhưng hệ quả của việc đó là lòng tự tôn của chồng bị tổn thương, gia đình không hạnh phúc hoặc hạnh phúc bề mặt, con cái không ai dạy dỗ sống trong sự cung phụng quá đáng về tiền bạc vật chất mà thiếu dạy dỗ thương yêu.
Quay lại vấn đề này, mình chồng nghèo là vấn đề rất lớn của người phụ nữ chỉ phụ thuộc vào chồng mà không có bất kỳ động thái nào khác. Chồng nghèo cũng là vấn đề lớn đối với những phụ nữ muốn hưởng thụ và xem vật chất là thước đo thành công và hạnh phúc.
Nếu thuộc trong những loại phụ nữ trên thì tốt hơn hết bằng mọi giá phải kiếm tấm chồng giàu. Còn mình, mình vẫn yêu anh chồng nghèo của mình.

Cơ chế phòng vệ của phụ nữ này

Phản ứng ngược: cô í giận chồng bất tài (“trách cứ chồng không tài giỏi như người khác”), nhưng không dám thừa nhận/ không nhận ra cơn giận với chồng. Thay vào đó, cô “vẫn yêu anh chồng nghèo”,và

Hợp lí hoá: lấy chồng nghèo cần dũng khí, đàn bà xây tổ ấm ....lòng chung thuỷ ....” và

Dìm hàng (devaluation) gọi những phụ nữ lấy chồng giàu là không bản lĩnh. Cô chỉ trích những phụ nữ đó là “tầm thường, không bản lĩnh, muốn hưởng thụ” (cô chuyển cơn giận chồng trong vô thức của cô ra bên ngoài (displacement).

Tại sao biết cô ấy đang tức giận? Thể hiện qua hành động công kích người khác. Người ta chỉ công kích người khác khi đang tức giận. Mà đối tượng của cơn giận của cô bị chuyển từ chồng sang người khác.

Qua 4 cơ chế phòng vệ đó, cô vẫn giữ cho gia đình yên ấm, cô không phải nhận ra cơn giận với chồng và cô vẫn cảm thấy tốt về bản thân cô.

(còn nữa)

 
Tiếp theo

Ví dụ 3

“Cô đã làm gì trên giường mà chồng tôi mê mẩn vậy?"
19-03-201307:01:06 | N.P.A - TTVN
Nguồn: afamily

Tôi đang phải sống và chịu đựng một người vợ thần kinh không ổn định. Tôi biết chính tôi là người đã từng gây ra lỗi lầm trước đó. Nhưng chẳng lẽ vì thế mà tôi phải chịu đựng một cuộc sống bí bách, khó chịu và muốn hóa điên bên cạnh người vợ mà tính cách sắp như một kẻ điên dại?

Vợ chồng tôi lấy nhau vì yêu nhau. Ngày đó, vợ tôi là cô gái thông minh, dịu dàng, tình cảm, đầy nữ tính. Chúng tôi yêu nhau từ những ngày cuối cấp 3 và luôn dính lấy nhau như hình với bóng.

Rồi chúng tôi bước qua thời sinh viên với cuộc tình lãng mạn. Cái kết hạnh phúc của tôi và cô ấy sau khi ra trường làm nhiều bạn bè cùng lứa phải ghen tỵ. Vợ vô cùng tự hào và hãnh diện vì tôi và vì tình yêu đầu của cô ấy cũng là tình cuối.

Nhưng dường như trên đời này chẳng có thứ gì mãi mãi, đặc biệt là tình cảm vợ chồng. Yêu nhau gần chục năm, cưới nhau 8 năm, tình yêu của 2 chúng tôi cũng dần dần phai nhạt. Tuy chẳng có cãi cọ, xung đột gì lớn nhưng chỉ đơn giản là tôi cảm giác có những lúc gần hết yêu với vợ. Tôi chỉ thấy trách nhiệm làm chồng, làm cha ngày một nặng nề hơn.

Cứ thế, tôi đâm ra chán cuộc sống đều đều bên vợ. Những lúc vợ chồng chăn gối, tôi cũng không tìm được cảm giác thăng hoa như xưa. Cảm giác đơn điệu, nhàm chán cứ bủa vây lấy tôi ngày này qua tháng khác. Ngoài những lúc trên giường, tôi không còn muốn chạm vào vợ, không muốn làm những hành động tình cảm.

Tôi dám chắc 99% những cuộc hôn nhân lâu năm đều có kết cục như cuộc hôn nhân của tôi. Nhưng tất nhiên, khi tình yêu đã vơi, chẳng có ai ly hôn vì hết yêu. Tất cả mọi người đều tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân vì một chữ “nghĩa”. Và tôi cũng vậy!

Cũng như những bà vợ khác khi bắt được chồng ngoại tình, vợ tôi làm ầm ĩ, khóc lóc om sòm. Cô ấy vật vã kinh khủng.

Biến cố gia đình tôi chỉ xảy ra khi tôi gặp Khánh - một người phụ nữ góa bụa, cũng là khách hàng của công ty tôi. Khánh rất đặc biệt, vừa mạnh mẽ, vừa yếu đuối. Cô ấy là mẫu phụ nữ cuốn hút và rất đàn bà. Và tôi đã không thể cưỡng lại được. Chúng tôi trở thành nhân tình của nhau từ hơn một năm nay.

Tôi qua lại lén lút với Khánh hơn một năm trời. Điều đó làm cho cuộc sống của tôi có thêm màu sắc. Tôi trở nên trẻ trung và vui vẻ hơn. Cả 2 chúng tôi đều giữ nguyên tắc: tuyệt đối giữ bí mật và không xâm phạm cuộc sống riêng của nhau. Chúng tôi ở cạnh nhau chỉ để tiếp thêm niềm vui, sức lực cho đối phương chứ không định phá đi những gì người kia đang có.

Dù chúng tôi đã rất cẩn thận nhưng cây kim trong bọc vẫn có ngày lòi ra. Tôi bị vợ phát hiện và bắt quả tang khi đang ngoại tình ở nhà Khánh.

Cũng như những bà vợ khác khi bắt được chồng ngoại tình, vợ tôi làm ầm ĩ, khóc lóc om sòm. Cô ấy vật vã kinh khủng. Ban ngày vẫn đi làm bình thường, tối chăm con. Nhưng tuyệt nhiên cô ấy câm lặng không nói với tôi lời nào. Ban đêm, cô ấy dọn ra phòng khách ngủ và khóc suốt đêm.

Tình hình gia đình tôi rất căng thẳng. Vợ buộc tôi phải chọn lựa giữa cô ấy và Khánh. Tất nhiên là tôi chọn gia đình dù lúc này tôi yêu Khánh nhiều hơn. Nhưng vì đã qua cái thời trẻ con coi tình yêu là tất cả. Tôi biết thứ gì quan trọng nhất với tôi hiện nay. Đó là con cái, là gia đình.

Sau khi tôi chia tay Khánh, vợ quản chặt tôi đến từng phút một. Đi đâu, làm gì tôi đều phải thông báo. Tôi cũng muốn êm chuyện nên nhường vợ. Nhưng cô ấy không dừng lại ở đó.

Vợ bắt đầu tra tấn tôi bằng việc nhắc đi nhắc lại lỗi lầm ngoại tình của tôi. Không ngày nào là cô ấy không đay nghiến tôi, nói xa gần về chuyện tôi là thằng đểu, Sở Khanh. Tôi rất mệt mỏi nhưng vẫn cố nhịn.

Thế rồi nhiều lúc cô ấy còn lôi cả Khánh ra để sỉ nhục. Vợ tôi gọi Khánh là con cave, con đĩ, rồi chửi cả nhà Khánh, đem cả con trai nhỏ của Khánh ra để rủa xả.

Tôi không ngờ người vợ đoan trang của mình lại biến thành một kẻ hàng tôm hàng cá thế. Tôi đã lên tiếng bảo cô ấy xem lại lời ăn tiếng nói và nhân cách của mình khi lôi cả người già và trẻ con ra để rủa xả. Nếu còn thái độ như vậy, tôi sẵn sàng ly dị. Đến lúc đó vợ tôi mới chịu im.

Rồi mấy tuần sau đột nhiên vợ tôi thay đổi hoàn toàn. Vợ tôi biến mình trở thành Khánh, học cách nói chuyện, ăn mặc của Khánh. Cô ấy nói với tôi “Giờ thì em trở thành bản sao giống hệt cô ta rồi. Chắc anh yêu em nhiều lắm hả?”.

Cô ấy cũng bắt chước Khánh gửi những bức mail tình cảm cho tôi. Và khi không nhận được sự hào hứng của tôi thì cô ấy lại gào khóc, hỏi tại sao cô ấy đã gắng thay đổi theo hướng tôi thích mà tôi vẫn lạnh lùng. Nói thật, tôi sởn hết gai ốc mỗi khi cô ấy giả danh nhân tình của mình chứ ở đó mà tình cảm, yêu thương gì được.

Tần suất vợ giả dạng nhân tình của tôi ngày càng nhiều. Thậm chí cô ấy bệnh hoạn đến mức nhắn tin đeo bám Khánh. Cô ấy hỏi Khánh: “Cô đã làm gì trên giường mà chồng tôi mê mẩn vậy? Dạy cho tôi với!”. Sau đó vợ còn ép tôi lên giường, và bảo tôi “Cứ gọi em bằng tên Khánh cũng được!”.

Lúc tôi không đồng ý và bảo "Cô điên vừa thôi" thì vợ lại vừa cười vừa khóc rũ rượi như kẻ khùng điên. Có khi cô ấy còn đập đầu vào tường đòi chết. Có hôm thì cô ấy uống rượu, lẩm bẩm như kẻ dở hơi, mở miệng ra là triết lý về tình yêu và sự chung thủy.

Tôi biết tôi là người đã từng gây ra lỗi lầm, nhưng chẳng lẽ vì thế mà tôi phải chịu đựng một người vợ điên?

Hơn 2 tháng nay tôi mệt mỏi lắm với các chiêu trò này của vợ. Không hiểu vợ tôi điên thật hay giả điên để hành hạ và trả thù tôi nữa. Ban ngày vợ vẫn cư xử bình thường, còn giả đò là gia đình hạnh phúc trước mặt mọi người. Tối về thì vợ cứ khùng khùng, điên điên, dại dại.

Thật sự tôi không chịu được nữa. Dù có tội thì tôi cũng đã nhận lỗi về mình và đã sửa sai. Tôi không còn qua lại với Khánh nữa. Thế sao tôi còn bị vợ đối xử thế này.

Vả lại, chuyện đàn ông ngoại tình, trăng gió bên ngoài cùng có gì to tát lắm đâu. Bạn bè tôi đầy người còn công khai cặp bồ, đưa bồ về nhà mà nhiều bà vợ vẫn phải ngon ngọt nịnh chồng kìa.

Tôi đã từng nghĩ vợ tôi là gia đình của tôi nên coi cô ấy quan trọng hơn Khánh. Nhưng hình như tôi đã sai lầm? Càng ở bên vợ tôi càng thấy ngột ngạt như ở dưới địa ngục. Liệu tôi có nên tự giải thoát cho mình? Tôi rất sợ sự điên rồ của cô ấy!


Người vợ bị chồng phản bội và chửi là người điên lên tiếng
27-03-2013 | 07:01:11T. Thanh Hà

Các bạn độc giả thân mến!

Tôi chính là người vợ trong câu chuyện của anh N.P.A. Ngay từ hôm tâm sự này của chồng tôi được đăng, tôi đã đọc được và nhận ra chuyện của nhà mình.

Ban đầu, tôi định sẽ để chuyện này vào dĩ vãng luôn vì không muốn lời qua tiếng lại, vạch áo cho người ngoài xem lưng. Nhưng đến hôm nay tôi quyết định không làm như vậy nữa và viết đôi dòng chia sẻ.

Tôi không ngờ câu chuyện của vợ chồng tôi lại được nhiều bạn đọc quan tâm đến vậy. Chân thành cảm ơn các bạn đã đứng về phía tôi dù các bạn chưa hề gặp cũng như chưa từng quen biết tôi.

Nói thật, tất cả những comment của mọi người, dù ngắn hay dài, dù ủng hộ hay không ủng hộ, tôi đều đọc rất kỹ và không bỏ qua một comment nào. Thậm chí, có những comment tôi đọc đi đọc lại tưởng như đã thuộc lòng.

Những lời góp ý của các bạn, không phải tôi không hiểu được, nhưng thật sự tôi không thể từ bỏ chồng phản bội của mình. Tôi cảm thấy bản thân quá ngu, quá lụy tình. Dẫu biết mọi chuyện đã vỡ lẽ mà tôi chưa thể rút chân ra được.

Trong một mối quan hệ tình cảm, dù là vợ chồng, có vẻ như nếu ai yêu nhiều hơn sẽ là kẻ phải chịu thiệt. Và tôi nhận ra, chính tôi là kẻ chịu thiệt trong 2 vợ chồng. Lúc nào tôi cũng là người chạy theo anh ấy.

Đây không phải lần đầu tiên anh nói hết yêu tôi. Khi chúng tôi yêu nhau được 3 năm, đã có lần anh ấy nói chán và muốn cho 2 người một khoảng thời gian xa cách để xem lại tình cảm. Trong thời gian tạm chia tay ấy, chồng tôi cũng đã có bạn gái khác.

Đây không phải lần đầu tiên anh nói hết yêu tôi. Khi chúng tôi yêu nhau được 3 năm, đã có lần anh ấy nói chán và muốn cho 2 người một khoảng thời gian xa cách để xem lại tình cảm.

Tôi đã vật vã khóc lên khóc xuống, mất ăn mất ngủ, cũng đã hạ mình van xin anh ấy quay lại. Một thời gian sau, anh ấy quay lại bên tôi và bảo “Không có người nào yêu anh nhiều được như em!”. Tôi đã hạnh phúc vô cùng khi anh nhận ra được giá trị của mình.

Tình yêu của chúng tôi êm đẹp như vậy và sau đó là đám cưới. Dù chúng tôi đã có một con nhỏ 3 tuổi nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy vơi bớt tình yêu dành cho chồng.

Tôi luôn chờ anh về ăn cơm, dù anh về sớm hay muộn, kể cả là 12 giờ đêm tôi cũng chờ. Tôi phục vụ anh từ chân răng đến kẽ tóc. Anh đi làm về là có nước chanh pha sẵn để tủ lạnh, khăn ướt đưa đến tận tay để lau mặt, có nước ấm nóng để tắm.

Dù cũng đi làm và lương của tôi cũng chẳng kém của anh là bao nhưng tôi chẳng bao giờ để anh đụng vào bất cứ việc gì trong nhà. Lúc nào tôi cũng thương chồng, xót chồng, làm hết mọi việc để chồng được nghỉ ngơi.

Chồng tôi có gia đình rồi mà vẫn chẳng khác gì ngày còn thanh niên. Anh đi làm về là gặp bạn bè, bóng bánh. Anh hay tự hào khoe mình rất có trách nhiệm với gia đình, con cái. Nhưng thật ra, tất cả những gì chồng tôi làm chỉ là đưa 10 triệu tiền lương cho vợ.

Nhiều người xung quanh bảo tôi chiều chồng thái quá như vậy là dại. Tôi lại ngu ngốc không nghe họ. Tôi cứ nghĩ nếu vợ hy sinh hết mực, đối tốt hết mực thì chồng sẽ biết ơn và yêu thương.

Tôi không bao giờ ngờ được chồng lại trả nghĩa cho tôi bằng hành động ngoại tình. Đau đớn nhất là anh còn lên báo bảo chán vợ, gọi vợ là người điên và nói yêu nhân tình.

Thế mà trước mặt tôi, anh ấy xin xỏ, tỏ vẻ có lỗi lắm. Anh còn nói là tình cảm của anh với người đàn bà kia chỉ là tình thương, bản năng che chở chứ chẳng yêu đương gì.

Chồng tôi bảo cô Khánh kia tội nghiệp, khổ sở, phải một mình bươn chải chăm mẹ, chăm con nên anh thấy thương hại và muốn bảo vệ.

Tôi không bao giờ ngờ được chồng tôi lại trả nghĩa cho tôi bằng hành động ngoại tình. Đau đớn nhất là anh còn lên báo nói chán tôi, bảo tôi là người điên và nói yêu nhân tình.

Nhưng sao anh ấy lại đi thương một người dưng nước lã? Trong khi vợ anh hàng ngày cũng vất vả như thế, cực nhọc như thế thì anh lại chẳng mảy may quan tâm, giúp đỡ?

Tôi phải vất vả thu xếp giờ làm để lo đón con và giải quyết việc nhà được chu toàn. Còn anh ấy thì nhởn nhơ giúp nhân tình đưa đón con trai của cô ta, bỏ tiền thuê ô sin cho nhân tình được rảnh rang, sung sướng.

Chồng tôi coi trọng người đàn bà ấy, đưa cô ta lên mây xanh. Nhưng thật ra, cô ta chỉ là kẻ đào mỏ, lợi dụng anh mà anh không biết. Loại đàn bà cướp chồng người khác, biết người ta đã có gia đình mà vẫn xông vào, lại còn lấy tiền chồng tôi cho để thuê ô sin, sắm sửa cho con thì có gì tốt đẹp.

Tôi không phải người phụ nữ hiền lành, ngu muội đến mức chồng đi ngoại tình mà còn nhịn nhục. Tôi đã hẹn thẳng với người thứ ba, nói chuyện phải trái với cô ta. Nhưng cô ta chẳng phải hạng vừa. Cô ta bảo tôi có chồng thì đi mà giữ, bảo là chồng tôi tự tìm đến chứ cô ta chẳng thèm quyến rũ anh.

Cũng phải hơn một tháng nay tôi làm căng thì chồng tôi mới dứt ra khỏi mụ nhân tình đó. Nhiều lần cô ta còn gọi điện khiêu khích tôi, bảo tôi đến mà đón chồng về đi. Rồi cô ta còn nói, chồng tôi đang níu kéo, làm phiền cô ta khiến cô ta đuổi mà không về kia kìa.

Thực sự tôi đã phải rất mệt mỏi mới có thể giành lại chồng từ tay nhân tình.

Tôi biết sau sự cố ngoại tình, người vợ cần khéo léo, kiêng kị nhắc đến nhân tình để tránh làm chồng khó chịu. Nhưng tôi không thể làm được như vậy. Tôi không quên được chuyện bị người gối ấp tay kề hàng đêm phản bội mình.

Những hành động tôi làm mà chồng tôi đã kể trên đây là hoàn toàn đúng sự thực. Anh coi đây là những biểu hiện của bệnh thần kinh, tôi cũng biết là chẳng ra gì. Nhưng những lúc máu nóng xông lên, sự khó chịu, buồn bã, thất vọng, tủi nhục bủa vây, tôi không kìm được.

Bản thân tôi cũng không muốn trở thành con người hai mặt khi ban ngày thì đi làm bình thường, cố cười nói vui vẻ. Nhưng khi đêm đến, nhất là khi con trai nhỏ đã chìm vào giấc ngủ, tôi lại ngồi thu lu trong bóng tối tự dằn vặt bản thân với bao căm hận, uất ức. Có những lúc, chính tôi cũng tưởng mình là một người điên chính hiệu. Nhiều lúc, tôi muốn mình hóa điên được thì tốt biết mấy.

Nhiều lần tôi nghĩ buông tay chồng cho nhẹ nợ. Thà thế còn hơn sống cùng nhau mà hành hạ tinh thần nhau. Con cái thì đóng tiền cùng nuôi. Mà chẳng cần anh phải đóng góp, tôi cũng có thể dư sức nuôi con một mình.

Nhưng suy nghĩ đến nát óc, tôi nhận ra, tôi vẫn không thể và không muốn rời xa chồng. Sau nhiều nỗi đau anh ấy gây ra, tôi vẫn yêu chồng tha thiết. Không phải tôi muốn giữ chồng vì con mà vì chính tôi. Tôi thống khổ khi vừa hận, vừa yêu chồng.

Hiện tại, tôi vẫn không tài nào dứt ra được khỏi chồng phản bội nhưng cũng không thể quên việc anh đã lừa dối vợ con. Vì thế mà tôi cứ tự dằn vặt, hành hạ cả mình và cả chồng.

Tôi thấy mình thật ngu, thật vô phương cứu chữa. Tôi cứ tự mình đâm đầu vào ngõ cụt, tự mình làm khổ mình. Tôi đang chán và thất vọng về chính bản thân tôi! Các chị em có cách nào để tôi thoát khỏi tù ngục do chính mình dựng nên không?


Cơ chế phòng vệ của vợ:

Người vợ đang có sự xung đột giữa cái tôi thực tế (cái tôi với nhiều cảm xúc: tức giận, sợ hãi , yêu thương...) và cái tôi lý tưởng (người vợ hy sinh, nhẫn nhịn). Vì vậy, 1 loạt cơ chế phòng vệ xuất hiện:

Cô thất vọng vì không thể sống theo cái tôi lí tưởng của cô (cái tôi lý tưởng của cô là 1 người vợ hy sinh hết mực, đối tốt hết mực “người vợ cần khéo léo, kiêng kị nhắc đến nhân tình để tránh làm chồng khó chịu.”) . Và khi cô tức giận chồng, chửi rủa cô Khánh, cô cảm thấy tội lỗi vì không thể sống theo cái tôi lí tưởng của cô. Cô giận chồng, nhưng lại trừng phạt bản thân (đập đầu vào tường tự tử, dằn vặt bản thân, mình quá ngu...) như 1 cơ chế phòng vệ (15.Turning on the self ) ngăn không cho cô nhận ra cảm xúc tội lỗi.

Cô đã từ bỏ bản sắc tâm lý của cô để trở nên giống Khánh. Cơ chế phòng vệ này khiến cô không nhận ra nỗi sợ mất chồng. (PVS7. Dedifferentiation : bạn trở thành bất kì điều gì mà 1 ai đó muốn bạn trở thành để tránh né những cảm xúc khó chịu, phổ biến nhất là nỗi sợ mất mát.) Có 1 câu chuyện về 1 ông vua (mình quên mất tên rồi) yêu thương 1 cô gái nhưng cô í không may qua đời. Những cô gái khác vì muốn có được tình cảm của vua đã bắt chước cách nói năng, tính cách của cô gái kia. Đây cũng là kiểu phòng vệ Dedifferentiation.

Cô “tưởng mình là một người điên chính hiệu”vì cô không hiểu được và không chấp nhận những cảm xúc mâu thuẫn trong cô.

 

Ví dụ 4

Những người vợ, hãy thông cảm cho tình ngang trái của chúng tôi!
25-03-2013 | 07:05:15P.N.A Trà Vinh

Chào bạn N.P.A - Tác giả tâm sự: "Cô đã làm gì trên giường mà chồng tôi mê mẩn vậy?"!

Xin thú nhận với chị, tôi cũng là một phụ nữ và cũng đang là một người tình như cô gái quan hệ với chồng chị như trong bài. Dù rất thông cảm và thương chị, nhưng thật lòng cũng mong chị hiểu cho những người tình lén lút như chúng tôi.

Vì yêu lén lút, vì không danh chính ngôn thuận như khi đã là vợ là chồng của nhau nên thực sự chúng tôi có nhiều thứ không thể quên nhau được.

Bản thân chúng tôi rất nhiều lúc muốn mình chấm dứt được tội lỗi này. Nhưng khi gặp nhau, chúng tôi lại như hai con thiêu thân lao vào nhau và dây dưa hết ngày này qua tháng khác.

Bởi thế, chị hãy thông cảm cho những cuộc tình lén lút ngoài chồng ngoài vợ như chúng tôi nhé. Hãy cho chúng tôi thêm thời gian. Khi nào không còn nhớ nhung, không còn ham muốn với nhau nữa, tự khắc chúng tôi sẽ rời xa nhau thôi mà chẳng cần phải có sự can thiệp của chị.

Vì yêu lén lút, vì không danh chính ngôn thuận như khi đã là vợ là chồng của nhau nên thực sự chúng tôi có nhiều thứ không thể quên nhau được.

Chị đang là người vợ thì cứ là người vợ tốt của chồng khi ở nhà đi. Có ai muốn lấy cắp chồng chị ra khỏi đời của chị đâu. Chúng tôi chỉ "mượn tạm chồng" chị trong một vài ngày hoặc một vài tiếng trong một tuần, một tháng hay nhiều tháng thôi. Nghĩ cho cùng, dù bị "mượn tạm chồng" thì chị có bị thiệt thòi gì đâu chứ?

Chẳng phải khi về nhà, chồng chị vẫn là người đàn ông tốt, vẫn yêu thương chị và đặc biệt vẫn không bao giờ có ý bỏ chị để chạy đến với những người con gái như chúng tôi đó sao? Hơn nữa, chúng tôi cũng chẳng bao giờ có ý ngu ngốc, phá vỡ những gì mình đang có cả. Do đó, chị chẳng cần phải giận dỗi, hờn ghen hay tự sỉ vả, làm khổ mình nhé.

Tôi cũng là người phụ nữ đã có chồng có con. Người tình của tôi cũng đã có vợ, có con. Anh lớn hơn tôi 12 tuổi. Tôi biết yêu anh là sai, là tội lỗi nhưng tôi không thể dứt mình ra được bởi vì tôi yêu anh quá.

Tôi yêu anh ấy nhiều lắm. Anh là người đàn ông đứng tuổi nhưng còn rất phong độ. Anh đẹp trai và đặc biệt là có địa vị xã hội, luôn có uy tín với mọi người, nhất là cấp dưới của anh.

Chúng tôi quen nhau gần 2 năm nay. Hai đứa cũng đã đi riêng ở ngoài 5-6 lần. Còn gặp nhau làm "chuyện ấy" tại cơ quan anh cũng đã 6-8 lần.

Hai đứa yêu nhau nhưng phải lâu lâu mới được gặp nhau một lần. Lần gặp gần nhất của tôi với anh là đầu năm nay. Hôm ấy cũng là ngày mùng 1 Tết.

Ngày mùng 1 Tết vừa rồi, tôi đến chúc Tết tại cơ quan anh. Hôm ấy có rất đông người cùng uống chút rượu đầu năm. Anh ngồi cạnh tôi, thỉnh thoảng còn nắm nhẹ bàn chân tôi nữa. Tôi ngại vì sợ mọi người chú ý, nên lấy tay gỡ nhẹ bàn tay anh ra. Anh có vẻ mệt vì từ sáng tới giờ bị nhiều "trận chiến" chúc tụng tơi bời.

Lúc anh đứng dậy về phòng làm việc để nghỉ, anh nói nhỏ vào tai tôi: lát nữa gọi cho anh hay lát nữa gặp anh nha... Nói chung, anh nói gì đó tôi không nghe rõ. Nhưng trông ánh mắt và cử chỉ của anh, tôi đoán anh muốn nói "Hãy hẹn với anh nhé, anh đi lên phòng đây!".

15 phút sau tôi cùng mấy người trong cơ quan anh sang phòng hát karaoke (trong cơ quan anh) hát cho vui. Tôi hát mà lòng cứ suy nghĩ đủ thứ, giằng co dữ dội. Tôi đã nghĩ, có nên gọi cho anh không? Có nên lên phòng gặp anh không?

Một giờ sau tôi quyết định chào mọi người ra về. Sau đó, tôi đi ra đến cầu thang thì như có điều gì đó không yên. Tôi lại thương anh, biết đâu anh đang đợi tôi thì sao?

Tôi đi vòng qua cầu thang bên kia để tránh sự chú ý của mọi người rồi mới lên tầng 2. Đến phòng anh gõ cửa, tôi thấy cửa đóng nhưng không khóa. Tôi đẩy cửa vào, nhìn thấy anh vẫn ngồi trên bộ sa lông đợi tôi.

Tôi hỏi: Sao anh không đi ngủ cho khỏe mà ngồi chi đó? Anh đứng dậy thật nhanh và nói anh đợi tôi, làm sao ngủ được!

Tôi giả bộ: Biết em có lên không mà anh đợi? Thoáng thấy anh không vui, tôi lại phân bua: Em tính không lên, nhưng sợ anh đợi nên lên đây mà run quá (vì chúng tôi thường ăn vụng như thế mà). Anh nói: Có ai đâu mà sợ, đây là phòng bất khả xâm phạm mà. Tôi nói đùa: Phòng sếp mà, ai dám động!

Khóa trái cửa, anh lại ngồi cạnh tôi. Anh ôm tôi vào lòng nhẹ nhàng hôn lên trán, lên tóc, lên má. Tôi cảm nhận một tình cảm cháy bỏng khát khao của anh và cả tôi vì lâu lâu chúng tôi mới có dịp ở cạnh nhau như vậy. Tôi thấy mình thật hạnh phúc và sung sướng.

Cứ mỗi lúc hai chúng tôi được ở bên nhau như thế, tôi lại thấy đam mê và hạnh phúc. Tôi quên hết cả chồng, cả con tôi. Tôi cũng quên mất cả danh dự của chính tôi nếu bị phát hiện ra.

Cứ mỗi lúc hai chúng tôi được ở bên nhau như thế, tôi lại thấy đam mê và hạnh phúc. Tôi quên hết cả chồng, cả con tôi. Tôi cũng quên mất cả danh dự của chính tôi nếu bị phát hiện ra.

Mỗi lần tôi ở chỗ anh ra về, tôi nhớ anh vô cùng. Nhưng vì công việc, vì điều kiện, hoàn cảnh, chúng tôi phải xa nhau và không gặp nhau được.

Như từ Tết đến giờ, chúng tôi lại không có điều kiện gặp nhau. Mấy lần hai đứa hẹn hò, nhưng lại bận. Biết chừng nào lại gặp anh đây, tôi nhớ anh muốn cháy lòng? Mỗi ngày tôi đều điện cho anh, nói dăm ba câu cho đỡ nhớ. Có hôm anh bảo tôi qua gặp anh chút, chỉ để nhìn nhau mà thôi.

Tôi muốn tâm sự để nhớ về anh. Tôi nhớ anh từng nụ cười và ánh mắt, anh đẹp trai, phong độ và rất trí thức... Tôi là người tình mà cũng thấy khổ sở quá. Tôi cũng không biết phải làm sao đây với mối tình ngoài chồng, ngoài con này của mình?


Cơ chế phòng vệ

PVS 31 Suppression: bạn cố tình quên:
Nội dung ý nghĩ của 1 cảm xúc
Nội dung ý nghĩ và cảm giác của cảm xúc

Cô gái trên cố tình quên mình đã có chồng con. Đồng thời cô hợp lý hóa cho việc ngoại tình cách nói “mượn tạm chồng”. 2 cơ chế đó giúp cô vừa ngoại tình, vừa giảm cảm xúc tội lỗi của cô.

Ví dụ khác về Suppression: Bạn bị tiểu đường nhưng bạn cố tình quên căn bệnh của bạn để ăn món bánh bạn thích.


Ví dụ 5


Đàn ông bây giờ lắm thằng… dê
Nguồn: phunutoday

Đàn ông bây giờ lắm thằng dê, suốt ngày chỉ nghĩ đến sex
Nhất là dịp Tết ra, sau một kỳ nghỉ dài, không phải suy nghĩ về công việc em lại béo và đẹp ra trông thấy. Nghĩ cái đẹp thì “khoe” ra cho thiên hạ chiêm ngưỡng, trầm trồ. Với lại mình còn trẻ, còn đẹp, còn yêu đời thì tội gì mà không mặc đẹp, tô thêm tý phấn, tý son cho ngày xuân thêm phơi phới?

Nghĩ vậy, ngày đầu tiên đi làm sau kỳ nghỉ Tết, tiết trời không quá lạnh nên em chọn mặc một chiếc váy hơi trễ cổ, có chiều dài trên đầu gối, bó sát cơ thể và khoác thêm một chiếc áo choàng. Trang điểm nhẹ nhàng cùng mái tóc xoăn nhẹ bồng bềnh như mây. Chồng khen, vợ hôm nay trông “yêu” quá. Con em cũng khen “Sao hôm nay mẹ đẹp thế”. Ra đến cổng, chị hàng xóm khen “Em ăn Tết xong đẹp ra”…

Lòng phấp phới, hồ hởi, nghĩ thầm, năm nay đầu năm đã được khen, chắc cả năm may mắn đây. Đến cơ quan, đồng nghiệp nữ nhìn em ai cũng khen từ ngoài cổng. Còn mấy anh đồng nghiệp nữa thì cũng xúm lại khen em xinh ra nhiều quá. Nhưng mồm nói vậy, còn mắt họ thì cứ chăm chăm nhìn xuống cổ áo của em, nơi đó có gì thì chắc ai cũng biết.

Một đồng nghiệp nam khác quá khích thì lại lấy tay xoa xoa vào cái mông của em và khen, “tròn quá, anh thèm”… rồi mấy người đứng xung quanh cười phá lên.

Một lũ đàn ông có học mà thô thiển, em chửi thầm và bỏ về chỗ ngồi, ấm ức. Lúc đó em chỉ muốn tát vào mặt mấy thằng “dê cụ” đó, nhưng lại không dám, vì suy cho cùng nó chỉ nói năng mất lịch sự, chứ đã dám làm gì mình đâu.

Để bớt căng thẳng, cả ngày hôm đó em tự an ủi mình, “Chắc tại mình xinh, ngon quá ấy mà, chẳng sao đâu”. Nói thì nói vậy, nhưng em chỉ muốn hết giờ để trở về nhà, tránh xa ánh mắt xoi mói và dò xét của mấy gã đồng nghiệp dâm dê.

Rồi cũng hết giờ làm, em hồ hởi xếp gọn đồ đạc để đi nhanh xuống nhà xe, nhưng vẫn chẳng được yên. Một gã đồng nghiệp nam mà đáng ra em phải gọi bằng “Chú”, nhưng vì hắn yêu cầu em phải gọi bằng anh "cho thân mật” lại chạy theo thì thầm vào tai em “Nhìn mông em, anh chỉ muốn cắn cho một phát. Ngon quá!”.

Em hoảng hồn, chạy xồng xộc xuống nhà xe miệng lục bục rủa thầm, toàn một lũ mất dạy. Có học mà nói toàn những câu vô học. Vô văn hóa, thô thiển!

Dắt xe ra khỏi cơ quan, em yên tâm vì đã thoát khỏi ánh mắt xoi mói của mấy gã đồng nghiệp dê. Tạm quên đi tất cả những câu nói phản cảm để trở về nhà với chồng, với con, vậy mà đi đến ngã tư, đang đứng chờ đèn đỏ em lại có cảm giác ai đó đang nhìn mình. Ngước mắt nhìn lên chiếc ô tô đang đỗ bên cạnh, một gã đàn ông đang thò đầu ra khỏi cửa kính xe và nhìn xoáy vào chiếc khe hẹp giữa đôi chân em. Bị phát hiện, hắn cười xòa nhưng vẫn không ngơi mắt khỏi nơi mà từ hắn đã nhìn tự lúc nào.

Quãng đường về nhà chẳng còn dài để em có thể nghĩ thêm được gì về đàn ông. Chỉ dám chốt lại, đàn ông bây giờ lắm thằng… dê và lúc nào cũng chỉ nghĩ đến sex. Trong khi, xã hội đang có quá nhiều việc cần đàn ông làm. Thật buồn!


Phân tích cơ chế phòng vệ của người phụ nữ trên

Cô ấy cảm thấy quá tội lỗi về những thôi thúc tình dục mà cô chỉ phần nào hành động theo thôi thúc đó bằng cách ăn mặc khêu gợi. Đồng thời cô giải tỏa sự tội lỗi bằng phòng vệ Compartmentalizing : chia tách hành vi của cô với những ước muốn tình dục của cô, nó giúp kìm nén (PVS repression) những ước muốn tình dục của cô. Và cô đã phóng chiếu (PVS 1 projection) đổ lỗi cho những khao khát tình dục của cô lên những người đàn ông khác.

PVS 17 Compartmentalizing: bạn ngăn không cho bản thân thiết lập những kết nối. Cô gái trên không kết nối được giữa hành vi của cô (ăn mặc khêu gợi) với ước muốn tình dục của cô.

PVS 25 Repression: Cô gái trên không biết là cô đang kìm nén ý nghĩ, ước muốn tình dục của cô.

PVS 1 Projection: 1 cách thức bạn nhìn thấy ở người khác, ở 1 đối tượng khác những điều bạn không bao giờ thừa nhận và tin là nó hợp với mình hoặc những điều bạn cảm thấy khó chịu, nó không đúng, không tốt thì bạn chỉ nhìn thấy nó ở người khác thôi.
Cô gái trên không thừa nhận những ước muốn tình dục của cô mà chỉ nhìn thấy ước muốn tình dục ở những người đàn ông khác.

 
Ví dụ 6

Chồng tôi vô tâm với chính "giọt máu" của mình
14-01-2013 | 00:05:15Hạnh Hà


Số tôi lấy chồng chỉ để cho có bóng đàn ông trong nhà hay sao ấy chứ nói thực, lấy chồng tôi phải đèo bòng thêm.

Chuyện của nhà anh gần giống chuyện của nhà tôi. Vì thế, tôi cứ thử kể từ bản thân tôi ra cho anh xem nhé. Mong anh sẽ tìm được nguyên nhân để hàn gắn tình cảm gia đình kịp trước thời điểm Tết đến xuân về.

Con gái của tôi đã lên 9 tuổi rồi. Cháu rất thông minh. Năm nào cũng đạt học sinh giỏi. Nói thật, giờ đây, tôi chỉ sống vì con.

Số tôi lấy chồng chỉ để cho có bóng đàn ông trong nhà hay sao ấy chứ nói thực, lấy chồng tôi phải đèo bòng thêm. Tự mình nuôi thân, nuôi con, rồi lại nuôi thêm ông chồng vô trách nhiệm khiến tôi buồn và héo hon hơn.

Chồng tôi không phải không làm ra tiền. Ngược lại, ngoài lương nhà nước ra, anh còn có lương làm thêm. Thu nhập mỗi tháng của anh cũng không dưới 10 triệu.

Ai cũng nghĩ chồng lương cao, vợ con được nhờ. Nhưng nào có phải thế. Toàn bộ tiền lương, chồng tôi nướng vào tụ tập bạn bè, nhậu nhẹt và gái gú.

Tôi không muốn “vạch áo cho người xem lưng” nên chuyện xấu trong nhà đành đóng cửa bảo nhau. Với lại “xấu chàng hổ ai” nữa, tôi bảo chồng chẳng được thì buộc phải “khuất mắt trông coi”.

Song “non sông dễ đổi, bản tính khó dời”. Chồng tôi hứa hẹn đủ điều để rồi thất hứa tất cả. Nhiều lần tôi không thể ngăn cản được anh khi biết thừa anh bước chân ra khỏi nhà để đến ngủ với người phụ nữ khác.

Kể lể những uất ức của tôi thì có lẽ quá dài dòng. Tôi cũng không muốn nhắc lại những ngày tháng có chồng cũng như không ấy. Tôi chỉ muốn nói rằng, tôi còn sống với chồng đến nay là chỉ vì con. Dù anh chẳng nuôi nấng con được ngày nào. Song được nghe tiếng con gọi “bố”, dẫu có méo mó thì có vẫn hơn không.

Tháng vừa rồi, sau nhiều lần "qua lại" với chồng bợm rượu, tôi chẳng thấy gì. Thế mà lần này tôi đau đầu vì trễ kinh 2 tuần. Thử thai xong, mắt tôi nhòe lệ vì que thử báo có thai.

Sau gần 2 tuần suy nghĩ nát óc, cuối tuần trước, tôi đã âm thầm một mình tới bệnh viện bỏ thai. Bác sĩ bảo tôi hãy suy nghĩ kỹ vì tôi đã 35 tuổi. Hơn nữa, tôi mới chỉ có 1 bé nên có thể để sinh tiếp bé thứ 2.

Là một phụ nữ đang mang trong mình sinh linh bé bỏng, tôi cũng đau khổ, dằn vặt nhiều lắm. Người mẹ nào nỡ bỏ đi giọt máu đào của mình. Nhưng với hoàn cảnh hiện nay, lương hơn 2 triệu của tôi không đủ sức để nuôi thêm một đứa bé nữa. Trong khi chồng tôi thì chẳng ra chồng. Tôi đành nghiến răng, nhắm mắt đề nghị bác sĩ cứ thực hiện thủ thuật.

Tôi thương đứa con chẳng được chào đời và càng hận người chồng vô trách nhiệm.

Đêm ấy về nhà, tôi trằn trọc chẳng thể chợp mắt. Tôi thương đứa con chẳng được chào đời và càng hận người chồng vô trách nhiệm.

Sáng ra, tôi nói với chồng chuyện mình đi nạo thai về. Anh khẩy mép nói: “Thời nay voi nhiều, cỏ chết hết rồi. Đẻ lắm làm gì”. Tôi không ngờ chồng tôi lại vô tâm với chính giọt máu đào của mình.


Cơ chế phòng vệ của chồng

PVS 10: Deanimation:

Anh ta xem bào thai không phải là người, vì vậy anh ta không phải lo lắng hoặc chịu đựng những cảm xúc khó chịu.

Cơ chế phòng vệ này cũng xuất hiện trong chiến tranh, khi người ta không xem kẻ thù là con người thì họ không phải chịu đựng cảm xúc tội lỗi khi giết kẻ địch.
 
Ví dụ 7

Phận gái mất trinh nên phải cắn răng chịu đựng?
10-01-2013 | 11:15:15Yến Phương


Người ta thường nói, đàn bà khi hận thì ác không ai bằng. Nhưng tôi thấy nỗi hận của đàn ông mới là đáng sợ. Tôi cũng là một kẻ bị hại trong tình yêu. Nhưng thay vì có cái quyền phản bội, tôi đã bị người yêu chiếm đoạt, ruồng rẫy và dày vò đến tận giờ.

Tôi và anh gặp nhau khi tôi mới bắt đầu đi làm. Có thể nói chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu sét đánh. Và do yêu quá vội vã, tôi đã không kịp tìm hiểu hết con người ấy.

Anh nhiều tình cảm, nhiều thù hận như một kẻ bệnh hoạn cuồng yêu. Anh tán tỉnh tôi mãnh liệt và mau lẹ đến nỗi chỉ chưa đầy 2 tháng đã ép tôi lên giường. Tôi hoàn toàn không có ý định dâng hiến nhưng anh đã chiếm đoạt tôi.

Phải nói rằng ngoài điểm xấu ghen tuông ích kỷ độc đoán, không người đàn ông nào chu toàn và sâu sắc bằng anh. Như thể trong con người anh có hai nhân cách hoàn toàn khác biệt. Lúc này là một thiên thần, lúc khác lại hiện thân thành quỷ dữ.

Vả lại, tôi cũng là người mắc bệnh “dán chữ trinh lên trán mà sống” nên càng không muốn rời bỏ con người đó. Nhưng anh ghen quá khủng khiếp. Anh từng túm cổ một bạn nam khi bắt gặp chúng tôi chuyện trò. Đã từng chặn tài xế taxi để truy hỏi tôi mới đi đâu về. Đã từng nghi ngờ cô bạn tôi là les khi chúng tôi ngủ cùng.

Ban đầu, khi được người yêu thể hiện tính sở hữu mạnh mẽ như vậy, tôi vui lắm. Nhưng dần dần, tôi thấy sợ vì anh giống một kẻ bệnh hoạn hơn là người bình thường.

Tôi đã yêu và bị hành hạ cả năm trời như thế. Nhiều lúc muốn chia tay nhưng ngẫm lại phận gái mất trinh, tôi cắn răng chịu đựng. Dại dột, ngu muội là thế mà cuối cùng tôi vẫn là kẻ bị bỏ rơi. Anh chia tay với lý do “đã thưởng thức xong nhưng không muốn chịu trách nhiệm”.

Vì là một kẻ cuồng yêu nên khi bị một con người tồi tệ như thế “đá”, tôi vẫn suy sụp. Tôi thương anh thật lòng và chỉ tiếc là không thể nào thuần hóa bản tính quỷ dữ trong con người anh.


Cơ chế phòng vệ của cô gái

PVS 39. Seduction of the Aggressor
Khi 1 người nào đó là đáng sợ đối với bạn, bạn quyến rũ người đó (về mặt tình dục hoặc nịnh hót) để chứng tỏ rằng bạn không sợ.

Cô gái kia tin là cô sẽ thuần hóa được 1 “trai hư” bằng tình yêu của cô với anh.

PV Phản ứng ngược: thay vì sợ anh ta, cô lại yêu thương anh.

 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top