Đã “xa rồi” nên nỗi nhớ không thể nào nguôi được, nhớ da diết đến quặn lòng, đó là nỗi nhớ “chơi vơi”. Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” vang lên tha thiết như tiếng gọi người thân yêu. Từ cảm “ơi!” bắt vần với từ láy “chơi vơi” tạo nên âm hưởng câu thơ sâu lắng, bồi hồi, ngân dài, từ lòng người vọng...
bài tâytiến của quang dũng
mai châu mùa em
nhớ bản mường và núi rừng miền tâynhớ kỉ niệm đẹp một thời trận mạc
nhớđoànbinhtâytiếnnhớ đồng đội thân yêu
sông mã xa rồi tâytiến ơi
thơm nếp xôi