Anh biết rằng kiếp sống lắm đắng cay
Ta với nhau, người thương người nhân ái
Nhưng chữ duyên muôn phần còn trở ngại
Đâu dám gọi mời, sợ trái lương tâm
Anh vẫn si tình mắt dõi xa xăm
Theo dấu em, sợ lỗi lầm lên tiếng
Mà em ơi...dòng thời gian bất biến
Biết sống bao mùa, mà nén tiếng yêu...