Trên đường về thăm thầy học cũ
Sao lòng con chợt thấy bâng khuâng
Nhà thầy có còn bên con đường đất
Sau bờ tre thấp thoáng mảnh sân.
Đã mười năm con chưa lần đến
Đời xoay con lăn lóc với áo cơm
Con vẫn nhớ đôi mắt thầy rơm rớm
Dạy rằng áo rách phải cho thơm.
Và từ đó vào đời con sống
Như là...
Khi tôi còn học thì thầy vẫn còn đuơng nhiệm. Chính việc thầy đi đây đi đó"hành "chúng tôi, hay gián tiếp hành chúng tôi là một khó khăn, nhưng cũng là một may mắn cho chúng tôi. Không ai như thầy, tâm huyết đến từng những việc nhỏ nhất, góp ý cho chúng tôi thực tế nhất,...làm cho chúng tôi...